Chương 890

Edit:Linhlady

Mặc dù đã biết sự thật này, hiện giờ vào trường hợp này, lại không biết giải quyết như thế nào.

Mạc Vân Quả trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể đem lực chú ý đặt ở trên người tiểu Q.

Nếu như cảm giác của cô không sai, lực lượng của Tần Du nằm ở trên người tiểu Q.

Mạc Vân Quả kéo tiểu Q vào trong phòng, đem thời gian để lại cho Hiên Viên Tu cùng Diệp Hành đơn độc lưu tại nơi đó, để bọn họ có thời gian tự giải quyết với nhau.

Tiểu Q hiển nhiên là biết cô, khi cô kéo nó vào trong phòng, cũng không thấy nó phản kháng.

Vào nội phòng lúc sau, Mạc Vân Quả nhìn tiểu Q nói: "Lực lượng của Tần Du có phải nằm ở chỗ ngươi không?"

Đôi mắt tròn vo của Tiểu Q lóe lóe, hơn nửa ngày lúc sau mới nói nói: "Đúng vậy!"

Mạc Vân Quả gật đầu, sau đó hỏi: "Tần Du có nói cho ngươi lý do không?"

Ánh mắt Tiểu Q lại lóe lóe, thân mình tròn vo giật giật.

Sau đó lấy máy móc thanh âm nói ra giọng ngọt ngấy.

"Cô ấy khen ta đáng yêu nha ~~~ "

Mạc Vân Quả:......

Cái âm điệu này, nghe nổi da gà quá đi.

Tiểu Q hiển nhiên không có ý thức được mang đến cảm giác quái dị như thế nào cho Mạc Vân Quả, nó còn vui vẻ vặn vẹo thân mình.

Mạc Vân Quả:......

"Ừ, ngoài cái này ra thì sao?" Mạc Vân Quả hỏi.

"Cô ấy còn nói, nếu có một ngày có người tới tìm lực lượng của cô ấy, thì cho đi! Nhưng không thể cho Ngân Nguyệt!"

Nói xong lời cuối cùng, tiểu Q tự còn nắm ngón tat ngắn ngủn của mình.

Mạc Vân Quả:......

"Vậy ngươi nguyện ý đem lực lượng của cô ấy cho ta sao? Ta cần nó." Mạc Vân Quả nói thật trịnh trọng, cô cần lực lượng của Tần Du, đây không phải lời nói dối.

Tiểu Q gõ gõ đầu mình, sau đó bụng bắn r4, bắn r4 một cái hộp.

Hộp không biết chế tạo từ kim loại gì, bàn tay ngắn ngủn của tiểu Q cầm hộp kim loại lên, sau đó bụng lập tức lại khép lại.

"Cho cô." Tiểu Q nói.

Mạc Vân Quả tiếp nhận hộp, hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi mở hộp ra.

Ánh sáng màu tím bao phủ thân thể cô, Mạc Vân Quả ngưng thần tĩnh khí, bắt đầu thu phục cổ lực lượng này.

Ở khi Mạc Vân Quả thu phục lực lượng, đồng thời, bên ngoài Diệp Hành cùng Hiên Viên Tu đang giao lưu.

Tuy rằng biết cả hai có một "nửa người" của nhau, nhưng thật sự khi vạch trần ra như vậy, cả hai có chút khó chịu.

Càng thêm nữa, lúc trước còn xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Hai người đều trầm mặc, cuối cùng vẫn là Diệp Hành đánh vỡ trầm mặc.

So với Hiên Viên Tu mà nói, Diệp Hành càng thêm lý trí.

"Làm thế nào chúng ta mới có thể hợp nhất?"

Diệp Hành nhàn nhạt hỏi, thật giống như đang chuyện của một người khác.

Y không hỏi sau khi hợp thể sẽ gây ra hậu quả gì, chỉ hỏi cách nào để bọn họ hợp thể.

Diệp Hành vô cùng rõ ràng, một người hoàn chỉnh mới có thể đủ khả năng bảo vệ âu yếm Tiểu Quả Quả.

Chuyện này vô lý như vậy, cũng tuyệt tình như vậy.

Hiên Viên Tu nghe được Diệp Hành hỏi chuyện, nhấp nhấp miệng nói: "Cậu thật sự muốn hợp thành nhất thể sao?"

Hiên Viên Tu vô cùng rõ ràng, Diệp Hành có bao nhiêu yêu Mạc Vân Quả.

Tình yêu của y so với hắn, cũng tuyệt đối không ít hơn.

Hiên Viên Tu nhấp môi, ánh mắt thâm trầm nhìn Diệp Hành một thân hồng y.

Diệp Hành không do dự nhiều, gật gật đầu.

Sắc mặt của y có chút tái nhợt, môi ẩn ẩn cũng phiếm màu trắng.

"Ừm, như thế nào mới có thể hợp thành nhất thể?" Diệp Hành lại lần nữa hỏi.

Hiên Viên Tu nắm chặt tay, giây tiếp theo lại chậm rãi buông ra.

"Cho dù cậu không hề là cậu?"

Diệp Hành nghe câu đó lại thấy hơi buồn cười, hơi hơi gợi khóe môi như là nhìn thấu tất cả nhân thế.