Tạ Phàn Tinh nhìn bộ dáng đáng khinh của Kỳ Vũ Xuyên, tát vai cậu nói: "Nói đi, rốt cuộc cậu tới đây để làm gì?"
Kỳ Vũ Xuyên hít vào mùi thơm trong bếp, nói: "Xem anh trai của tôi nấu ăn."
Tạ Phàn Tinh: "..."
"Ai là anh trai của cậu, đó là anh trai của tôi."
Kỳ Vũ Xuyên: "Đều như nhau thôi, đều như nhau thôi, anh trai của cậu chính là anh trai của tôi."
Cuối cùng, không đợi Tạ Phàn Tinh phản bác, lại nói: "Tôi ngửi được mùi thơm, đồ ăn mà anh trai của cậu nấu nhất định ăn rất ngon."
Câu này là nói cho Tạ Phàn Ý nghe.
Tạ Phàn Ý vừa quay người lại, liền nhìn thấy Tạ Phàn Tinh lại tát vai Kỳ Vũ Xuyên, dùng tay chặn ở cửa phòng bếp: "Rốt cuộc cậu muốn làm gì, còn có, anh ấy là anh trai của tôi, không liên quan gì tới cậu, cậu hiểu không?"
Kỳ Vũ Xuyên cùng tuổi với Tạ Phàn Tinh, chỉ là một thằng nhóc.
Nghe xong lời Tạ Phàn Tinh nói, Kỳ Vũ Xuyên cũng không tức giận, đẩy cô ra, đi vào, không biết xấu hổ hướng Tạ Phàn Ý gọi: "Anh."
Sau đó, Kỳ Vũ Xuyên mỉm cười, tự giới thiệu: "Anh, em tên là Kỳ Vũ Xuyên, anh có thể gọi em là Tiểu Xuyên."
Tạ Phàn Tinh tức giận, dậm chân nói: "Kỳ Vũ Xuyên, cậu có biết xấu hổ không vậy, không được gọi anh tôi là anh. Đây là anh trai của tôi, chính cậu cũng có anh trai, cậu có thể về nhà gọi anh trai của mình, đừng có mà đi đoạt của người khác."
Kỳ Vũ Xuyên không thèm để ý: "Tạ Phàn Tinh, cậu thật nhỏ mọn."
Tạ Phàn Tinh: "Cút đi, cậu không được phép ở trong nhà của tôi..."
Tạ Phàn Tinh nhìn hai đứa ngốc nghếch cãi nhau, sợ bọn họ đánh nhau nên hỏi: "Hai đứa là bạn cùng lớp."
"Ừ."
"Ai là bạn cùng lớp với cậu ta!"
Tạ Phàn Ý: "Rốt cuộc có phải hay không?"
Kỳ Vũ Xuyên cười hì hì nói: "Chúng ta cùng trường, cùng ban, khác lớp, có thể coi là bạn học."
Tạ Phàn Tinh "Hừ" lạnh một tiếng.
Tạ Phàn Ý hỏi: "Vậy cậu tới đây là?"
Kỳ Vũ Xuyên bắt đầu blah blah...
Đại khái chính là tối qua cậu thấy video Tạ Phàn Tinh đăng ở trên Tinh Võng, cảm thấy tò mò. Hơn nữa, cậu vừa nếm thử canh xương hầm do Tạ Phàn Ý nấu.
Mặc dù ngon nhưng lại không hề tanh chút nào, nghĩ tới vừa hay bọn họ sống cùng một thị trấn, nên cậu vội vàng tới đây.
Thằng nhóc Kỳ Vũ Xuyên thậm chí còn hướng về phía Tạ Phàn Ý, chắp tay nói: "Anh, anh đừng đuổi em ra ngoài, chúng ta đều là hàng xóm. Hơn nữa anh còn đang Livestream, nếu anh đuổi em đi, không phải em sẽ mất mặt trước toàn tinh tế sao. Em bị mất mặt như vậy, sau này làm sao dám ra ngoài."
Tạ Phàn Ý nhướng mày.
Cậu là một con cáo già, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết được thằng nhóc trước mặt không hoàn toàn nói sự thật. Bất quá, Kỳ Vũ Xuyên tựa hồ cũng không có ác ý, thế là gật đầu nói: "Vậy cậu ở lại đi."
Kỳ Vũ Xuyên: "Cảm ơn anh."
Kỳ Vũ Xuyên lại đánh xà thượng côn (Dùng gạy đánh rắn): "Anh, vậy anh có quản cơm không?"
Tạ Phàn Ý: "...Quản."
Tạ Phàn Tinh trợn mắt, túm lấy cổ áo Kỳ Vũ Xuyên, nhấc cậu sang một bên: "Đừng quấy rầy anh trai của tôi!"
Kỳ Vũ Xuyên: "..."
Cậu là người có tính tình năng động, đứng chưa đầy một phút, liền bắt đầu lộn xộn.
Tạ Phàn Tinh cảm thấy Kỳ Vũ Xuyên chướng mắt, lại tát vai cậu: "Đã bảo cậu phải thành thật đợi."
Tạ Phàn Ý hiện đang kiểm tra thịt trong nồi, từ lúc Livestream cậu hoàn toàn không nói chuyện hay tương tác gì, vừa lạnh lùng, vừa xa cách, không khác gì không Livestream.
Kỳ Vũ Xuyên rất tò mò, thấy Tạ Phàn Ý bận rộn cũng không biết đang làm gì, gấp đến độ vò đầu vứt tai.
Bất cứ khi nào cậu cử động, Tạ Phàn Tinh sẽ tát vai cậu.
Việc muốn nói chuyện, cũng vậy.
Hơn nữa, cậu luôn cảm thấy bộ dáng vô cảm của Tạ Phàn Ý có chút dọa người, nên cũng không dám hỏi.
Kỳ Vũ Xuyên không còn cách nào khác ngoài việc xem Livestream, bình luận trên đó vẫn dày đặc.
Nhìn thoáng qua, Kỳ Vũ Xuyên thấy có người nói cậu cùng Tạ Phàn Tinh đang thông đồng với nhau.
Kỳ Vũ Xuyên: "Tạ Phàn Tinh, cậu xem bình luận đi, bình luận nói chúng ta đang gạt người!"
--------o0o--------
Hết chương 22