"Ăn cơm!"
Cửa sổ của một căn phòng tối khẽ mở, một bàn tay thô ráp khó coi thò vào, đặt một cái chén lớn trên cửa sổ, sau đó 'lạch cạch' hai tiếng, tùy tay ném hai cái bánh bao cùng một ít đồ ăn đã nguội lạnh vào trong cái chén lớn đó, tựa như cho chó ăn.
Không, so với chó còn ghê tởm hơn!
Quân Mặc Sơ vô cảm ngẩng đầu nhìn lại.
Ánh sáng trong căn phòng không nhiều, từ lúc nàng tỉnh lại trong thân xác này thì vẫn luôn bị nhốt ở đây, hôm nay đã là ngày thứ tư.
Theo trí nhớ của thân thể này, sở dĩ nàng bị nhốt ở đây là vì trước ngày thành thân với Thần Vương Nam Cung Thần một ngày, nàng bị người ta bắt gian trên giường, Thần Vương trong cơn giận dữ đã từ hôn ngay tại chỗ.
Trên dưới Quân gia cảm thấy nàng đã nhục mạ danh dự gia tộc, lập tức xử lý theo gia pháp, đánh cho thương tích đầy mình, sau đó nhốt nàng vào trong căn phòng tối này để nàng tự kiểm điểm, một tháng không được ra ngoài.
Quân Mặc Sơ cong môi cười lạnh, chủ nhân tiền nhiệm của thân thể này không thể chịu đựng nổi, thế nên mới khiến nàng trọng sinh vào đây.
Nàng là vua của lính đánh thuê Nam Phi thế kỷ 21, ai có thể ngờ dưới một vụ nổ mạnh để cùng đồng quy vu tận, nàng không những không chết mà còn trọng sinh đến dị thế.
"Tam tiểu thư, chớ trách lão ma ma ta hà khắc với ngươi, gia chủ không hề phân phó hạ nhân đưa đồ ăn tam tiểu thư, những thứ này đều là lòng tốt của nhị tiểu thư bọn ta, đặc biệt giữ lại cho tam tiểu thư."
Lão ma ma đưa cơm thấy Quân Mặc Sơ bất động liền đặt rổ qua một bên, âm dương quái khí lên tiếng.
Dựa theo trí nhớ của thân thể này, Quân Mặc Sơ nhận ra được bà ta, Xuân ma ma, là ma ma hầu hạ nhị tiểu thư Quân gia Quân Thiến Thiến, ngày thường hay diễu võ dương oai, Quân Thiến Thiến đi đến đâu, bà ta theo tới đó, quả là một tên tiểu nhân nịnh bợ.
Quân gia là đệ nhất thế gia ở đế quốc Đại Vũ, nội tình gia tộc hùng hậu, có địa vị quan trọng ở đế quốc Đại Vũ, ngay cả hoàng thất cũng phải khiêm nhường vài phần.
Là tam tiểu thư của đệ nhất thế gia Quân gia, theo lý thuyết thân phận và địa vị Quân Mặc Sơ vốn dĩ cao cao tại thượng, nhưng hiện giờ ngay cả một ma ma cũng dám nói chuyện với nàng như vậy, có thể thấy, địa vị nàng ở gia tộc thấp hèn đến chừng nào!
Nhưng điều khiến nàng kinh ngạc chính là thân thể này giống hệt nàng, cũng tên là Quân Mặc Sơ, là đệ nhất mỹ nhân nước Đại Vũ, nhưng vào sáu năm trước Quân Mặc Sơ bỗng trở nên điên điên khùng khùng, vốn là đệ nhất mỹ nhân được tất cả nam nhân hy vọng xa vời có được, biến thành người điên bị tất cả mọi người phỉ nhổ, chán ghét.
Mà Thần vương Nam Cung Thần vốn có quan hệ hôn ước với nàng càng "vứt" nàng đi như giày rách, chán ghét nàng đến cực điểm, vả lại chuyện lúc trước, bởi vì thân thể này bị điên nên ký ức rất lộn xộn, nàng cũng không rõ lắm.
"Lấy đi." Quân Mặc Sơ không thèm nhìn đến chỗ cơm chiều còn không bằng thức ăn cho cho chó, lạnh lùng buông hai chữ.
Sắc mặt Xuân ma ma khẽ biến, thầm nghĩ tính tình kẻ điên này càng ngày càng tệ, trước kia còn không dám lớn tiếng với mình, hiện tại cư nhiên dám nói chuyện với bà như vậy!
Bà ta đang muốn nói cái gì đó, bỗng một giọng nói khinh bỉ mang theo ác ý vang lên: "Xuân ma ma, không phải nói gì nữa, để cho nàng ta đói vài ngày, nàng ta mới biết mình sai ở đâu, chậc chậc, nuôi chó còn biết báo ân, Quân gia chúng ta nuôi nàng ta lớn như vậy, nàng ta không những không biết báo ân mà còn vứt hết mặt mũi Quân gia, đúng là một tiện nhân vong ân phụ nghĩa!"
Đứng phía sau Xuân ma ma là một thiếu nữ mặc một bộ váy lụa màu vàng nhạt, thiếu nữ mi thanh mục tú, đôi môi hơi ửng hồng, da trắng nõn nà, y phục trên người đều cực kỳ thượng đẳng, đúng là nhị tiểu thư nhận hết sự sủng ái của Quân gia - Quân Thiến Thiến.