Quân Mặc Sơ nhìn phòng củi không một bóng người, lâm vào trầm tư.
Đem tất cả ký ức trong đầu lật đi lật lại, tỉ mỉ tìm tòi, suy đoán điều tra xem ai có khả năng mang Ninh Thanh Hà đi.
Mà trong trí nhớ nàng, Ninh Thanh Hà vốn là người có tính cách mềm yếu, dù bình thường có bị khi dễ cũng chỉ an phận ở trong Quân gia đâu cũng không đi, ngoại trừ trước đây thân thể này khi phát điên thường xuyên phải ra ngoài. Ninh Thanh Hà căn bản cũng không có hiềm khích mâu thuẫn với người nào...
Chẳng lẽ là Nam Cung Thần?
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Nam Cũng Thần có động cơ lớn nhất.
"Tam tỷ tỷ... Tam tỷ tỷ"
Một thanh âm như mèo con khẽ gọi, kéo Quân Mặc Sơ khỏi dòng suy nghĩ, nàng xoay người lại nhìn bé gái thoạt nhìn khoảng mười tuổi, là một tiểu cô nương thập phần khả ái đứng trước mặt nàng (QMS), mở to hai mắt tròn trịa ngước nhìn nàng (QMS).
Quân gia Ngũ tiểu thư — muội muội ruội thịt của nàng, Quân Loan Tuyết.
Quân Chấn Thiên tổng cộng có năm đứa con, trưởng tử Quân Nam Phong, thiên phú không cao, trung đẳng huyết mạch, bản tính cũng không tệ lắm, chăm chỉ tu luyện, hiện nay đang ở bên ngoài thí luyện (luyện tập) chưa có trở về.
Kế tiếp đó là Quân Thiến Thiến, đứng thứ hai, Quân Mặc Sơ thứ ba. Sau đó còn có một Tứ muội và Ngũ muội.
Mà trước mắt vị này chính là Quân Loan Tuyết, Ngũ muội của nàng, cũng là hài tử nhỏ tuổi nhất của Quân Chấn Thiên.
Quân Loan Tuyết thiên chân khả ái (ngây thơ dễ thương), đôi mắt to tròn rất thành thực, con ngươi Quân Mặc Sơ vốn cứng rắn hiếm khi hoà hoãn một chút, thấp giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
Quân Loan Tuyết tinh quái liếc mắt nhìn chung quanh, lặng lẽ tiến đến Quân Mặc Sơ ghé tai nói, "Tam tỷ tỷ đi cùng Loan Tuyết, Loan Tuyết nói cho tỷ một bí mật, Loan Tuyết biết Ninh di nương đi nơi nào á~ "
Nghe vậy, thân thể Quân Mặc Sơ hơi chấn động một chút, ngồi xổm xuống, không chớp mắt xem xét ánh mắt Quân Loan Tuyết "Ngũ muội biết mẹ ta ở đâu?"
Quân Loan Tuyết gật đầu, lôi kéo Quân Mặc Sơ chạy một hồi liền chạy trở về gian phòng của nàng (QLT)
"Tam tỷ tỷ, ôm ~ " Quân Loan Tuyết đóng kỹ các cửa, hướng Quân Mặc Sơ đưa ra hai tay.
Quân Mặc Sơ cứng đờ, nàng không có thói quen cùng người khác thân cận, nhưng cô bé này lại đang đem ánh mắt tràn ngập khát vọng và hi vọng nhìn nàng, nàng không biết nên làm thế nào mà từ chối.
Do dự một hồi, nàng hít sâu một hơi, có chút cứng nhắc đem Quân Loan Tuyết ôm ở trên đùi.
Quân Loan Tuyết cười vui vẻ, nàng không hiểu vì sao người trong gia tộc không ưa thích Tam tỷ tỷ, nàng cảm thấy Tam tỷ tỷ này tốt, rất đẹp, nàng thích.
"Ngũ muội, giờ có thể nói cho ta biết, mẹ ta là ở nơi nào đi?" Quân Mặc Sơ lên tiếng hỏi
Quân Loan Tuyết lắc lắc đầu "Loan Tuyết không biết nha ~ "
Quân Mặc Sơ trầm mặc trong giây lát, chậm rãi thở ra một hơi, nàng nhất định là quá gấp, bằng không làm sao nhẹ dạ tin théo lời nói của một tiểu cô nương ngây thơ?
"Nhưng mà, Loan Tuyết có thấy một ca ca nga ~ "
"Ca ca?" Quân Mặc Sơ ngừng lại, "Đại ca đi thí luyện đã trở về?"
"Không, không phải đại ca, là một ca ca khác " Quân Loan Tuyết nghiêm túc nói: "Là một người cùng Tam tỷ tỷ lớn lên giống nhau như đúc."
Nghe vậy, Quân Mặc Sơ lòng rối rắm, đôi mắt xinh đẹp nheo lại "Dáng dấp cùng ta giống nhau như đúc?"
"Đúng a~ Loan Tuyết len lén nói cho tỷ biết nha, có lần Loan Tuyết nghe cha và trưởng lão nói, Tam tỷ tỷ còn có một ca ca sinh đôi, cùng Tam tỷ tỷ giống nhau như đúc đi, Loan Tuyết hôm nay đã nhìn thấy rồi, hay là ca ca mang Ninh di nương đi đi."
Lần này, Quân Mặc Sơ thật sự bị kinh sợ rồi.
Nàng còn có một người ca ca sinh đôi? Điều này sao có thể ?!
Trong trí nhớ của thân thể này, Quân gia chỉ có năm hài tử, nàng là thứ ba, nếu nàng thật sự có một ca ca sinh đôi, nàng nên là thứ tư mới đúng!
Huống hồ, nếu nàng quả thật có người ca ca sinh đôi đó, vì sao trên dưới Quân gia tất cả mọi người đều không biết?
"Ngũ muội, muội nói là sự thật?" Quân Mặc Sơ nghĩ chuyện này quá mức quỷ dị, có lẽ là Loan Tuyết nghe nhầm đi?
"Đây đều là chính tai Loan Tuyết nghe!" Nghĩ Quân Mặc Sơ dường như không tin nàng, Quân Loan Tuyết có chút mất hứng bĩu môi, lần trước nàng trộn đi vào gian nhà chính giữa từ đường (là gian để làm lễ ) chơi đùa, không cẩn thận bị đè bên trong chuông lớn, nàng ở trong đó nửa tiếng mà mọi người không ai để ý nàng. Lúc đó nàng đã mơ mơ màng màng ngủ, lúc tỉnh dậy thì nghe thấy cha và trưởng lão tại nơi đó nói.
Quân Loan Tuyết sợ cha mắng nàng vô sự chạy vào từ đường, không dám cựa quậy lên tiếng, liền vẫn nghe.
Quân Mặc Sơ nhìn bộ dáng ngây thơ non nớt của Quân Loan Tuyết, lòng có chút trĩu nặng, Loan Tuyết vẫn còn nhỏ như vậy, sang năm mới bắt đầu trắc nghiệm huyết mạch thiên phú, có lý do gì lừa dối nàng?
Lẽ nào điều này là thực sự?
Quân Mặc Sơ hít sâu một hơi.
Nàng vẫn còn có một người ca ca sinh đôi, chuyện này trưởng lão Quân gia biết, Quân Chấn Thiên biết, vậy tại sao những người khác đều không biết?
Quân Chấn Thiên vì sao không đem chuyện này nói ra? Theo lý thuyết, nhân số gia tộc càng lớn là càng thịnh vượng càng là chuyện tốt, trong này rốt cuộc là ẩn chứa bí mật gì?
Còn có mẫu thân nàng, nàng nhất định biết mình sinh ra song bào thai, vì sao nhiều năm như vậy vẫn không có nói qua với thân thể này?
Quân Mặc Sơ càng nghĩ càng thấy chuyện này tiết lộ ra những điểm quỷ dị, nàng vỗ nhè nhẹ đầu nhỏ của Quân Loan Tuyết, trầm giọng hỏi, "Loan Tuyết phải nhớ này, chuyện ngày hôm nay nói với Tam tỷ tuyệt đối không thể nói cho ai khác, biết không?"
Quân Loan Tuyết vuốt đầu gật gật, "Quân Loan Tuyết sẽ nhớ kỹ, người ta ai cũng sẽ không nói nga ~ "
Trên thực tế nàng còn nhỏ tuổi, đã sớm quên mất chuyện này, ngày hôm nay nếu không phải thấy một vị ca ca lớn lên giống y đúc Tam tỷ, nàng chỉ sợ cũng đã quẳng chuyện này ra sau đầu.
Rời khỏi phía sau Quân gia, Quân Mặc Sơ trong lòng cũng không có khẩn trương mấy. Nếu là vị ca ca song sinh kia mang di nương đi, nương hẳn cũng không có nguy hiểm gì.
Trong lòng nàng xuất hiện một dục vong —— nhất định phải tra rõ vì sao Quân Chấn Thiên cùng với trưởng ão gạt mọi người chuyện nàng còn có một ca ca song sinh.
Nàng có một loại trực giác, chuyện này nhất định có quan hệ với một bí mật cực kỳ trọng yếu!
Nhưng mà, làm thế nào để tra ra vấn đề này, nàng hiện tại trong người không có một xu, càng không có thân phận bối cảnh, muốn tra không quá dễ dàng, mà hình như ở thế giới này cũng không có người nào có thể giúp nàng...
"Tiểu Ninh."
Một thanh âm biếng nhác cát ngang dòng suy nghĩ của nàng, Quân Mặc Sơ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Thanh Minh Dạ chắp tay phía sau đứng trước mặt nàng, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng. (cười như không cười)
Quân Mặc Sơ dừng lại, trầm mặc nhìn hắn một giây, lách qua người hắn.
Sau một khắc, dáng vẻ vui vẻ của Thanh Minh Dạ lại xuất hiện trước mặt nàng.
"..." Quân Mặc Sơ nhìn hắn một chút, nói: "Dịch sang một bên, ngươi đang chắn đường ta."
Môi Thanh Minh Dạ khẽ nhấc một độ cong, giọng điệu trêu đùa, "Dùng xong vứt bỏ? Tiểu Sơ Nhi, mới vừa rồi nàng thế nhưng tình ý thân thiết cùng bản tôn."
Quân Mặc Sơ khoé miệng không khỏi co rút, Tiểu Sơ Nhi? Đây là đang gọi nàng?
Một thân da gà đều nổi lên!
"Trước có phải hay không đang diễn trò, ta không tin ngươi không nhìn thấy ta." Quân Mặc Sơ thản nhiên đáp, lại nói, hắn còn chưa có cảm tạ nàng giúp hắn đuổi cái nữ nhân trong ngoài không đồng nhất — Quân Thiến Thiến có được hay không!