Thẩm Bân: "......" Tuy cậu không biết người chơi mới đại biểu cho điều gì, nhưng đám người chơi khác nghe thấy câu nói như vậy hoặc nhiều hoặc ít lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, Thẩm Bân vừa thấy liền biết bản thân bại lộ.
"Cho nên em trai tôi rốt cục chết như thế nào? Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng!" Hứa Vĩnh Bình mặt âm trầm nói.
......!Chuyện tới lúc này, Thẩm Bân đành phải cắn răng một cái nói: "Là hắn động tay động chân với tôi trước, cho dù tôi đẩy hắn về phía quái vật chắn đường thì làm sao? Nếu không có quái vật, trong sạch của tôi đã sớm bị hủy hoại." Một câu cuối cùng của cậu nói ra vừa ủy khuất vừa bi thương, cực kỳ giống người bị hại.
Diêm Hình nhìn Thẩm Bân, thiếu chút nữa nổi lên chút thưởng thức, nếu không phải lúc trước nhìn thấy một mặt kiêu ngạo của cậu, bản thân có lẽ đã bị vẻ nhu nhược hiện tại của cậu lừa gạt rồi nhỉ.
Người đàn ông cao to đứng bên cạnh nghe được lời này lại không nhịn được, một bộ muốn quất lên xác chết: "Đồ cặn bã chết chưa hết tội!" Biểu tình cùng lời nói tràn đầy ghét bỏ không giấu được.
Mà người anh trai vì em trai cũng không thể bị biểu tình của Thẩm Bân mê hoặc, vốn dĩ cũng đã rất phẫn nộ, bị người đàn ông cao to nói như vậy lập tức hướng về phía hắn tấn công.
Vốn dĩ thể trạng của Hứa Vĩnh Bình thoạt nhìn cũng không như người đàn ông cao to, nhưng không nghĩ tới chưa tới ba chiêu, đã đem người đàn ông cao to đánh ngã xuống đất, từ trong túi móc ra một cái đao nhỏ, không chút do dự muốn mạng hắn.
Còn may Thẩm Bân phản ứng nhanh, người đàn ông cao to dù sao cũng đang giúp đỡ mình, cậu tìm đúng thời cơ duỗi tay đẩy đối phương một phen, khiến người đàn ông cao to lệch khỏi quỹ đạo vết thương trí mạng của đao nhỏ, tránh được công kích.
Hứa Vĩnh Bình không tiếp tục đuổi theo người đàn ông cao to, mà là ánh mắt tàn nhẫn bắt đầu chuyển về phía Thẩm Bân.
Thẩm Bân không chút suy nghĩ liền trốn ra phía sau Diêm Hình, tốc độ cực nhanh khiến người cầm đao cũng có chút kinh ngạc.
Diêm Hình: "......"
Hứa Vĩnh Bình đối Diêm Hình rất kiêng kị, hắn là người chơi lâu năm nhiều ít sẽ có chút nhận ra người có bản lĩnh, cho nên lúc này không lập tức đối địch với hắn, chỉ đen mặt nói: "Tránh ra!"
Thẩm Bân sao có thể buông tha một gốc đại thụ che mưa chắn gió chứ? Lập tức túm chặt ống tay áo Diêm Hình: "Tôi lúc trước đã đáp ứng làm người của anh, hiện tại anh phải bảo vệ tôi, buổi tối anh tới phòng tôi là được."
Một câu cuối cùng của cậu cố tình nói nhỏ, rồi lại cố ý khiến tất cả mọi người có thể nghe thấy, thậm chí còn khıêυ khí©h nhìn Hứa Vĩnh Bình một cái, giống như đang nói anh có bản lĩnh thì đánh tôi đi, tôi chính là có lão đại chống lưng.
Mạnh mẽ kéo Diêm Hình cột chung vào với mình.
Mèo đen ở trong góc cách đó không xa: "......" Ký chủ nó trói định trong lúc vô tình rất lẳиɠ ɭơ nha.
Diêm Hình: "......" người phụ nữ không thể giải thích được này thật sự có thể khiến hắn ngạc nhiên
Kết quả Diêm Hình và Hứa Vĩnh cũng chưa kịp nói gì, người đàn ông cao to bên cạnh liền khϊếp sợ quát: "Băng Băng!" Hắn lừa cô thôi, người này vừa nhìn liền không phải dạng tốt lành gì!"
Biểu tình của người đàn ông cao to như là muốn ăn Diêm Hình.
Thẩm Bân nhẹ nhàng mở miệng: "Đàn ông đều là lừa phụ nữ lên giường sau đó mới phủi tay làm chưởng quầy, hắn còn chưa có được tôi đâu, sao có thể lừa tôi chứ?" Khi cậu nói những lời này, biểu tình cực kỳ giống đàn ông sở khanh liền không liên quan gì tới phụ nữ vậy.
Trà xanh! Chỉ cần ngươi không mù là có thể nhìn ra Thẩm Bân không phải người phụ nữ tốt lành gì!
Nếu Hứa Vĩnh Bình nhỏ hơn 10 tuổi, tuyệt đối sẽ bị tức đến phát khóc, hắn rốt cục không chịu được nỗi nhục này mà công kích về phía Thẩm Bân, nhưng Diêm Hình lại ra tay chắn phía trước.
Thẩm Bân: "......" Khϊếp sợ.
Chẳng lẽ người trước mắt đem chuyện buổi tối cậu hẹn hắn tới phòng là thật, cho nên mới giúp cậu?
Thẩm Bân lại lần nữa nhanh chóng đánh giá một vòng dáng người Diêm Hình, tuy bản thân sẽ không tùy tùy tiện tiện bán đứng lần đầu tiên, nhưng cùng với người đẹp trai như vậy một đêm tình hình như cũng không có gì thiệt thì phải.
Đáng tiếc chẳng may đối phương phát hiện mình là đàn ông, có thể lúc ấy liền héo? Hình ảnh trong đầu Thẩm Bân rất mạnh mẽ, đột nhiên khiến cậu muốn cười.
Trong khi cậu đang miên man suy nghĩ, Diêm Hình đã động thủ chế trụ Hứa Vĩnh Bình, lại không làm gì tiếp theo, liền buông tay.
"Băng Băng là thọ tinh của trò chơi này, nếu bị anh gϊếŧ chết, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì? Muốn cùng em trai anh đi tìm chết thì cứ tự nhiên, đừng làm trở ngại người khác thông quan." Diêm Hình không cho chút mặt mũi nói.
Hứa Vĩnh Bình: "Sao anh không nói là bản thân còn chưa thượng người phụ nữ này, cho nên không nỡ để cô ta chết!?" Giọng điệu rống giận.
Ánh mắt Diêm Hình lập tức trở nên nguy hiểm, lộ ra sát ý: "Thế thì sao?" Giống như Hứa Vĩnh Bình phản bác lại một câu lập tức sẽ bị hắn đánh chết vậy.
Diêm Hình ở địa vị cao đã lâu, tính tình vốn âm tình bất định, hiếm khi có người dám dùng ngữ khí như vậy đối với hắn, sợ là sống không kiên nhẫn!
Hơn nữa Diêm Hình căn bản khinh thường giải thích với người khác, dứt khoát thừa nhận, nếu tiếp tục dây dưa, hắn không ngại tiễn đối phương lên đường.
"......" Hứa Vĩnh Bình lập tức không dám lên tiếng, hắn cũng không ngu ngốc giống như đứa em trai không nên thân của mình, với áp lực vô hình mà Diêm Hình thả ra lúc này, bản thân tuyệt đối không phải đối thủ của hắn.
Cũng may Diêm Hình cũng không tiếp tục hùng hổ dọa người, giương mắt nhìn về phía Thẩm Bân: "Cô nói vừa rồi từ bồn cầu nhìn thấy quái vật bò ra?"
Người được hỏi còn đang trong suy nghĩ người trước mắt thừa nhận việc muốn lên giường với mình, trong vẻ mặt lạnh lẽo của Diêm Hình lộ ra gợi cảm, Thẩm Bân bỗng nhiên càng muốn nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của hắn khi mình nhấc lên váy hoa! Hình ảnh nhất định rất xuất sắc.
"Hả? Anh đang nói chuyện với tôi? Đúng vậy, tôi là thấy quái vật kia từ bồn cầu chui ra." Thẩm Bân não bổ quá mức, thiếu chút nữa không phản ứng được mà trả lời.
Một bên Hứa Vĩnh Bình buồn bã nói: "Nơi này chính là trò chơi hành động thực, cô còn không biết xấu hổ cho là quái vật giống như trong phim sao? Từ bồn cầu hiện thân, mệt cô cũng nghĩ ra."
Hắn thiếu chút nữa chỉ vào mũi Thẩm Bân mà nói cô nói dối, làm người chơi lâu năm có kinh nghiệm, bình thường quái vật Boss còn được chú ý hơn người chơi, sức mạnh của bọn chúng rất lớn, thu một đống đàn em hầu hạ, làm gì cũng không cần tự động tay làm, so với chủ nghĩa tư bản còn vạn ác hơn, sao có thể chui bồn cầu?
Tuy Thẩm Bân không biết những điều này, nhưng đại khái cũng hiểu ý tứ đối phương, nếu quái vật kia có suy nghĩ, thì đúng là không thể không có việc gì lại đi làm việc mất mặt như vậy được.
"Chẳng lẽ ý của anh là tôi đem quái vật nhét vào cống thoát nước?" Thẩm Bân cố ý xuyên tạc ý tứ của hắn nói: "Ngại quá tôi còn chưa có cái bản lĩnh đấy, nếu không vừa rồi tôi cũng không cần tránh ở sau lưng người ta mà hiến! ra! thân! thể! mới có thể giữ mạng đúng không?"
Bốn chữ hiến ra thân thể kia nói đặc biệt nhấn mạnh rõ ràng, dù sao chỉ bằng việc Diêm Hình có thể nhẹ nhàng đối phó Hứa Vĩnh Bình, Thẩm Bân cũng sẽ kéo đối phương cột chặt vào với mình.
Tuy rằng người đàn ông này thoạt nhìn còn nguy hiểm hơn cả Hứa Vĩnh Bình, nhưng lại không ngăn được hắn đẹp trai nha!
Tục ngữ nói nghìn vàng khó mua được cực phẩm trai đẹp, bình thường trai đẹp một đống, nhưng cực phẩm lại còn hợp khẩu vị thì cmn thiếu đến đáng thương, huống chi trong lòng Thẩm Bân là thật muốn kéo hắn lên giường dọa một cái.
Có chút thú vị.
Hứa Vĩnh Bình vừa định tiếp tục phản bác cậu, Diêm Hình liền trước mở miệng: "Xác định là bồn cầu? Lúc trước từ tầng hai nhảy xuống, tôi nhớ cô hình như cũng nói có quái vật đang đuổi theo cô."
Chuyện tới lúc này, sự kiện một mỹ nam tử đường đường như cậu nhảy lầu rốt cục có người hỏi tới? Thẩm Bân gật đầu, hai lần quái vật xuất hiện đều nhìn chằm chằm vào mình, nếu còn không nói ra sự tình để tìm kiếm che chở, sợ là rất nhanh ngay cả thi thể đều không còn.
Người đàn ông cao to bên cạnh lại định mở miệng, Thẩm Bân vội vàng cực kỳ hung dữ nói: "Anh câm miệng! Đứng qua một bên, lại nói tôi nhảy lầu không quan trọng, tôi liền ném anh từ trên lầu xuống!"
Người đàn ông cao to: "......" Yêu một người thật khó, hu hu~.