Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phát Thanh Khủng Bố

Chương 3: Thiện ác đến, cuối cùng cũng có báo

« Chương TrướcChương Tiếp »
Gương mặt nát bét, bị lõm vào là do Tô Bạch gây ra. Mặc dù đây là kiệt tác của hắn, nhưng lúc này nhìn ở khoảng cách gần như vậy, đánh sâu vào thị giác, thật đúng là không phải tự mình trải qua thì không có cách nào tưởng tượng. Tô Bạch cảm thấy lông tơ trên người hắn đều dựng thẳng lên, giống như rơi vào trong hầm băng, cho dù là người to gan lớn mật đến thế nào, nhìn thấy tình cảnh khϊếp sợ như thế này, cũng xuất hiện phản ứng theo bản năng của con người.

- Ha ha…Anh ở chỗ này…Ha ha…Anh ở chỗ này…

Đôi môi của người phụ nữ công sở đều dập nát, nhưng vẫn nhe răng ra cười, trong miệng cô ta đều là mùi hôi thối như cá ươn, có thể làm ngất người khác.

- Ầm!

Hai tay cô ta cầm lấy thành giường, sau đó cả cái giường bị lật lại, Tô Bạch lộn một cái, từ dưới đất đứng lên, mà lúc này đây, người phụ nữ công sở đã đánh tới.

- Á!!!

Một tiếng hét chói tai truyền đến.

Tiếng thét này cũng không phải do Tô Bạch phát ra mà chính là do người phụ nữ công sở phát ra.

Lúc này đây, người phụ nữ kia thế mà quay lại, bên cạnh bà ta còn có một người đàn ông với gương mặt già nua, một nam một nữ, mỗi người giữ lấy một chân của cô ta, để cô ta lơ lửng giữa không trung.

Người phụ nữ và người đàn ông này cũng không phải là nhân vật dễ đối phó, lúc Tô Bạch bật đèn pin trong tay hắn lên, nhìn thấy gương mặt của hai người kia, gương mặt họ xanh mét, trên người cũng giống như tủ lạnh đang mở, không ngừng tỏa ra khí trắng dày đặc.

Đều là quỷ, không, đều là những thứ quỷ quái!

Tô Bạch hít sâu một hơi, hắn không ngừng đè nén cảm xúc hỗn loạn của mình xuống. Hắn là một người rất bình tĩnh, cho dù là lúc thi cử, hay lúc yêu đương, thậm chí là lúc gϊếŧ người, hắn đều bình tĩnh. Nhưng đối mặt với phạm trù vượt ra ngoài suy nghĩ của nhân loại, nếu muốn tiếp tục duy trì loại bình tĩnh tuyệt đối kia, là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.

Hơn nữa, Tô Bạch thật sự không biết nên làm gì vào lúc này.

Người sống có thể không biết, nhưng người chết lại biết.

- Lửa, lửa, dùng lửa đốt lấy cô ta, đốt cô ta!

Người phụ nữ vừa giữ chặt một chân của người phụ nữ công sở, vừa hét lên với Tô Bạch.

Lúc này người phu nữ công sở lại càng thêm không ngừng giãy dụa, người phụ nữ và người đàn ông kia có chút miễn cưỡng, rõ ràng là không khống chế nổi người phụ nữ công sở, hơn nữa mặc dù cô ta bị giữ lấy hai chân, nhấc lên không trung, hai tay không thể chạm vào mặt đất, đầu cũng không thể chạm đất, bởi vậy cô ta không thể di chuyển, nhưng cô ta bắt đầu điên cuồng cắn xé thân thể người phụ nữ, hai tay liều mạng nắm lấy hai chân người phụ nữ kia.

Ngay trước mặt Tô Bạch, hai chân của người phụ nữ đã bị giữ, cắn xé đến mức máu me be bét, bụng dưới của bà ta bị cắn thủng một lỗ hổng lớn, một đầu ruột đen nhánh cũng lòi ra.

Thân thể bà ta đã bắt đầu co giật, tuy bà ta là một người chết nhưng thân thể của bà ta cũng có giới hạn chịu đựng của nó. Hơn nữa, người phụ nữ công sở rõ ràng lợi hại hơn, trên móng tay của cô ta còn mang theo khói đen, sau khi cào vào người phụ nữ, thân thể bà ta cũng giống như bị bốc cháy.

Một bên khác, người đàn ông há to miệng, lộ ra hàm răng đen sì, hai tay ôm lấy hai chân người phụ nữ công sở, hướng cô ta về phía mình.

Hiển nhiên, người đàn ông không muốn để cho người vợ mình cứ thế mà bị người phụ nữ công sở cắn chết.

- Lửa, lửa, lửa!

Ánh mắt Tô Bạch không ngừng tìm kiếm bốn xung quanh, sau đó hắn nhìn thấy trong góc tường có một chiếc bếp gas, hắn chạy thẳng về phía đó, mở bếp gas ra.

“Lạch cạch….”

“Lạch cạch….”

“Lạch cạch….”

Tô Bạch không ngừng bật bếp gas, nhưng bếp không cháy, cũng chẳng có tia lửa nào.

Tô Bạch nghiêng đầu sang một bên khác nhìn, đã thấy người đàn ông bị người phụ nữ công sở cắn không ra hình dạng gì, thân thể gần như sắp không chịu đựng được.

- Đáng chết!

Tô Bạch ngồi xổm xuống, cầm lấy bình gas lắc lắc, sau đó lại đứng lên bật bếp gas.

“Lạch cạch…”

Lửa, lửa!

Cuối cùng cũng có lửa!

Tô Bạch lập tức xoay người, trước đó dưới gầm giường có rất nhiều biểu ngữ và băng rôn, Tô Bạch nhớ rất rõ. Lúc này, hắn lập tức chạy đến cầm những biểu ngữ và băng rôn này lên…Sau đó đặt ở trên bếp nhóm lửa, tiếp theo hắn liền xông thẳng về phía người phụ nữ công sở.

Lúc này đây, Tô Bạch bất chấp tất cả, hắn cũng không quan tâm lửa này có làm tổn thương đến hai con quỷ đang giúp mình hay không, hắn ném thẳng đống biểu ngữ và băng rôn đang bốc cháy lên người cô ta.

Chẳng qua điều khiến Tô Bạch ngạc nhiên lại xảy ra, rõ ràng người phụ nữ và người đàn ông cũng rất sợ lửa, khi lửa bám vào người họ, họ cũng kêu lên những tiếng thống khổ, nhưng vẫn chủ động để ngọn lửa từ những băng rôn, biểu ngữ bám lên người mình. Sau đó lại dùng chính thân thể của mình, gắt gao bao trùm người phụ nữ công sở.

Bọn họ là muốn cùng người phụ nữ công sở đồng quy vu tận!

Rốt cuộc đây là thâm cừu đại hận nào, cho dù chết hóa thành quỷ cũng không buông tha cho đối phương!

Hỏa cháy lên mặt của người phụ nữ và người đàn ông, trong đầu Tô Bạch bỗng nhiên run lên, hắn tuyệt đối đã gặp qua hai người này ở nơi nào, nhưng hiện tại hắn không nghĩ ra.

- Á!

Người phụ nữ công sở liều mạng dãy giụa, cô ta sợ lửa nhưng hai người bên cạnh cô ta lại ép chặt lấy cô ta, cuối cùng, ba người chết hoàn toàn bốc cháy, ngọn lửa cũng tỏa ra màu xanh biếc quỷ dị.

“Ầm!”

Sau cùng một tiếng hết thảm còn vang vọng bên tai, trên mặt đất chỉ còn ba đống tro màu đen.

Lúc này chương trình phát thanh lại vang lên, lần này Tô Bạch không có ở trong xe, hắn đang ở trong một ngôi nhà hoang, nhưng giọng nói kia vẫn rõ ràng như thế, Tô Bạch thậm chí còn cảm thấy, cho dù hắn có che lỗ tai cũng không có tác dụng gì.

“Qúy vị thính giả, câu chuyện xưa đã đi vào phần cuối, tôi chỉ muốn nói, thiện ác đến, cuối cùng cũng sẽ có báo, không phải không báo mà là chưa đến lúc mà thôi.

Được rồi, cảm ơn quý vị thính giả đã lắng nghe chương trình “Phát thanh khủng bố” hôm nay, hẹn gặp lại quý vị thính giả trong các chương trình lần sau.

Nếu quý vị thính giả muốn theo dõi thông tin mới nhất của chương trình “Phát thanh khủng bố”, quý vị có thể kết bạn với nick wechat của chúng tôi, các bạn ấn nút “thêm bạn bè” ở góc bên phải của màn hình, nick wechat của chúng tôi là: Kongbuu66, không biết chừng, nhân vật chính tiếp theo trong câu chuyện xưa của chúng tôi, chính là quý vị rồi.”

Tiếng chương trình phát thanh vừa kết thúc, Tô Bạch cũng cảm thấy một trận choáng váng, hoa mắt, cả người hắn lập tức ngã xuống đất, chờ đến khi hắn mơ mơ màng màng tỉnh lại, hắn lại ngạc nhiên phát hiện ra mình đang nằm ở trước cửa hộp đêm Nhiên Tình.

Tô Bạch lập tức đứng lên, chung quanh cũng không có tung tích chiếc xe kia đâu.

- Đinh, đinh, đã có tài xế nhận được yêu cầu gọi xe của bạn, tài xế đang trên đường đến, mong bạn chờ trong giây lát.

Trong điện thoại bỗng nhiên truyền đến giọng nói nhắc nhở phát ra từ phần mềm đón xe. Tô Bạch lập tức cầm điện thoại di động lên, nhìn một chút thời gian, hắn rất mẫn cảm với thời gian, dù sao lần này hắn đến hộp đêm cũng là để gϊếŧ người, cho nên hắn cần phải nắm chặt thời gian, nếu không chính mình lại kéo mình xuống vũng bùn.

Nhưng mà, màn hình di động hiện thị thời gian là lúc hắn vừa đi ra khỏi hộp đêm Nhiên Tình, đây chính là thời gian hắn đi từ cửa sau ra, dự định đón xe.

Xảy ra chuyện gì!

Chẳng lẽ là do hắn nằm mơ!

Tô Bạch cúi đầu nhìn chính mình, hắn phát hiện trên người mình không có chút thương tổn nào, quần áo cũng chỉnh tề, không sao cả, hắn kiểm tra toàn thân, thật giống như hắn vừa nằm mơ.

Nhưng đây là mơ sao?

Sao giấc mơ lại chân thực như thế?

Là do hắn vừa gϊếŧ người phụ nữ công sở kia cho nên mơ thấy đối phương đến đòi mạng?

Đúng lúc Tô Bạch đang suy nghĩ, một chiếc xe BYD đỗ ở trước mặt hắn, tài xế với đôi mắt buồn ngủ, hạ cửa xe xuống hỏi hắn.

- Cậu dùng phần mềm đặt xe sao?

Đây không phải là người tài xế trong giấc mơ kia, người tài xế này thoạt nhìn chỉ hơn 20 tuổi, gương mặt thon gầy, cùng với người tài xế đυ.ng chết người trong giấc mơ không phải là một người.

Tô Bạch ngẩn ra một chút, lúc này hắn đã gần như khôi phục tỉnh táo, mặc kệ những gì lúc trước hắn trải qua có phải là mơ hay không, bây giờ nếu như hắn tiếp tục ở lại nơi này sẽ rất nguy hiểm, hắn lập tức lên xe, lần này, hắn ngồi ở sau xe.

Tài xế khởi động xe.

Tô Bạch cầm di động ra, trong đầu hắn bỗng nhiên nghĩ đến chương trình phát thanh kia, hắn mở wechat của mình ra, ngón tay chạm vào góc bên phải của màn hình, ấn vào nút “thêm bạn bè”, sau đó hắn gõ dòng chữ Kongbuu66, hắn hít sâu một hơi, ấn nút tìm kiếm.

Ngay sau đó, Tô Bạch đột nhiên cứng đờ, hắn thật sự tìm ra nick wechat đó.

Đây không phải là mơ, có lẽ thật sự không phải là mơ!

Tô Bạch ấn vào nick wechat đó.

“Chào mừng bạn đã tới nick wechat chung của chương trình “Phát thanh khủng bố”, trở thành thính giả nghe đài, chúng tôi chân thành hy vọng các bạn có thể sống lâu hơn một chút, để cống hiến những tiết mục đặc sắc hơn cho chương trình.”

Đầy là tin nhắn trả lời tự động.

Tô Bạch ấn vào lịch sử tin tức, ngay sau đó hắn nhìn thấy tin tức đầu tiên chính là vào 10 phút trước, hắn mở ra, lúc này mồ hôi lạnh trên người Tô Bạch không ngừng chảy ra.

Đây là một bức ảnh, bên trên đó có chữ viết, nội dung trên đó kể vể một câu chuyện kinh dị, người bên trong bức ảnh là hắn và người tài xế đâm vào người rồi bỏ trốn. Ở bức ảnh cuối cùng, Tô Bạch nhìn thấy ba con quỷ cùng một chỗ chết cháy, hóa thành tro bụi, trên bức ảnh còn có dòng chữ viết bằng máu “Thiện ác đến, cuối cùng cũng có báo”, cạnh đó là bức ảnh người tài xế kia chết thảm trong xe, cơ thể vặn vẹo, rõ ràng là bị hành hạ đến chết, ở góc phải của bức ảnh còn có gương mặt âm trầm của cô gái như ẩn như hiện.

Cả người Tô Bạch giống như rơi vào hầm băng.

Những chuyện vừa xảy ra không phải là mơ!

Là thật, không phải mơ!

Lúc này, radio trên xe bỗng nhiên phát ra một tin tức giao thông.

“Vừa rồi ở trên đường Thành Dương mới xảy ra một vụ tai nạn giao thông, chiếc xe Audi đâm vào chân cầu. Các ngành chức năng có liên quan đã kịp thời có mặt ở hiện trường để xử lý. Hy vọng các tài xế lái xe ban đêm lưu ý lái xe cẩn thận, không lái xe khi mệt mỏi, quý trọng tính mạng.”

- Đường Thanh Dương à, nơi đó cách chúng ta không xa.

Tài xế đang lái xe chở Tô Bạch, lên tiếng.

Ngay sau đó, khoảng 5 phút sau, lại có tin tức giao thông.

“Trải qua điều tra, chiếc xe Audi gặp tai nạn trên đường Thanh Dương, cũng chính là chiếc xe gây tại nạn trên đường Hồng Phổ, sau đó bỏ trốn. Sau khi chiếc xe này đâm phải một cô gái trên đường Hồng Phổ, tài xế đã lái xe bỏ trốn, theo như cảnh sát suy đoán, trên đường bỏ trốn, tinh thần tài xế hoảng loạn, nửa đường xảy ra tai nạn giao thông.”

- Báo ứng, thật đúng là báo ứng.

Tài xế đang lái xe chở Tô Bạch, vỗ đùi thở dài.

Anh ta không nhìn thấy người hành khách ngồi phía sau, sau khi nghe tin tức này, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
« Chương TrướcChương Tiếp »