Chương 16

Tạ Phàn Ý lấy mấy lát chanh cho vào ly để ép lất nước cốt, tương tự, cậu cắt đôi quả kim quất, cũng ép lấy nước cốt. Ở nhà không có đường trái cây, nên Tạ Phàn Ý chọn đường phèn cùng mật ong để tăng độ ngọt, sau đó cho thêm nửa ly đá vào.

Nước trà đã được pha xong, ở tinh tế có một công cụ để làm nguội nhanh chóng. Tạ Phàn Ý cho trà đã pha vào để cho nguội, cuối cùng đổ vào ly, khuấy nhẹ là được.

Tạ Phàn Ý cũng sợ Tạ Phàn Tinh không quen với mùi vị của trà, nên chỉ cho vào một ít nước trà, pha thêm với nước uống.

Tạ Phàn Ý không nếm thử, mà trực tiếp đưa cho Tạ Phàn Tinh nói: "Em nếm thử xem hương vị như thế nào, nếu không ngon, thì đừng uống."

Tạ Phàn Tinh lẩm bẩm nói: "Anh trai của em làm, nhất định uống rất ngon!"

Cũng không biết tại sao cô lại tự tin như vậy.

Nói xong, Tạ Phàn Tinh uống thử một ngụm.

Một lúc sau, Tạ Phàn Tinh chép miệng nói: "Có chút đắng, có chút chua, có chút ngọt, còn rất thơm."

Tạ Phàn Ý: "Hương vị thế nào?"

Tạ Phàn Tinh gật đầu, lại uống thêm một ngụm: "Uống quá ngon!"

Tạ Phàn Ý: "Nếu ngon thì đừng uống quá nhanh, sáng sớm uống lạnh sẽ không tốt. Em có thể để vào tủ lạnh, đến trưa trời nóng, thì lấy ra uống."

Tạ Phàn Tinh gật đầu, cúi đầu chơi quang não, không biết có nghe thấy hay không.

Tạ Phàn Ý bất lực, cũng không quản Tạ Phàn Tinh nữa.

Tuy nhiên, Tạ Phàn Ý không biết là Tạ Phàn Tinh đã sớm quay cảnh cậu pha trà chanh kim quất, hiện tại đang khoe với cha mẹ.

[Trích một ngôi sao: Cha mẹ đã nhìn thấy chưa, đây là đồ uống do anh trai làm cho con, trà kim quất và chanh, của con, của con, chỉ của riêng con thôi!]

[Trích một ngôi sao: Chua chua ngọt ngọt, lạnh lạnh, à, uống rất ngon, uống rất ngon!]

[Trích một ngôi sao: Thời tiết giữa hè nóng nực, nên uống một ly nước trà chanh kim quất mát lạnh, sảng khoái và ngon miệng. Quả thực vui sướиɠ đến muốn bay lên trời. Nó có vị rất ngon, đặc biệt là khi con là người duy nhất được uống nó, thật quá tuyệt vời!]

Tạ Thành Ngộ cùng Phàn Minh Hạ đang gặm bánh bao: "..."

Tại sao bọn họ lại cảm thấy bánh bao trên tay không còn thơm nữa!

Phàn Minh Hạ: "Tôi muốn đánh chết con nhỏ này, ông cảm thấy sao?"

Tạ Thành Ngộ: "Là do mình sinh, nên đừng đánh chết nó, đánh nó nửa sống nửa chết là được rồi."

......

Trên thớt vẫn còn những lát chanh chưa qua chế biến, Tạ Phàn Ý lấy một cái ly sạch, xếp một tầng mật ong, một tầng chanh, cho đến khi tràn đầy một ly lớn, sau đó cho vào tủ lạnh để ướp lạnh.

Vào mùa hè, chanh mật ong là món ăn vặt khai vị, thích hợp để ăn trực tiếp hoặc là pha trà uống.

Mặc dù Tạ Phàn Tinh không nhận được hồi âm của cha mẹ, nhưng cô biết bây giờ bọn họ nhất định rất không vui.

Tạ Phàn Tinh mỉm cười, tắt quang não, tò mò nhìn Tạ Phàn Ý: "Anh, anh đang làm gì vậy?"

"Ngâm chanh." Tạ Phàn Ý nhìn thấy Tạ Phàn Tinh vươn móng vuốt, bộ dáng ngo ngoe rục rịch, cậu đóng tủ lạnh lại nói: "Bây giờ ăn chưa được, ít nhất phải ngâm 3-5 ngày."

Tạ Phàn Tinh: "...Được."

Hai giây sau: "Anh, trưa nay chúng ta ăn cái gì?"

Tạ Phàn Tinh đã phát triển theo xu thế thành một người thích ăn uống.

Tạ Phàn Ý suy nghĩ một chút nói: "Trước tiên nấu canh xương, lát nữa nấu chút đậu đỏ mật và trân châu khoai môn."

Tạ Phàn Tinh ngậm ống hút gật đầu, nhưng trong mắt lại tràn đầy nghi hoặc, hoàn toàn không hiểu gì cả.

Tạ Phàn Ý nói: "Trước mỗi bữa ăn thường uống một ít canh để bồi bổ dạ dày, đậu đỏ mật ong và trân châu khoai môn là nguyên liệu bổ sung để pha chế đồ uống. Vốn dĩ anh định pha trà sữa đậu đỏ cho em, nhưng tiếc là không có đậu đỏ mật ong, nên thay vào đó anh làm trà chanh kim quất."

Sau đó Tạ Phàn Ý lại nói: "Em đừng uống nhiều quá, nếu không sẽ bị đau bụng."

Tạ Phàn Ý đoạt lấy cái ly trên tay Tạ Phàn Tinh, cho vào tủ lạnh, uy hϊếp nói: "Nếu em không nghe lời, lần sau anh sẽ không làm nữa."

Tạ Phàn Tinh miễn cưỡng "Nga" một tiếng.

"Vậy thì anh mau đi làm những việc khác đi." Tạ Phàn Tinh lại thúc giục Tạ Phàn Ý.

Tạ Phàn Ý lấy xương mua ngày hôm qua ra, chặt thành từng khúc. Sau khi nước sôi, cho gừng lát, bát giác, hồi, rồi buộc hành lá cùng rau thơm thành nút thắt, nấu trên lửa lớn, sau đó vặn lửa nhỏ, hầm từ từ.

Sau đó, Tạ Phàn Ý lại nói với Tạ Phàn Tinh: "Em đừng động vào nồi canh, ở lại đây nấu cơm đi, anh đi ra ngoài một chuyến."

Tạ Phàn Tinh hỏi: "Đi đâu?"

Tạ Phàn Ý: "Kỳ Trân Lâm."

--------o0o--------

Hết chương 16