Chương 4.2: "Miệng của em nhỏ quá, không đủ để chơi, tôi sợ đút vào làm hỏng miệng em."

“Em học ngành truyền thông hay biểu diễn nghệ thuật?” Anh tỏ vẻ thản nhiên hỏi, nhưng thật ra đang quăng mồi, nhưng cô không dễ dàng cắn câu như vậy.

"Đúng ở một mức độ nào đó, hiện tại không phải em đang "biểu diễn nghệ thuật" sao?"

"Nghệ thuật này thật suồng sã, em không đủ tư cách, có thể thấy em còn non lắm, thậm chí có chút bảo thủ."

Non? Có lẽ cũng có cái anh đã nói trúng, cô vẫn còn là người mới, chưa live stream được lâu.

Đọc xong câu này, môi đỏ mọng khıêυ khí©h khinh thường, "Anh cũng quá coi thường em rồi, anh có biết hôm nay em đã chuẩn bị trò gì không? Sẽ làm anh cương cứng ngắt đó."

Người đàn ông cảm thấy rất thú vị, trò gì sao, từ này tràn ra một chút hương vị quyến rũ.

"Em kêu tôi chỉ cách em cởi đồ. Không phải là rất non nớt sao? Người phụ nữ thật sự biết "biểu diễn" thì sẽ tự biết phải làm như thế nào."

Cô biết anh đang dùng kế khích tướng, nhưng không thể không muốn đánh trả, trong lòng thầm nghĩ người đàn ông này thật là cay độc, nói không chừng đã chơi đùa với rất nhiều phụ nữ.

Cô xuyên qua lớp quần áo bóρ ѵú, dạng lòng bàn tay cố bóp nhưng không thể bóp hết được, hai bầu vυ" mềm mại đồ sộ càng bị chèn ép và căng phồng hơn, suýt nữa làm căng đứt cái váy bó sát. Sau khi bóp hai bầu vυ", cô chậm rãi giang rộng năm ngón tay sờ xuống nơi giữa hai chân, "Thật kỳ quái, cứ nghĩ tới anh đang nhìn em thì chỗ này của em không nhịn được cứ co rút lại."

"Nó đói."

“Có muốn đút cho em ăn không?” Cô đạp giày cao gót ra, đặt hai chân lên bàn, hai chân không quá tách ra, cho nên thứ xuất hiện trong ống kính là nơi mật ngọt u ám.

Cô sơn móng chân màu quả quýt, khiến bàn chân của cô trông rất mềm mại, căng mọng và tràn đầy nước, giống như cô vậy.

"Tự đút đi, nó nằm trong tầm tay của em."

Cô liếc nhìn màn hình của mình, sau đó rêи ɾỉ: "Đại ca, anh thật hư, cho miệng trên của em ăn đó, không phải miệng dưới, chỗ này nè..." Cô dùng hai tay kéo váy lên, âʍ đa͙σ hồng phấn lộ ra từng chút một, "Chỗ này của người ta... chỉ muốn ăn cái đó của anh thôi, anh trai, anh biết đó..."

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô hoàn toàn lộ ra trước ống kính, người đàn ông vô thức kiểm soát hơi thở của mình, cố ý thở ra cực kỳ chậm rãi, như thể điều này thể hiện sự tự chủ đáng tự hào của anh.

Khe hở màu hồng như một vết thương bị nứt ra, nhưng dài và mềm, đầy đặn, hai bên vẫn còn đang phồng lên, trông giống như sắp lành nhưng chưa lành, mềm mại, đáng thương, mong manh và vô cùng kích động sự bạo da^ʍ của đàn ông, muốn tàn phá vết thịt nứt mềm mại này, xem nó có đỏ hơn, mỏng manh và mềm mại hơn không?

Hai mảnh âʍ đa͙σ mập mạp co rút nhiều như vậy, cô không lừa dối, có lẽ loại căng thẳng thân thể này là có thật, không phải cố ý tạo ra nếu cô thật sự là một trinh nữ. Có lẽ, đây là một loại yêu cầu biếи ŧɦái nào đó của live stream khiêu da^ʍ, khu công chúa ít nhất phải là một trinh nữ mới được.

Dưới máy quay, cô không chỉ mở ra hai chân một cách quyến rũ, mà còn duỗi ngón trỏ vào miệng, đói khát mυ"ŧ vào, "Đói quá..."

Đôi môi màu anh đào nhỏ nhắn nhưng đầy đặn, thịt môi ấn vào đốt ngón tay lộ ra một khối thịt mũm mĩm màu hồng.

"Vậy, đây là bữa tối của em à?"

"Đúng, đút miệng ở trên thôi, còn miệng dưới trông cậy vào anh."

Cô thật táo bạo, hết lần này đến lần khác dụ dỗ anh cởϊ qυầи! Những người đàn ông bình thường có thể dễ dàng rơi vào bẫy, muốn cởϊ qυầи áo rồi bắt đầu trò chuyện khỏa thân. Họ không biết rằng một khi đã cởi bỏ quần áo của mình, đồng nghĩa với việc sẽ đồng tội với cô. Hơn nữa sẽ càng ngày càng nghiện, và cuối cùng không thể tự giải phóng được nữa.

Nhưng anh thì khác, anh không phải người thường, nên đã sớm nhìn thấu cạm bẫy này.

"Miệng của em nhỏ quá, không đủ để chơi, tôi sợ đút vào làm hỏng miệng của em."

Cô bị phản tướng, sửng sốt một lát rồi không cam lòng tiếp tục trêu chọc: "Anh trai ngoan, để em xem kích thước của anh có được không? Em thèm quá, không có sức phản kháng với những người đàn ông vừa to vừa cứng…"

Cô gái xinh đẹp này rõ ràng đang nịnh hót anh. Nhiều người đàn ông khi được tâng bốc sẽ ngất ngây rồi nghe theo lời cô, nhưng anh thì không mà nói thẳng: "Đừng lắm lời, bắt đầu đi, lấy "trò" của em ra cho tôi xem."

“Tôi trả tiền là để xem em, không phải để em xem tôi, tôi trở thành cái gì rồi?” Lời này vừa nói ra, cô không dám lỗ mãng nữa.

Tô Vãn lại vấp phải trắc trở, trong lòng thốt ra lời cay nghiệt, người đàn ông này làm bộ làm tịch, ra vẻ như vua chúa chết tiệt, anh kiên quyết điều khiển mọi thứ trong tay, không để cô dắt mũi.

Anh chú ý đến một chi tiết nhỏ tinh tế, âʍ đa͙σ non nớt của cô đang mấp máy, dâʍ ŧᏂủy̠ trơn trượt càng ngày càng nhiều, nhưng khi cô dừng một chút, âʍ đa͙σ mềm mại lại như một con thú nhỏ, co ro bất động. Tất nhiên, sự tạm dừng không kéo dài lâu, cô bắt đầu kẹp môi âʍ ɦộ lại, nhẹ nhàng khuấy động ngón tay vào đó như thể cô đang rửa phần dưới của mình trong khi tắm.

Nghĩ đến đây, trong đầu anh hiện lên cảnh tượng cô đang ở trong phòng tắm, ở trước gương tắm rửa, không khéo léo vuốt ve hạ bộ của mình.

Cô dùng đầu ngón tay dính đầy nước bọt xoay tròn quanh âʍ đa͙σ chật hẹp, sau đó đưa ngón tay dính dâʍ ŧᏂủy̠ vào môi lưỡi thưởng thức.

"Ôi, mặn quá... Không ngờ hương vị ở đây của em lại như thế này."

"Anh trai, anh muốn nếm thử không?"

“Tất nhiên là muốn,” Câu tiếp theo của anh là, “Vãn Vãn, bảo bối.” Anh gọi cô một cách trìu mến như vậy, có lẽ vì muốn để cô không đề phòng.

Anh cầm lấy một điếu thuốc rồi châm lửa, nhắm nhẹ đôi mắt đen láy khó thăm dò, "Làm cho nó ngọt hơn đi."

"Anh thích chỗ ấy có vị ngọt à?"

Anh phun ra một làn khói thật sâu, "Ừm."

Cô do dự, cuối cùng vẫn mở chiếc hộp trên bàn ra.

Ngón tay ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ và nước bọt có hơi run rẩy cầm lên một quả dâu tây.

Không ngờ cô phải nhét thứ này vào lỗ nhỏ của mình, ít nhất cô cũng không định làm điều này trong đêm nay, nhưng lại bị anh dẫn dắt rồi tiến triển đến mức này.

p/s: Chương sau là chương Vip. Để đọc chương vip bạn vui lòng đăng ký tk tại đây. https://truyenhdt.com/?ref=35331Phát Sóng Sắc Dụ Online - Chương 4.2: