Chương 22: Chị gái nhà đầu tư

Sự thật cho thấy đạo diễn để Giang Nịnh ở lại xem thử vai là việc vô cùng chính xác.Giang Nịnh ăn dưa ăn đến vui sướиɠ, đạo diễn cùng Khương Thanh nhờ thế mà cũng loại bỏ được không ít tai hoạ ngầm cho đoàn làm phim.

Thế là cả một buổi chiều, hội trường đều tràn ngập tiếng lòng ăn dưa của Giang Nịnh.

[Đừng thấy bạn học này hiện tại là một cô gái dịu dàng nhẹ nhàng, kỳ thật rượu thuốc lá đều biết, lúc là tiểu thái muội, còn bá y lăng hơn người, chuyện này cũng bị thợ săn ảnh bóc trần ra sau khi đoàn làm phim phải giải thể vì bị liên lụy, đoàn làm phim hoàn toàn biến thành đoàn làm phim nổi tiếng vì che giấu chuyện xấu, rồi đoàn phim không có nhân vật chính, đoàn phim không có mấy người tốt.]

Đạo diễn lau mồ hôi, vẽ lên một mũi tên to lớn bên trên cái tên này, ánh mắt nhìn Giang Nịnh cứ như đang nhìn ân nhân, còn chuyển tiền cho trợ lý, mua không ít đồ ăn vặt cùng trà sữa đặt ở bên Giang Nịnh, thái độ hầu hạ vô cùng tốt, ai cũng coi cô là ân nhân của đoàn làm phim.

Giang Nịnh thấy kỳ quái, nhưng có đồ ăn đặt ở đây mà không dùng thì thật lãng phí, cho nên cô ăn đồ ăn vặt uống trà sữa tiếp tục ăn dưa.

Mấy bạn học sau đó tiến vào phỏng vấn nhìn thấy phía trước Giang Nịnh để đầy một đống đồ ăn vặt, lại nhìn bên đám người đạo diễn, trống rỗng chỉ có một bình nước, chênh lệch vô cùng thê thảm, ai cũng rơi vào mê mang.

Chẳng lẽ Giang Nịnh mới thật sự là kim chủ thật?

Không chờ bọn họ tự hỏi có nên lấy lòng kim chủ chưa rõ ràng là Giang Nịnh này hay không, chợt có một tràng tiếng lòng rơi vào trong lỗ tai của bọn họ, lần này mỗi một sợi lông tơ đều dựng đứng, ý nghĩa trước đó cũng biến mất.

[Bạn học này không tệ, giọng nói vô cùng tốt, mặt khác còn từng sáng tạo mấy thủ khúc, nghe qua cũng hay, kỹ thuật diễn cũng không tệ, cậu ấy mà tiến vào đoàn làm phim, ost cũng có thể tiết kiệm ít tiền.]

Đạo diễn: Có thể tiết kiệm tiền hả? Vậy nhất định phải ký!

Khương Thanh bèn ghi tên người kia lại, dự định để người đại diện công ty tiếp xúc để ký hợp đồng.

[Kỹ thuật trang điểm của chị gái này thật tốt, hơn nữa còn biết đổi giọng, cũng không nhìn ra là một nữ sinh.]

Đạo diễn nhìn nam sinh thử vai nam phụ có hơi đỏ mặt ở trước mặt, dụi dụi mắt, đúng là không nhìn ra đây một nữ sinh.

Chỉ là không cần quan tâm cô ấy là nam hay là nữ, kỹ thuật diễn tốt, không có scandal, liền qua cửa, đạo diễn im lặng chọn lựa.

Đến phiên nữ chính, Giang Nịnh hơi ngồi ngay ngắn chút, đạo diễn cho rằng đây cũng là một người sẽ bị sập phòng, thấp thỏm chờ đợi, đến đợi đến khi Lâm Miên biểu diễn phân đoạn thử vai của mình xong xuôi, tiếng lòng của Giang Nịnh không hề xuất hiện, sau đó còn vỗ tay, đạo diễn nhìn thấy thế tảng đá trong lòng mới buông xuống, vẽ một dấu móc trên cái tên của Lâm Miên.

Nửa ngày phỏng vấn, ngoại trừ nam nữ chính như ngồi bàn chông, như mang lưng gai, còn có mấy bạn học bên ngoài thỉnh thoảng nghe được dưa của bọn họ, sắc mặt trắng bệch bị nhân viên công tác đưa đến thử vai, tất cả mọi người đều rất hài lòng.

Chỉ là đạo diễn mắt vẫn nhìn nam nữ chính không dám nói lời nào, thầm thở dài trong lòng.

Thật vất vả mới chọn được nam nữ chính, lại phải tìm lại một lần nữa, còn phải giải quyết công ty cùng fan hâm mộ phía sau bọn họ, thật khó mà.

Khương Thanh lại không cảm thấy đây là vấn đề gì lớn.

"Bọn họ dám làm những việc không chút kiêng kỵ như vậy, đã nói lên trước kia cũng không phải người tốt đẹp gì, công ty của bọn họ không thể không biết rõ ràng, chỉ là một ngày chuyện này không nổ ra, thì tiền bọn họ kiếm cũng càng nhiều, mở một mắt nhắm một mắt mà thôi."

“Thế này đi, ông hẹn người đại diện của Chu Nguyệt cùng Dương Bách Phong cùng ăn cơm, có Giang Nịnh ở đó, bọn họ sẽ đồng ý cầm phí bồi thường vi phạm hợp đồng của đoàn làm phim để nghệ sĩ rút khỏi đoàn phim."

Nếu như công ty phía sau lưng bọn họ lại có chuyện gì phạm pháp bị tiếng lòng của Giang Nịnh tuôn ra, càng không dám ở lại đoàn làm phim, có khi phải vó ngựa chạy không ngừng.

Đạo diễn ngẫm lại thấy cũng phải, ông ấy lo cái gì chứ? Ông ấy không phạm tội, người nên buồn là Chu Nguyệt cùng Dương Bách Phong bị dao treo trên cổ mới đúng!

Giang Nịnh còn không biết ý định này của bọn họ, đi vệ sinh trở về xong liền đi đến khách sạn, thấy ngoại trừ nam nữ chính còn có người đại diện của hai người bọn họ, cũng chỉ có mỗi đạo diễn cùng Khương Thanh, Giang Nịnh thấy một người đóng nữ năm như cô ngồi ở chỗ này thấy không thể nào hài hòa được, bèn nghi ngờ dụng ý buổi ăn cơm này của đoàn làm phim.

Cô liếc nhìn Khương Thanh ngồi ở vị trí chủ vị, vẻ mặt vân đạm phong khinh ưu nhã ăn cơm, trong lòng mở ra gió bão suy đoán.

[Chẳng lẽ chị gái nhà đầu tư thích kiểu nữ sinh xinh đẹp như mình, đạo diễn dự định để mình trải qua một đêm với chị gái xinh đẹp, để lấy lòng chị gái xinh đẹp?]

Người đại diện của nam nữ chính trừng mắt nhìn.

A? Khương Thanh còn có chỗ tốt này?

Nữ đại diện của Dương Bách Phong vì tương lai của nghệ sĩ nhà mình, khẽ cắn môi, ngẩng đầu đưa ánh mắt về phía Khương Thanh một cái.

"Tổng giám đốc Khương tôi kính cô, về sau vẫn muốn nhờ tổng giám đốc Khương quan tâm chiếu cố Bách Phong nhà chúng tôi nhiều hơn."

Khương Thanh bị ánh mắt yêu kiều buồn nôn này làm cho nhíu mày, lại nhìn gương mặt trang điểm đậm của nữ đại diện đang nở nụ cười lấy lòng, Khương Thanh ngay cả chén rượu cũng không nhấc lên, chỉ lạnh lùng nói.

“Đoàn làm phim tôi sẽ không giữ điểm đen trí mạng, phá hủy hạng mục, tôi bồi thường tiền cho nam nữ chính, hôm nay gọi mấy người tới, là bàn chuyện rời khỏi đoàn làm phim của bọn họ."

Câu nói này, khiến cho hai người đại diện không biết đã xảy ra chuyện gì trực tiếp choáng váng.

Bọn họ không hề chú ý tới nghệ sĩ nhà mình chột dạ gục đầu xuống, chỉ đứng lên tức giận nói.

"Nghệ sĩ nhà chúng tôi rất tốt, nào có điểm đen nào, tại sao phải rời đoàn?"

"Tổng giám đốc Khương, đừng nói cô vì một chút tin đồn mà muốn để nghệ sĩ của chúng tôi cõng nồi đấy nhá, cô như thế làm gì còn có nghệ sĩ nhà ai nghệ đến tham gia hạng mục cô đầu tư nữa chứ?"

Khương Thanh nhấp một hớp rượu đỏ, bình tĩnh nói, “Nghệ sĩ mấy người quản lý, trên tay có scandal hay không, các người rõ ràng hơn tôi nhiều, hiện tại lấy tiền rời đi còn có thể giữ được thể diện, nếu mà cứng rắn với nhà họ Khương, tôi nghĩ các người không muốn nhìn thấy hậu quả đâu."

Nghĩ đến thế lực của nhà họ Khương, hai người đại diện run lên, nhưng tin tức nghệ sĩ nhà bọn họ tham gia diễn bộ phim này đã truyền cho fan hâm mộ, không ít cư dân mạng cũng biết, nếu lúc này bị trả hàng, không biết sẽ rước lấy bao nhiêu chế giễu.

Bọn họ liếc nhìn nhau, vẫn muốn cắn chết không thừa nhận scandal trên người nghệ sĩ, thì trong lỗ tai liền truyền tới một âm thanh.

[Hóa ra lúc này chị gái nhà đầu tư đã biết scandal trên người Chu Nguyệt và Dương Bách Phong rồi sao? Nhưng mà cũng có dấu vết mà lần theo thôi.]

[Chu Nguyệt khống chế Dương Bách Phong rất mạnh, mặc dù hai người đã sớm chia tay ba năm, nhưng vẫn không cho phép người khác phái tới gần Dương Bách Phong, trong mấy năm nay, dùng axit tạt người không hề hạn chế chút nào, tìm người chụp ảnh âm thầm uy hϊếp, cổ vũ fans mở hộp đen bí mật để đối phó những nữ sinh kia.]

[Trong đó không ít người lên án trên mạng còn có người bị hại đi báo cảnh sát, chỉ là cũng giống như trợ lý cũ của Bùi Cảnh Minh, vẫn không thể để cho Chu Nguyệt bị trừng phạt nên có.]

[Dương Bách Phong cũng uy hϊếp fan như vậy, những chứng cứ được đăng trên mạng kia, đều bị áp xuống, chị gái nhà đầu tư có tiền như vậy, chỉ cần có ý muốn đi tìm những chứng cứ này thì không hề khó.]

Hai người đại diện còn muốn tiếp tục tranh thủ giúp nghệ sĩ ở lại đoàn làm phim, hiện tại đã mồ hôi đầm đìa.

Lại đối diện với ánh mắt “hiện tại còn mạnh miệng sao” của Khương Thanh, mồ hôi lạnh trên khuôn mặt đỏ ửng đã là lau cũng không lau hết.

Chỉ gắng gượng nhìn về phía Giang Nịnh cãi lại.

“Cô là nghệ sĩ của công ty nào? Bách Phong nhà chúng tôi giữ mình trong sạch, chỗ nào ưm—— "

"Đúng, Chu Nguyệt nhà chúng tôi là một người hiền lành, không biết đã quyên góp cho vùng núi xa xôi không biết bao nhiêu thứ, làm sao lại làm ưm —— "

Cổ họng của hai người đồng loạt bị chặn lại, đều mở to hai mắt nhìn còn muốn nói tiếp, nhưng bất kể thế nào cũng không phát ra được bất kỳ tiếng động gì, cuối cùng chỉ có thể trừng mắt nhìn Giang Nịnh.

Giang Nịnh vô tội đối mặt nhìn qua, trong lòng cười thành một đoàn.

[“Dương Bách Phong giữ mình trong sạch" “Chu Nguyệt hiền lành"? Đây là trò cười địa ngục hả?]

[Dương Bách Phong bẩn thành bộ dạng kia không nói, Chu Nguyệt đã quyên góp cho vùng núi, nhưng những vật kia không hề giống với những gì đã tuyên truyền ra bên ngoài, toàn là quần áo vừa mới giặt đã nát, sản phẩm không hợp quy cách, cái này cũng có thể được gọi là hiền lành? Vậy chẳng phải trên thế giới này nhiều Thánh Mẫu không kể xiết rồi sao?]

Giang Nịnh phỉ nhổ xong, lại giương mắt thấy hiện tại hai người đại diện của Chu Nguyệt cùng Dương Bách Phong đều đang trừng mắt nhìn cô, như muốn ăn thịt cô, Giang Nịnh không hiểu hỏi đạo diễn.

"Bọn họ làm sao vậy, mắt bị đau hả?"

Đạo diễn cố gắng nén cười, “Đúng, bị đau đấy, bằng không thì cũng không thể mở mắt nói lời bịa đặt như thế."

Bữa cơm này kết thúc với vụ việc cuối cùng Chu Nguyệt cùng Dương Bách Phong mang theo người đại diện sa sút tinh thần chạy trối chết, Giang Nịnh thì được Khương Thanh nói là tiện đường nên đưa về nhà họ Lục.

Trước khi xuống xe, Khương Thanh dùng giọng điệu xin lỗi mở miệng.

“Cái tên Tề Tuấn Triết ngu xuẩn kia gây ra nhiều phiền phức cho cô ở trong chương trình hả?"

Hôm nay quá nhiều dưa, Giang Nịnh còn chưa kịp xem dưa của Khương Thanh vội lộ ra vẻ mặt mê mang, không rõ vì sao cô ấy đột nhiên nhắc tới miếng thịt khô già Tề Tuấn Triết kia.

Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của Giang Nịnh, Khương Thanh giải thích.

"Tề Tuấn Triết là nghệ sĩ dưới trướng của Khương thị."

Giang Nịnh bừng tỉnh đại ngộ.

[A, hóa ra chị gái nhà đầu tư là chị gái của kim chủ Tề Tuấn Triết kia, cô con gái ruột duy nhất của ba Khương.]

Nghĩ tới đây, Giang Nịnh âm thầm đếm, xuyên qua thế giới này mấy ngày, đã ăn ba vụ nɠɵạı ŧìиɧ bị đội nón xanh, không khỏi cảm thán, cư dân mạng châm chọc không sai.

Đàn ông ấy, cho dù là tuổi tác bao nhiêu, quả nhiên chỉ có treo ở trên tường mới có thể trung thực.

Khương Thanh nghe được tiếng lòng trên mặt mang ý cười.

Người ba kia của cô ấy, đúng là "Hulk" (người khổng lồ xanh)

"Tề Tuấn Triết sẽ không tham gia kỳ tiếp theo."

"Là muốn đuổi theo thông cáo khác sao?" Thời gian Tề Tuấn Triết sập phòng còn chưa tới.

Khương Thanh lắc đầu, mở cửa xe ra, nửa gương mặt ẩn trong bóng đêm thản nhiên nói.

"Có ít người làm sai, cũng nên vì trả giá đắt với những gì mình đã làm, không phải sao?"