Edit:LinhladyMạc Vân Quả gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.
Ánh mắt của cô một mảnh tối tăm, làm người thấy không rõ cảm xúc bên trong.
"Hiện tại cô đánh không lại Ngân Nguyệt." Hoảng Nhiễm nói thẳng ra một câu như vậy.
Mạc Vân Quả không phản bác, nếu gần như là rút ra căn nguyên thế giới mà nói, cô hơn nữa Hiên Viên Tu còn có thể bác một chút, nhưng nếu là cả lực lượng chấp pháp giả khác......
"Tần Du ( chấp pháp giả thứ nhất, 《 thần côn quốc sư đáng tin cậy 》 xuất hiện) khi tiến vào đến tiểu thế giới, đã từng đã tới nơi này của tôi, cô ấy đã nói với tôi lực lượng bị phong ấn ở nơi nào." Hoảng Nhiễm lại ho khan một trận, "Cô cần phải đi tiếp nhận lực lượng kia."
Mạc Vân Quả không nghĩ tới Tần Du sẽ làm như vậy, như vậy có nghĩa là, năm đó cô ấy dự liệu, sẽ có một ngày như vậy?
"Cô ấy còn nhờ tôi nói với cô một câu."
"Nói cái gì?" Mạc Vân Quả hỏi.
"Bảo hộ vũ trụ này thật tốt." Hoảng Nhiễm nói, thanh âm trở nên có vài phần mơ hồ.
"Được." Mạc Vân Quả đáp, cô sẽ bảo vệ vũ trụ này thật tốt.
"Lực lượng của cô ấy phong ấn ở tinh cầu hoang sắc." Hoảng Nhiễm kịch liệt ho khan vài tiếng, "Cô nhất định phải lấy được nó!"
"Được." Mạc Vân Quả lại lần nữa hứa hẹn.
"Cô...... Khụ khụ...... Nhất định...... Khụ khụ...... Phải...... bảo hộ...... Khụ khụ...... Thật tốt......"
Lời Hoảng Nhiễm còn chưa nói xong, toàn bộ thân thể đã biến thành một mảnh hư vô.
Mạc Vân Quả vội vàng chuyển một ít lực lượng cho hắn, lại bị Hoảng Nhiễm cự tuyệt.
Thân ảnh Hoảng Nhiễm càng thêm mờ nhạt, hắn ngẩng đầu, cặp mắt kia lại không có tiêu cự.Nháy mắt tiếp theo, thân ảnh hắn biến mất ở trong phòng, không biết đi nơi nào.
Mạc Vân Quả cảm thụ một chút, toàn bộ thế giới này cũng không xuất hiện đại hoảng loạn.
Nghĩ đến Hoảng Nhiễm hẳn đã trả giá đại giới nào đó.
Mạc Vân Quả khẽ thở dài một hơi, tiêu hủy dấu vết, sau đó biến mất khỏi thế giới này.
Thế giới này, vẫn như cũ vận hành theo quy tắc độc đáo của nó.
Yêu ma quỷ quái đều có cách thức tồn tại của riêng mình, tốt xấu, không tốt cũng không xấu.
Không có một cái yêu ma quỷ quái biết, ở một tiểu viện, đã xảy ra một sự kiện như vậy......
Mạc Vân Quả rời khỏi thế giới này sau đó, mục tiêu kế tiếp là tinh cầu hoang sắc.
Nhưng điểm khiến cô kỳ quái là, cô có thể ẩn ẩn cảm giác được tồn tại của tinh cầu hoang sắc, nhưng vị trí cụ thể ở đâu, cô lại không tìm được.
Xuất hiện loại tình huống này chỉ có một nguyên nhân, có người thi triển che chắn tinh cầu hoang sắc.
Người Mạc Vân Quả có thể nghĩ đến chỉ có Tần Du, nghĩ đến Tần Du phong ấn lực lượng tại tinh cầu hoang sắc, như vậy cô ấy che chăn tinh cầu kia cũng là lẽ thường tình.
Nghĩ như vậy Mạc Vân Quả liền bình thường trở lại, cô nâng cao thần thức, cẩn thận cảm thụ, vị trú của tinh cầu hoang sắc xuất hiện dứt đoạn trong đầu cô, khiến cô có chút không nắm bắt được.
Một ngày qua đi, Mạc Vân Quả cuối cùng cảm giác được vị trí của tinh cầu hoang sắc nằm ở đâu.
Cô vội vàng đi tới vị trí phụ cận, ở đây trống rỗng, không có vị diện khác tồn tại, ở đây thế giới vô biên, một mảnh này có vài phần kỳ quái.
Mạc Vân Quả đứng ở nơi trống rỗng này, một loại cảm giác kỳ quái xoay vòng trong lòng cô.
Thật giống như, có thứ gì đó ở bên cạn h mình, nhưng lại bị giấu đi.
Mạc Vân Quả trong mắt bỗng nhiên hiện lên một tia sáng, trong nháy mắt, cô thuấn di một cái, thân thể như vượt qua một cái mảng mỏng, bay lên không xuất hiện ở trên một cái tinh cầu.
Nơi này, đó là tinh cầu hoang sắc......