Phốc xuy!
Không biết là ai phát ra tiếng cười trước, sau đó tất cả mọi người đều cười phá lên, giống như là thật lâu không nghe thấy chuyện chê cười buồn cười như vậy.
"Cố Nhược Vân, ngươi đừng càn rỡ!" Tiểu thiếu gia Lăng gia tức giận nhảy dựng lên, hung ác nói, "Nếu bổn thiếu gia không đánh ngươi quỳ xuống kêu cha, vậy về sau bổn thiếu gia liền theo họ ngươi!"
Nữ nhân thúi này, vậy mà dám nhục nhã hắn, tốt, thật sự tốt, hắn sẽ làm nàng chết vô cùng khó coi! Nghĩ đến đây, tiểu thiếu gia Lăng gia hận đến nghiến răng nghiến lợi, giống như hận không thể bầm thây vạn đoạn Cố Nhược Vân.
"Ta thảo nê mã (một câu chửi tục, DCM)! Lăng Hi, ngươi ****** để ai quỳ xuống kêu cha?" La Âm nhìn không được, nàng từ trên đất đứng lên, tức giận nói, "Cho dù Cố Nhược Vân bị đánh bại còn có ta, có giỏi ngươi tới làm một trận với lão nương, khi dễ một người thực lực yếu hơn ngươi thì tính là cái bản lãnh gì?"
Lăng Hi há mồm muốn mắng to ra tiếng, lại đột nhiên chống lại ánh mắt cảnh cáo của La Đại Tướng Quân.
Nói thật, đời này Lăng Hi sợ nhất ngoài lão gia tử nhà mình ra, còn có Đại Tướng Quân này.
Tuy rằng La Đại Tướng Quân và Cố lão gia tử đều là Tướng Quân, nhưng người sau là không muốn trêu chọc thị phi, người trước..... Là hoàn toàn không muốn sống! (L: tức là không trêu chọc Cố lão gia tử là vì không muốn gây chuyện, còn với La Tướng Quân là không dám trêu chọc sợ mất mạng :v)
Hơn nữa hắn còn có tiếng nữ nhi khống (L: kiểu như vô cùng sủng ái, bảo vệ con gái đó, con mình làm gì cũng là đúng).
Khi dễ nữ nhi của hắn, cho dù ngươi là hoàng tôn quý tộc cũng bị đánh không tha! Lúc trước, nhi tử của Binh Bộ Thượng Thư chỉ bởi vì nói La Âm xấu, kết quả La Đại Tướng Quân trực tiếp xông tới cửa đi đánh người ta thành nửa tàn phế.
Hoàng đế cũng không phải hôn quân, cũng sẽ không vì việc này mà thu hồi binh quyền của hắn đi? Tốt xấu gì La Đại Tướng Quân cũng vì quốc gia lập rất nhiều chiến công hiển hách.
"Ha ha," Lăng Quý Phi tựa tiếu phi tiếu (ngoài cười nhưng trong không cười) nói, "La Đại Tướng Quân, nữ nhi của ngươi thật đúng là thú vị, nhưng mà, đừng quên Thái Tử và người của Luyện Khí Tông còn ở nơi này, à, đúng rồi, ta trước giới thiệu với các ngươi một chút, vị này là nữ nhi Thi Vân của Tông Chủ Luyện Khí Tông."
Ở trong lòng mọi người Luyện Khí Tông là tồn tại giống như thần điện, huống chi, trước mắt còn là nữ nhi của Tông Chủ Luyện Khí Tông.
"Lăng Quý Phi, lần này Tông Môn chúng ta tới quý quốc, một là vì sinh nhật của Thái Tử, hai là vì, Tông Môn chúng ta thiếu người, cố ý đến tuyển một ít người tiến vào Tông Môn trở thành ngoại môn đệ tử. Mà ta sớm đã nghe nói Thanh Long Quốc thanh niên tài tuấn không hề thiếu, vừa khéo có thể dốc sức phục vụ vì Luyện Khí Tông ta."
Thi Vân mỉm cười nhìn mọi người trong hoa viên, tươi cười của nàng như gió xuân, làm cho người ta có một loại cảm giác thoải mái khác thường.
Cố Nhược Vân tâm thần hơi động, kinh ngạc liếc mắt nhìn Thi Vân một cái, chính là nàng không có nói gì cả liền thu hồi ánh mắt…....
"Nha đầu, xem ra ngươi cũng đã nhìn ra," Trong linh hồn, giọng nói Tử Tà chợt truyền ra, "Nữ tử này luyện là thần pháp thất truyền đã lâu, người tu luyện loại công pháp này cả người đều tản mát ra một loại cảm giác thật thoải mái làm cho người ta mê muội, càng là làm nam nhân gặp qua nàng đều sẽ không tự chủ được mà ái mộ nàng, chính là, loại công pháp này sẽ làm thể chất con người trở nên vô cùng suy yếu, phải dựa vào hút tinh thần lực của những người khác mới có thể sống sót, nếu không có đủ tinh thần lực để nuôi nàng, rất nhanh nàng sẽ chết."
Ngay cả Tử Tà cũng có chút kinh ngạc, vì sao có người sẽ luyện loại công pháp tà ác này? Hình như công pháp này cũng đã thất truyền ở thật nhiều năm trước….....
Hơn nữa, nữ tử này cho hắn một loại cảm giác vô cùng không thoải mái, cái loại cảm giác này đã từng gặp qua ở trên người một người duy nhất. . . . . .
Nghe được lời nói của Tử Tà, Cố Nhược Vân trầm mặc xuống, xem ra mảnh đại lục này, so trong tưởng tượng của nàng còn phức tạp hơn………....