- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)
- Chương 8
Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)
Chương 8
"Cô mau về kí túc xá đi." Độc Cô Thiên Nhã nói xong, liền một mình quay lại rừng cây nhỏ, trở về kí túc xá của mình, Thiên Nhã vô cùng giàu có nên được ở một mình một phòng, không thích ở chung với bất cứ ai cả.
Tiêu Cửu Thành nhìn Thiên Nhã tuy rằng cứu mình, nhưng lại không thèm để ý đến mình, nghĩ thầm Độc Cô Thiên Nhã quả đúng là giống trong lời đồn, không dễ tiếp cận.
Tấm lòng ái mộ kia của Tiêu Cửu Thành còn chưa kịp trở thành hành động, không lâu sau Lý Quân Hạo liền chuyển trường tới. Lý Quân Hạo lớn lên đẹp trai, các phương diện đều rất ưu tú, vừa tới không bao lâu, đã trở nên nổi tiếng khắp trường, phù hợp với tưởng tượng về bạch mã hoàng tử của hầu hết các thiếu nữ.
Lý Quân Hạo trở thành bạn cùng lớp của Thiên Nhã, nhưng Thiên Nhã vẫn có thể miễn dịch đối với những nam sinh đẹp trai, đối với nàng, những tên đàn ông đẹp trai đều là kẻ ngốc, lúc đầu nàng cũng đánh đồng Lý Quân Hạo với những kẻ ngốc khác. Chỉ tới lúc tham gia khóa học cưỡi ngựa, Thiên Nhã đã luôn quen mình là người đứng đầu, phát hiện tên con trai này vậy mà có thể đoạt được sự nổi bật của mình, hoàn toàn không phải gối thêu hoa*. Thiên Nhã không chịu thua, thậm chí chủ động khıêυ khí©h Lý Quân Hạo rất nhiều lần, sau đó phát hiện sức mạnh của Lý Quân Hạo vậy mà còn cao hơn so với mình, lúc này Thiên Nhã mới bắt đầu chú ý tới Lý Quân Hạo. Khi đó Thiên Nhã mới là thiếu nữ mười bảy, hoàn toàn là thẳng nữ, tất nhiên trái tim cũng bắt đầu xôn xao thanh xuân, có điều tính tình Thiên Nhã ngạo kiều như vậy nên tuyệt đối sẽ không giống những nữ sinh khác thổ lộ với Lý Quân Hạo. Lý Quân Hạo mơ hồ có thể cảm giác được Thiên Nhã thích mình, nhưng hắn cũng không thích Thiên Nhã có cá tính quá mạnh mẽ, người hắn thích chính là Tiêu Cửu Thành, trừ phong thái bề ngoài của Thiên Nhã, hắn cũng không còn ấn tượng gì hơn.
*gối thêu hoa (绣花枕头 – tú hoa chẩm đầu): những người chỉ có hình dáng bên ngoài không có học thức tài năng
Lúc Tiêu Cửu Thành đang muốn lấy cớ báo đáp Thiên Nhã vì đã giúp mình để tiếp cận Thiên Nhã, lại nhìn thấy ánh mắt nhiệt liệt của Thiên Nhã ở trên người Lý Quân Hạo đang chơi bóng. Thiên Nhã thích Lý Quân Hạo, giấu cũng giấu không được. Tiêu Cửu Thành mười lăm tuổi, dừng bước chân đang tới gần, cô ý thức được Thiên Nhã và mình không giống nhau, Thiên Nhã thích con trai, hơn nữa trong thời gian rất ngắn đã có người nàng thích.
Lúc này Lý Quân Hạo đang chơi bóng thấy được Tiêu Cửu Thành, dừng chơi bóng, chạy đến bên cạnh Tiêu Cửu Thành, cùng Tiêu Cửu Thành bắt đầu trò chuyện.
Tiêu Cửu Thành đối với Lý Quân Hạo đang cố lấy lòng mình cũng không quá lạnh nhạt, bởi vì cô cố ý lôi kéo Lý Quân Hạo, như vậy Lý Quân Hạo sẽ không thích Thiên Nhã.
Buổi tối hôm đó Thiên Nhã cũng không để ý diện mạo của Tiêu Cửu Thành, cho nên căn bản không nhận ra Tiêu Cửu Thành, nhưng nhìn thấy bộ dạng Lý Quân Hạo cùng Tiêu Cửu Thành trò chuyện với nhau thật vui vẻ liền cảm thấy Tiêu Cửu Thành rất đáng ghét!
Sau đó, Thiên Nhã tốt nghiệp cao trung, rời khỏi cao trung này, Lý Quân Hạo ra nước ngoài du học.
Trước khi đi du học, Lý Quân Hạo có thổ lộ với Tiêu Cửu Thành, để Tiêu Cửu Thành chờ mình trở về.
Tiêu Cửu Thành thấy Lý Quân Hạo phải đi, không cần lo lắng Thiên Nhã và Lý Quân Hạo sẽ ở bên nhau nữa, liền từ chối Lý Quân Hạo.
Thiên Nhã lên đại học, Tiêu Cửu Thành trộm chạy tới nhìn lén Thiên Nhã vài lần, không biết vì cái gì, cô có chút không dám tiếp cận Thiên Nhã. Đại khái có lần cô tới nhìn Thiên Nhã, trong lúc vô tình thấy Thiên Nhã không chút khách khí từ chối một người theo đuổi nàng, trong nháy mắt kia cô lại có chút đồng cảm, cô nghĩ nếu là mình, có lẽ cũng không tiếp nhận được lời từ chối như vậy. Từ đó về sau, Tiêu Cửu Thành cũng không còn trộm chạy tới nhìn lén Thiên Nhã nữa, bởi vì cô cảm thấy chính mình bất luận phương diện nào cũng đều không đủ mạnh mẽ, cô hi vọng có một ngày trái tim của mình có thể mạnh mẽ đến mức bị từ chối cũng sẽ mặt không đổi sắc, thậm chí muốn so với Lý Quân Hạo còn ưu tú hơn, có lẽ như vậy cô mới có thể vượt qua nhược điểm về giới tính*. Cho nên sau khi Tiêu Cửu Thành suy nghĩ một buổi tối, rất bình tĩnh ra một quyết định, cô xin vào một trường đại học nổi danh ở nước ngoài, xin học bổng toàn phần, sau đó cũng ra nước ngoài học đại học.
*giải thích cho mọi người tránh hiểu lầm, ý TCT "nhược điểm về giới tính" ở đây tức là:Thiên Nhã là gái thẳng chỉ thích con trai, còn TCT lại là con gái, nên so với tình địch LQH thì TCT thua thiệt hơn về mặt giới tính sinh học, chứ không phải TCT có ý coi thường giới tính nữ và coi là nhược điểm
Có điều tới lúc cô cảm thấy mình đã sẵn sàng để trở về nước, lại nhận được tin tức đính hôn của Thiên Nhã cùng Lý Quân Hạo.
Thiên Nhã đính hôn, Tiêu Cửu Thành tham gia, nhìn dáng vẻ rơi vào tình yêu kia của Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành biết, bí mật trong lòng cô, có lẽ vĩnh viễn chỉ có thể trở thành bí mật, cô cho rằng mối tình đầu của mình có lẽ sẽ kết thúc như vậy, cô tưởng có lẽ một ngày, tình cảm của cô cũng sẽ theo thời gian dần dần nhạt đi. Thời gian mấy năm sau, cô cũng có hẹn hò với những người phụ nữ khác, nhưng không người nào có thể giống như Thiên Nhã, mang đến cho cô loại rung động không tự chủ được, đó chính là cảm giác thuộc về nàng.
Mãi đến khi Lý Quân Hạo tới tìm cô một lần nữa, nói hắn sẽ li hôn với Thiên Nhã, Tiêu Cửu Thành vừa vặn mới kết thúc một đoạn tình cảm của mình, cảm thấy trái tim lại lần nữa đập loạn nhịp. Tiêu Cửu Thành cảm thấy trái tim của mình đối với Thiên Nhã vẫn luôn có loại khát vọng cầu mà không được, nếu không cho nàng biết, nếu không thử cố gắng, có lẽ trái tim cô vĩnh viễn đều sẽ ở trạng thái xôn xao không thể lấp đầy, chính cô cũng không thể nào bắt đầu được một đoạn tình cảm khác.
Những tâm tư cùng cảm xúc như sóng ngầm độc vũ này, Tiêu Cửu Thành chưa bao giờ nói ra với bất kì ai, nàng cũng cảm thấy người khác sẽ không hiểu, ngay cả người chị gái chưa từng giấu gì với nhau cùng mình, cũng sẽ không hiểu được loại tâm tình này.
"Nghe thực lãng mạn, cũng rất thiếu nữ." Tiêu Cảnh Tịch cười nói.
"Nếu em và chị ấy có kết quả thì mới lãng mạn, nếu không, đó là ưu thương." Tiêu Cửu Thành cảm thấy bản thân mình mấy năm nay, tâm tình vẫn luôn giống như bị che phủ một tầng xám xịt, ngay cả lúc vui vẻ, nàng vẫn cảm giác thiếu mất gì đó.
------
Editor:
Một chương của Yêu phi thường dài gần 3000 đến hơn 3000 từ, gấp đôi một chương của bộ này. Nên giờ quay lại edit bộ này mình thấy yêu đời hơn hẳn =))
- 🏠 Home
- Bách Hợp
- Đô Thị
- Phế Hậu (Hiện Đại Thiên)
- Chương 8