Bởi vì, ngày mai chính là sinh nhật của Thái Tử điện hạ. Nếu là trước kia, Cố Nhược Vân thân là một phế vật, tham hay không tham gia cũng không quan trọng, nhưng mà tình huống hiện tại lại không giống vậy.
Lần này một cường giả Luyện Khí Tông thân là sư phụ của Thái Tử sẽ tới tham gia, hơn nữa sẽ vì nhóm người trẻ tuổi của Thanh Long Quốc tiến hành khảo nghiệm năng lực, người có thực lực liền có thể gia nhập Luyện Khí Tông trở thành ngoại môn đệ tử.
Phải biết rằng ở đại lục Luyện Khí Tông có địa vị cực kì cường hãn, ở trong này cũng chỉ có người Đông Phương thế gia mới có thể không e ngại thực lực của Luyện Khí Tông, nhưng cũng chỉ là như thế, nếu có thể đi vào Luyện Khí Tông, chỉ là một ngoại môn đệ tử cũng sẽ được người hâm mộ.
Cho nên, Bệ Hạ sớm đã hạ mệnh lệnh, bất kể là ai cũng phải đi Hoàng cung tham dự sinh nhật của Thái Tử.
Bất đắc dĩ Cố lão Tướng Quân mới phái người đi tìm tung tích của Cố Nhược Vân.
Đương nhiên, dưới tình huống như vậy thế lực Luyện Khí Tông luôn luôn sẽ không nhận người, trừ phi có thiên phú dị bẩm giống như Thái Tử, cho nên lúc này đây ngay cả Cố lão gia tử cũng không biết mục đích chân chính của Luyện Khí Tông kia.
Mà mặc kệ Cố gia nghiêng trời lệch đất thế nào, ở trong Thượng Cổ Thần Tháp Cố Nhược Vân không chút nào biết tình hình bên ngoài. Lúc này, ánh mắt của nàng gắt gao nhìn chằm chằm đan đỉnh trước mặt, trong đôi mắt trong suốt có hai ngọn lửa không ngừng lay động.
Một dòng khí nhàn nhạt từ trên đan đỉnh tràn ngập ra, phiêu tán một loại hơi thở mát mẻ, giờ khắc này, Cố Nhược Vân rõ ràng cảm giác được hình như linh khí chung quanh nồng đậm hơn lúc trước rất nhiều.
"Nha đầu, một bước cuối cùng trong luyện đan, chính là thành đan! Thông thường khi thành đan dược đỉnh đều sẽ phát sinh va chạm mãnh liệt, ngươi phải khống chế tốt nó, nếu thất bại, phải làm lại từ đầu."
Giọng nói trầm thấp của nam nhân vang lên ở bên tai Cố Nhược Vân, nàng hít vào một hơi thật sâu, ánh mắt càng ngưng trọng.
Thành đan, là một bước cuối cùng trong luyện đan, cũng là một bước quan trọng nhất, nếu bước này thất bại, tất cả việc làm trước đó trước đều trở thành uổng phí……...
Phanh!
Bang bang phanh!
Đột nhiên, một loạt va chạm cường đại từ trong dược đỉnh truyền ra, làm toàn bộ mặt đất đều chấn động một chút.
Chân của Cố Nhược Vân nhịn không được lui về phía sau vài bước, cũng ở trong phút chốc đó, dược đỉnh buông lỏng, từ giữa không trung rơi xuống, trong lòng nàng lập tức căng thẳng, vội vàng khống chế tốt dược đỉnh.
Mồ hôi lạnh từ trên khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ chậm rãi rơi xuống, nhưng mà, nàng không dám phân tâm một chút nào, tất cả tinh thần đều buộc chặt, nhưng bởi vì khẩn trương quá mức, làm khuôn mặt nhỏ nhắn vốn có vẻ gầy yếu kia của nàng trở nên tái nhợt.
Rốt cục, ngay tại lúc Cố Nhược Vân sắp khống chế không được, trong dược đỉnh đan dược ngừng chấn động, lẳng lặng nằm ở đáy dược đỉnh………...
"Rốt cuộc ta cũng thành công!"
Cố Nhược Vân đè nén vui sướиɠ trong lòng, vội vàng tiến lên mở dược đỉnh ra, lấy năm viên đan dược yên lặng nằm ở đáy dược đỉnh ra.
"Nha đầu, ngươi dùng ba ngày thời gian học xong luyện chế đan dược, quả thật được gọi là một thiên tài, nhưng, ngươi là chủ nhân của Thượng Cổ Thần Tháp, cho nên chút thiên phú ấy đối với ngươi mà nói cũng không cũng đủ, nhưng mà luyện đan cũng không thể nóng vội, ngươi có thể từ từ đi."
Tử Tà nhìn tiểu nha đầu gầy yếu trước mặt, trong đôi mắt tím chứa đầy ý cười, còn có kiên định không cách nào dao động kia.
"Ngươi phải nhớ kỹ, đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, nếu ngươi muốn còn sống, muốn bảo vệ những người ngươi để ý kia, vậy nhất định phải đứng ở một chỗ cao làm cho người ta chỉ có thể ngước nhìn!"
Đứng ở nơi cao nhất đại lục, nhận thế nhân cúng bái và thần phục, đây mới là uy phong mà chủ nhân của Thượng Cổ Thần Tháp nên có.