Chương 13: Lập Nguyện

"Sư huynh, anh muốn làm gì?"

Thời điểm Tu Tâm nói ra hai chữ "diễn viên", bởi vì phong cách quá khác lạ, dẫn đến hệ thống ngôn ngữ của sư đệ sau khi nghe được lời này nhất thời có chút hỗn loạn, nửa ngày mới ném ra một câu: "Are you kidding me? " (Bạn đùa tôi à?).

Phải biết rằng Tu Tâm là người ngay cả phim truyền hình cũng không xem, làm sao có thể đột nhiên muốn đi đóng phim?

Trong nháy mắt này, sư đệ nghĩ đến những tiểu thuyết xuyên không xuyên thư mà y đã xem trước khi xuất gia, cái gì mà 《Sau khi xuyên thành pháo hôi tôi trở thành ảnh đế》, 《Sau khi xuyên thành thiếu gia thật tôi bạo hồng》, ánh mắt y nhìn về phía Tu Tâm dần dần trở nên cảnh giác...

Sư huynh nhà y không phải đã bị ai tu hú chiếm tổ chim khách chứ?

Chú ý tới sự dị thường của sư đệ, Tu Tâm bất đắc dĩ mở miệng: "Em lại nghĩ lung tung rối loạn gì nữa? "

Cuối cùng do quá hiểu sư đệ nhà mình, Tu Tâm vẫn giải thích một chút: "Sư phụ bắt anh xuống núi không phải vì muốn anh rèn luyện một chút sao? Vậy nên, thứ gì có thể trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn so với diễn xuất? "

Sư đệ vừa nghe cảm thấy rất có đạo lý, những thứ khác không nói, nếu nói yêu đương, chẳng lẽ muốn Tu Tâm ôm cái gọi là "rèn luyện" tính toán đi lừa gạt tình cảm của cô gái nhỏ khác sao?

Sư đệ suy nghĩ một chút thấy vẫn nên vỗ mông ngựa Tu Tâm trước, "Vậy mà anh có thể nghĩ đến biện pháp song toàn nhanh như vậy...... Nhưng làm sao mới có thể trở thành diễn viên? "

Tu Tâm nghe lời y nói hai mặt nhìn nhau.

Trên thực tế Tu Tâm có thể tiến vào đoàn làm phim《Hiệp sĩ》là ngoài ý muốn, cậu còn chưa tự mình đứng đắn tìm nhân vật.

Cũng may Tu Tâm ở trong đoàn làm phim lâu như vậy vẫn có chút hiểu biết về chuyện này. Nói chung, các diễn viên có thể được chia thành hai loại, một là có công ty hoặc studio, hai là nhà đầu tư nhỏ lẻ.

Tu Tâm bây giờ hẳn là thuộc về nhà đầu tư nhỏ lẻ, có thể đi các loại địa phương như phố điện ảnh, truyền hình để đóng vai quần chúng, bên kia có đám đông tuyển người quanh năm.

Vì thế Tu Tâm sau khi lấy được điện thoại, lập tức tạm biệt sư đệ của cậu, lại ngồi lên máy bay đi đến thành phố B.

Một hãng phim mà cậu từng đến là Long Đằng thành phố B. Tu Tâm định đến đó thử xem.

Thành điện ảnh Long Đằng cho dù đứng đầu cả nước, hàng năm không biết thai nghén bao nhiêu phim truyền hình trong nước. Trong thành quanh năm vô cùng náo nhiệt, chỉ riêng cửa đã chen chúc một đống nhóm diễn viên quần chúng giống như chọn bắp cải mà chọn bọn họ đi.

Lần trước Tu Tâm tự mình đi theo đoàn làm phim《Hiệp sĩ》đến thành phố điện ảnh Long Đằng kỳ thật không có bao lâu, nhưng lần thứ hai đặt chân đến nơi này, Tu Tâm lại có một loại cảm giác giống như cách biệt với bên ngoài.

Cậu thử đứng trước cửa giống như các diễn viên khác, chờ đoàn làm phim đến chọn người.

Chỉ là không biết có phải ảo giác của cậu không, cậu luôn cảm thấy có rất nhiều người đang nhìn trộm hơn nữa âm thầm thảo luận về cậu, còn có người dùng điện thoại chụp lén.

Tu Tâm lặng lẽ đè lên vành nón, bởi vì cậu tập võ ngũ cảm linh mẫn, nhưng phim trường quá mức ồn ào, cậu cũng không có cách nào nghe rõ những người này đang bàn tán cái gì.

Cậu không khỏi nghĩ tới lời lễ tân khách sạn nói với cậu ngày hôm qua, cái này có liên quan gì đến chuyện xảy ra trên mạng không?

Những người này đúng là bởi vì hot search trước đó chú ý tới cậu. Người của điện ảnh và truyền hình nhất định sẽ chú ý đến giới giải trí nhiều hơn, có không ít người thấy được hot search của Tu Tâm.

Bây giờ lại nhìn thấy chủ dưa, quần chúng ăn dưa này đương nhiên rất phấn khích.

Có một số người đem tin tức Tu Tâm xuất hiện đăng lên nhóm diễn xuất thu hút càng nhiều người đến vây xem.

Có một diễn viên quần chúng cũng thấy được tin Tu Tâm đi tới điện ảnh, vội vàng chạy tới, hướng về phía Tu Tâm đứng ở trong quần diễn gọi: "Anh! Anh bạn!"

Anh vì tránh tiết lộ quyền riêng tư của Tu Tâm, cũng không có trực tiếp gọi tên Tu Tâm.

Ngày đầu tiên bước vào đoàn làm phim《Hiệp sĩ》Tu Tâm đã từng cứu một người, là người trước mắt, tên là Quý Hạo Quyền.

"Hạo Quyền, đã lâu không gặp."

Nhìn Tu Tâm giống như hoàn toàn không biết gì cả, Quý Hạo Quyền liên tục nói: "Anh, anh đi theo em trước, đợi lát nữa em sẽ giải thích với anh sau. "

Độ hot của Tu Tâm còn chưa qua, lúc này cậu hiện thân ở điện ảnh, tất sẽ dẫn tới một ít paparazzi truyền thông.

Vì vậy, Quý Hạo Quyền sốt ruột mang Tu Tâm rời khỏi nơi thị phi này.

Tu Tâm biết Quý Hạo Quyền sẽ không hại cậu, vì thế đi theo Quý Hạo Quyền đến phòng anh thuê.

Đây là một căn phòng chưa tới mười mét vuông lại có đồ đạc đầy đủ, sau khi hai người đàn ông cùng lúc đi vào, trong phòng gần như cũng không còn chỗ đứng.

Quý Hạo Quyền nhận ra, sau khi Tu Tâm đến nhà anh, khí chất càng ngày càng thu liễm, rõ ràng có một khuôn mặt khó quên, nhưng giờ phút này cậu ở trong loại nhà trọ này thế mà một chút cũng không có vẻ đột ngột.

Đây là trời sinh có thể làm diễn viên, khó trách Tu Tâm còn chưa chính thức ra mắt, đã có người muốn mua hot search bôi đen cậu, Quý Hạo Quyền nói với Tu Tâm: "Anh Sở Thần, anh có biết hot search trên mạng không? "

"Hot search gì?"

Quý Hạo Quyền vội vàng lấy điện thoại di động ra, mở weibo của anh ra.

Trên bảng giải trí vốn đề tài Tu Tâm đã đi xuống, kết quả bởi vì Tu Tâm xuất hiện, đề tài này lại bị đẩy lên.

Quý Hạo Quyền nói hai ba câu đem sự tình nói rõ ràng, nhìn Tu Tâm bị phơi bày trên quảng trường đề tài cùng lời nói dơ bẩn trên quảng trường, tức giận đến nước mắt đều muốn chảy xuống.

Ngược lại Tu Tâm cũng không có cảm giác gì, dù sao những ngoại vật này đối với cậu chỉ như mấy bay, cậu ngược lại còn an ủi Quý Hạo Quyền: "Hạo Quyền không cần tức giận, những lời này đối với anh mà nói không đau không ngứa, cần gì phải để ý? "

Nào ngờ Quý Hạo Quyền nhìn thấy Tu Tâm như vậy càng đau lòng: "Quả nhiên người có tiền không có gì tốt! Lúc trước em thấy đạo diễn Kinh đối xử với anh tốt như vậy, còn tưởng anh ta và người khác không giống nhau, kết quả không ngờ vừa đóng máy anh ta lập tức mặc kệ anh! Thật là một tên tra nam bội tình bạc nghĩa! "

Tu Tâm:?

Cậu thật sự không hiểu mạch não của người trẻ tuổi bây giờ lớn lên như thế nào, có người khác vu oan cậu với Kinh Huy có quan hệ gì?

*

"Kinh tổng, qua hai ngày nữa là sinh nhật tiểu thiếu gia Sở Ý, Sở gia đưa tới thiệp mời." Trợ lý Kinh Huy ở một bên nghiêm túc báo cáo.

Mà Kinh Huy lại ở trên bàn giống như lơ đãng dùng bài poker dựng tháp, chờ cẩn thận đem tầng thứ ba dựng xong mới nói: "Để Kinh Hàng đi đi. "

Nào ngờ lúc này Kinh Hàng vừa vặn vào phòng, nghe hắn nói như vậy lập tức sụp đổ: "Anh, anh ruột của em, hàng năm anh đều phải bỏ ra mấy tháng chạy đi quay phim, đem một đống mớ hỗn độn trong nhà này ném cho em, hiện tại bộ phim của anh đã quay xong, sao còn muốn nghiền ép em? "

Kinh Hàng oán giận nói xong đột nhiên dừng lại, bởi vì anh nhìn thấy bài poker trên tay Kinh Huy.

Kinh Huy vì đè nén dụ.c vọng khống chế khác thường của mình, thường xuyên nghĩ biện pháp dời đi lực chú ý của mình, ví dụ như dựng bài poker, bóp Slime, chơi Anipop.

Mãi đến khi học đại học, Kinh Huy mới tìm được một cách hiệu quả hơn, đó là mỗi năm làm một bộ phim -- nhìn những diễn viên kia giống như con rối nghe theo chỉ huy của hắn quay ra những câu chuyện và hình ảnh trong lòng hắn.

Từ đó về sau, đã rất lâu Kinh Hàng không nhìn thấy Kinh Huy dựng bài poker không nói một lời như vậy.

Kinh Hàng nháy mắt với trợ lý Kinh Huy, muốn hỏi anh trai mình xảy ra chuyện gì, trợ lý Kinh Huy trả lời anh bằng một ánh mắt mê mang.

Người như Kinh Huy, đều có hơn mười hai người trợ lý, trợ lý của Kinh Huy trong quá trình quay phim chuyên xử lý các vấn đề liên quan đến điện ảnh, ngoại trừ anh ra các trợ lý khác cũng không biết Kinh Huy đã xảy ra chuyện gì.

Kinh Hàng khóc, anh cũng không muốn sống dưới sự khống chế bi.ến thái của Kinh Huy, nhưng nhìn vẻ mặt Kinh Huy anh chỉ có thể đau khổ sửa miệng nói: "Anh, em biết rồi, yến tiệc Sở gia em sẽ đi. "

Đối với Kinh Hàng nhẫn nhịn gánh nặng, Kinh Huy không có phản ứng. Khi hắn đặt bài poker lên tầng cuối cùng, hắn thấy điện thoại di động cá nhân vẫn không có bất kỳ cuộc gọi nào.

Kinh Hàng không hiểu sao cảm thấy áp suất trong phòng làm việc càng ngày càng thấp, đè ép anh muốn hít thở không thông.

Đúng lúc này, cửa bị gõ.

"Vào đi." Kinh Hàng khẩn cấp nói.

Chỉ thấy một trợ lý khác từ ngoài cửa đi tới, Kinh Hàng biết cậu ta chính là trợ lý chuyên phụ trách phụ trợ Kinh Huy quay phim. Chỉ thấy cậu ta sợ hãi, nơm nớp lo sợ đi tới trước mặt Kinh Huy nói: "Kinh tổng, hôm qua đoàn làm phim 《Hiệp sĩ》 lên một hot search có liên quan..."

Kinh Hàng nghe được lời trợ lý nhíu nhíu mày, không biết vì sao loại chuyện nhỏ này cũng đáng để nói cho Kinh Huy, không phải có đội ngũ quan hệ công chúng chuyên môn sao?

Kết quả lại nghe trợ lý kia tiếp tục nói: "Hot search này có liên quan đến Sở Thần. "

Ập một tiếng, tháp bài poker sập.

"Chuyện gì xảy ra? " Kinh Huy hỏi.

Trợ lý không dám giấu diếm, vội vàng đem chuyện này từ đầu đến cuối nói rõ ràng.

Theo lời khai của cậu ta, bề ngoài Kinh Huy như không có phản ứng dư thừa gì, mãi đến khi trợ lý nói xong mới dặn dò: "Thay thế đội ngũ PR ban đầu, trước khi hủy hợp đồng, dựa theo hợp đồng để bọn họ bồi thường tổn thất danh dự của đoàn làm phim do hot search này tạo thành. Chậm nhất là ngày mai, để đội ngũ PR mới cho tôi kết quả, đừng để tôi nghe thấy ai lại vu oan Sở Thần. Đúng rồi, nhớ điều tra xem ai là người ở sau lưng giúp đỡ..."

Kinh Hàng nghe Kinh Huy nói lời này liền choáng váng: "Chờ một chút, anh, anh vừa rồi không nghe thấy sao? Sở Thần này vì thượng vị mà cướp nhân vật, chân giẫm mấy chiếc thuyền, hơn nữa còn có hình minh chứng! Anh không phải là ghét nhất loại nghệ sĩ xấu số đi đường tắt này sao? "

Kinh Huy nhìn Kinh Hàng một cái, tựa như đang suy nghĩ muốn làm thế nào để Kinh Hàng vĩnh viễn câm miệng, cuối cùng dựa vào phần tình cảm tay chân ít ỏi kia, Kinh Huy nhịn xuống, chỉ nói một câu: "Em ấy không phải người như thế. "

Nói xong, Kinh Hàng liền thấy Kinh Huy cầm áo khoác định rời khỏi văn phòng, Kinh Hàng liên tục hỏi: "Anh, anh đi đâu vậy? "

Đáp lại anh là tiếng Kinh Huy đóng cửa cùng hai chữ: "Tìm người. "

Người Kinh Huy muốn tìm là ai không cần nói cũng biết, nhưng có người so với Kinh Huy nhanh hơn một bước tìm được Tu Tâm.

Người này không phải là một paparazzi truyền thông mà là một người quản lý.

"Xin chào, tôi là Dụ Nhân Đồng, là người quản lý của truyền thông Hạo Thi, tôi có thể cùng cậu nói chuyện không?"

Vì thế căn phòng cho thuê vốn đã chật chội lại chen chúc vào người thứ ba.

Quý Hạo Quyền không ngoài ý muốn có người có thể tìm được nơi này, dù sao cậu cũng là gương mặt quen thuộc của thành phố điện ảnh, một người quản lý có thể tìm được cậu không có gì ngạc nhiên.

Anh là một diễn viên nhỏ chỉ có thể chạy long bao, nằm mơ cũng muốn có người quản lý có thể tới tìm anh, nhưng bây giờ nhìn thấy Dụ Nhân Đồng, Quý Hạo Quyền lại vô cùng cẩn thận mở miệng: "Cô tìm anh trai tôi có chuyện gì? "

Dụ Nhân Đồng nắm trong tay thắng lợi nói: "Tôi thân là một người quản lý có thể có chuyện gì, tôi đương nhiên là muốn ký hợp đồng với anh trai cậu. Anh trai cậu đang mắc phải scandal, phải không? Nhưng không sao cả, tôi có thể giúp các cậu, còn có thể giúp anh trai cậu từ nay về sau như diều gặp gió, trở thành đại minh tinh chân chân chính chính. "

Thiên hạ không có bữa cơm nào là miễn phí, Tu Tâm hỏi: "Xin hỏi cô có điều kiện gì giúp tôi?"

Dụ Nhân Đồng từ trong túi lấy ra một phần hợp đồng, Quý Hạo Quyền tiếp nhận cùng Tu Tâm cùng nhau nhìn, càng nhìn sắc mặt càng không đúng, tức giận nói: "Đây không phải là điều khoản bá vương sao? Ký ước 10 năm, không có lương, còn muốn rút 75% ra? "

Nghe Quý Hạo Quyền chất vấn, Dụ Nhân Đồng khinh thường cười cười: "Đừng nói như vậy chứ em trai nhỏ, cậu nhìn xem anh trai cậu lớn lên đẹp như vậy, chỉ cần có tâm kinh doanh, có tài nguyên còn sợ hot không được? Mà những thứ này tôi đều có thể cho các cậu, cái này không phải so với anh trai cậu với một ít phú ông, phú bà lộn xộn ngủ nhiều hơn nhiều sao? "

Trực tiếp nghe được lời ác liệt như vậy, Tu Tâm không tức giận còn cảm thấy cực kỳ thú vị, dù sao người bình thường sẽ không nói chút lời thô bỉ với một hòa thượng, càng không dám nói với một hòa thượng có võ công cao cường.

Tu Tâm không ra tay, chỉ cười cười, rất lễ phép nói: "Xin lỗi, hiện tại tôi không có ý định ký hợp đồng với bất kỳ công ty kinh doanh nào. "