Chương 2.2

Ở nhà chơi cùng người thứ ba, người chồng trước của Đường Lê cũng là người đam mê kí©h thí©ɧ nha.Trong lúc các khách mời đang rất chờ mong, ánh mắt Bùi Cảnh Minh nhìn về phía Giang Nịnh xẹt qua chút không vui không dễ dàng phát hiện ra.

"Tính cách của Tiểu Lê yên lặng an tĩnh, chắc là cũng giống như tôi, cũng là I đi?"

Khi nói chuyện, nhìn thấy tầm mắt của mọi người đều đặt ở trên người anh ta, Bùi Cảnh Minh không khỏi vừa ý.

Tầm mắt Giang Nịnh cũng đặt ở trên người Bùi Cảnh Minh, hơn nữa còn bắt đầu tìm tên của anh ta trong hệ thống ăn dưa rồi.

[Sao mắt nhìn đàn ông của Đường Lê đều không làm sao tốt được như vậy nhỉ…, sao vừa để mắt cái cũng vẫn là cặn bã vậy, chồng trước cũng vậy, mà ảnh đế Bùi này cũng thế.]

[Tính tình của Bùi Cảnh Minh cũng rất kém cỏi, là người thích bắt nạt trợ lý, trước khi tới chương trình cũng bởi vì trợ lý mua cà phê quá nóng, mà trực tiếp đổ cà phê lên trên đầu của trợ lý.]

[Da đầu lẫn ót của trợ lý đều bị phỏng, hiện tại đang ở bệnh viện, nhưng rõ ràng là anh ta nói muốn mua cà phê nóng.]

[Còn có một trợ lý, cũng bởi vì anh ta ra tay quá nặng dẫn đến một bên tai của người đó mất đi thính giác, trợ lý cũ yêu cầu bồi thường nhưng không trả, yêu sách mặc kệ dùng bao nhiêu tiền để lan truyền tin tức, thì cũng không kích dậy nổi chút bọt nước nào, trợ lý cũ đã hết hy vọng, không muốn tiếp tục liên lụy người trong nhà, cũng muốn từ bỏ rồi.]

Khi nghe thấy những lời này, mấy khách mời nhìn Bùi Cảnh Minh đều mang theo chút khinh bỉ.

Bình thường giả vờ trông như thế kia, ai có thể nghĩ được anh ta lại là một người cảm xúc không ổn định cuồng bạo lực.

Đường Lê cũng không nhìn ra anh ta cuồng bạo lực như vậy, bèn yên lặng dịch vị trí, kéo khoảng cách, chút hảo cảm vừa mới dâng lên chút đối với Bùi Cảnh Minh, cũng rất nhanh thu lại.

Xem ra ánh mắt cô ấy quả thật giống như lời Giang Nịnh nói, thật sự thật không tốt, có lẽ cứ có hảo cảm với người đàn ông nào thì trăm phần trăm là người đàn ông cặn bã, buff Đường Lê vô cảm nghĩ.

Bùi Cảnh Minh hi vọng tất cả tầm mắt đều tập trung trên người anh ta, nhưng chưa bao giờ là ánh mắt khinh thường này.

Sắc mặt anh ta thay đổi, lúc này anh ta biết không chỉ anh ta nghe được âm thanh kia, mà là tất cả mọi người nghe được.

Nhưng anh ta ỷ vào chính mình đã chú ý chuyện của trợ lý rất tốt, sẽ không bị lộ ra ngoài, mà những người đang ở trường quay, chẳng qua sau khi kết thúc anh ta lại chuẩn bị một chút, anh ta đang là ảnh đế ở trên đỉnh cao, có thể mang đến chút lợi ích không nhỏ, anh ta tin tưởng những người này biết làm thế nào mới là lựa chọn chính xác nhất.

Nghĩ xong, Bùi Cảnh Minh nở nụ cười ấm áp, giống như không có nghe thấy âm thanh ăn dưa kia, nghiêng mắt hỏi Đường Lê đang kéo khoảng cách ở bên cạnh.

"Vừa rồi nghe cô nói thích ăn táo, có muốn ăn không?" Anh ta đưa tới một quả táo vừa mới gọt xong, tiếp theo rút giấy lau lau tay.

Ngón tay Bùi Cảnh Minh thon dài, lại còn chậm rãi lau tay, làm cho người ta không khỏi đặt tầm mắt ở trên bàn tay kia, ngón tay kia thật là đẹp.

Lại thêm Bùi Cảnh Minh nói chuyện cũng ôn hòa khéo léo, rất dễ dàng làm cho người ta cảm thấy gần gũi, có thể nói dáng vẻ bên ngoài như này lừa không được ít người, các fan hâm mộ vẫn cho là anh ta là một công tử từ thời cổ đại đi tới.

Đường Lê không dám từ chối anh ta ở trước màn ảnh, nhận lấy quả táo cắn một ngụm, ánh mắt cũng không khỏi dừng trên bàn tay kia hai giây.

Bọn họ là chương trình hẹn hò, không quan tâm trong lòng nghĩ như thế nào, mấy khách mời của phòng quan sát cũng lộ ra biểu cảm đυ.ng phải ngọt, khi bọn họ đang muốn nói chuyện, giọng nói của Giang Nịnh lại vang dậy.

[Đôi tay này đẹp ghê? Trong lúc bóp cổ, chôn người cũng rất là đẹp.]

Những lời này so với tin dưa vừa rồi còn làm cho người ta kinh sợ hơn, mấy khách mời đột nhiên cảm thấy ớn lạnh, tay Đường Lê run lên, quả táo đột nhiên rơi trên mặt đất, cô ấy lại không chú ý tới, lập tức bắn lên giống như tránh thứ dơ bẩn, nín thở ném quả táo vào trong thùng rác, sau đó thuận thế lách đến vị trí khách mời phòng quan sát ngồi xuống.

Dưa này vượt qua phạm vi tưởng tượng của bọn họ, có thế nào bọn họ cũng không thể đặt gương mặt một Bùi Cảnh Minh bên ngoài ôn hòa hiền lành, thường xuyên làm công ích có thể trờ thành hung thủ gϊếŧ người được.

Ở trong lòng bọn họ, người có thể làm ra loại chuyện quát tháo cực ác như thế, phải là dài một gương mặt dữ tợn, hung dữ đến mức có thể dọa trẻ con khóc, chứ không phải một ông chú đẹp trai già trẻ đều quý như Bùi Cảnh Minh được.