- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Phạt Anh Phải Lòng Em
- Chương 15
Phạt Anh Phải Lòng Em
Chương 15
Hết thảy những chuyện kế tiếp quả thực chính là một hồi hỗn chiến. Y Đằng mạnh mẽ xé mở quần áo Ưng Thủ, cảm giác say làm cho con người ta lâng lâng, một chút cũng không thấy lạnh nữa, ngược lại từng dòng nhiệt nóng cứ tới lui trên cơ thể, làm cho y không kiềm chế được lửa tình cuồng nhiệt. Y nheo mắt cắn môi, lôi kéo tay Ưng Thủ sờ soạng quanh người y, Ưng Thủ cũng mơ mơ màng màng mà phối hợp.
Hai người như vậy hết sờ rồi xoa bóp, Y Đằng đã sớm nhịn không được, kéo tay Ưng Thủ cầm lấy chính y, ma sát nhẹ nhàng vài cái, không ngờ y đã yêu Ưng Thủ đến mức độ hắn chỉ cần xoa nhẹ vật nhỏ của y thôi mà Y Đằng cũng đã mẫn cảm
bắn ra.
Ưng Thủ mới rồi còn không rõ chính mình đang làm gì, giờ mở to mắt liền thấy Y Đằng đỏ mặt, tóc mai ướt nhẹp rũ xuống bên trán, ánh mắt đẫm sương mở to nhìn hắn mê ly, hé miệng thở dốc không ngừng, đầu lưỡi đỏ tươi lướt nhẹ trên môi, quả thực khêu gợi muốn chết.
Loại gợi cảm này đã muốn hoàn toàn không phân biệt nam nữ, Ưng Thủ chỉ cảm thấy thân thể mạc danh kỳ diệu
càng ngày càng nóng, bàn tay thực tự nhiên
hướng xuống hạ thể của Y Đằng. Nâng cặp mông tròn trịa của y lên mà tìm đường đi vào.
Y Đằng bị hắn sờ tới sờ lui ở mông, thực tự nhiên
lại hưng phấn. Cắn môi dưới, y nâng thân thể của chính mình lên, liều mạng vừa xé vừa cởϊ qυầи Ưng Thủ, chỉ chốc lát sau, hai người cùng nhau lõa thể. Hai người đều là tính thú trào dâng, thứ nam tính kia cũng đã sớm cương. Bây giờ không có quần áo che đậy, nhìn thấy Ưng Thủ thật sự kinh người.
Y Đằng bắt đầu ngây ngô cười, “Quả nhiên là tứ chi phát triển, ngay cả nơi này cũng dài với đồ sộ ghê!”
Nói xong y cúi đầu đưa tay cầm lấy rồi vươn đầu lưỡi hấp dẫn khẽ liếʍ
một ngụm, Ưng Thủ bị y liếʍ liền hít sâu một phát. Mắt say lờ đờ mông lung cố nhìn cho tỏ, sắc mặt Y Đằng ửng hồng, miệng hé nho nhỏ từ từ liếʍ hôn. Cảm giác thật sự rất thư thái, Ưng Thủ thở ra một hơi, đang định chậm rãi hưởng thụ. Đáng tiếc Y Đằng nguyên bản nghĩ muốn ngậm vào, bởi vì say quá mức rồi, không cẩn thận cắn nhẹ
một cái.
Nguyên lai còn đang có chút mơ mơ màng màng, Ưng Thủ đau
lập tức tỉnh lại ngay. Rốt cuộc nhịn không được xoay người một cái liền đem Y Đằng đặt dưới người. Nửa hờn nửa dỗi nói, “Say thành như vậy không cần dùng miệng, nếu cắn đứt...... Làm sao bây giờ? Tôi muốn trực tiếp đưa vào trong cơ.”
Y Đằng toàn thân bám vào cổ Ưng Thủ, cười đến cực kì hấp dẫn, “Tùy anh!”
Quyền chủ động liền như vậy hợp tình hợp lý trao về tay Ưng Thủ. Chỉ tiếc hắn đã muốn say đến rối tinh rối mù, hơn nữa hành động lại theo cảm tính. Động tác tất nhiên chẳng hề nhẹ nhàng. Thân thể Y Đằng căn bản không cách nào lập tức tiếp nhận khí quan của hắn, đẩy vài cái không được, hắn bắt đầu khẩn trương.
“Uầy, cậu cũng phối hợp một chút nha!”
Y Đằng nắm tay hắn mà dẫn lối về phía sau của chính mình, bởi vì sớm động tình, hơn nữa mấy ngày nay vẫn tự an ủi bằng phần phía sau đó, cho nên tuy rằng thực nhanh, nhưng cũng không khó tiến vào. Dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa rồi Y Đằng bắn ra, ngón tay Ưng Thủ
thực nhẹ nhàng khai phá nơi ấm áp ấy.
Chính là bị ngón tay Ưng Thủ vói vào mặt sau, Y Đằng đã thích đến chịu không được, y cắn môi dưới nước mắt giàn giụa, miệng nhịn không được nhẹ giọng
gọi tên riêng của Ưng Thủ mà y vẫn luôn nhớ kĩ, “Dũng Nhân, Dũng Nhân......”
Ưng Thủ cúi đầu hôn lấy đôi môi đang nức nở của Y Đằng, nhẹ nhàng hút lấy chúng. Đợi cho đến khi buông ra, Y Đằng đã gần như chết lặng, môi lại càng thêm đỏ và mọng nước, nhìn hơi ướŧ áŧ, gợi cảm cực kỳ.
“Cậu thật xinh đẹp!”
Ưng Thủ rút ngón tay còn đang thăm dò hậu huyệt của Y Đằng ra, rốt cuộc nhịn không được đâm một phát thật sâu vào bên trong thân thể y.
Y Đằng còn đang kiềm nén, nháy mắt ngay khi Ưng Thủ tiến vào trong, y liền ôm chặt lấy bả vai hắn mà bật khóc. Miệng y lặp đi lặp lại, “Thích, thích! Rất thích Dũng Nhân! Không có anh tôi sẽ chết mất!”
rồi một lần nữa giải phóng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chuyện sau đó, cả hai người đều không nhớ rõ. Có lẽ đã làm rất nhiều lần, dùng rất nhiều tư thế cơ thể! Ưng Thủ ngẩng đầu nhìn trần nhà xa lạ, trong lòng không rõ đang cảm thấy thế nào.
Mình cưỡиɠ ɠiαи Y Đằng
! Đây là ý niệm thứ nhất trong đầu hắn. Ý niệm thứ hai là, hẳn là là mình bị Y Đằng cưỡиɠ ɠiαи
đi! Hắn xoay người nhìn Y Đằng vẫn còn đang ngủ mê man trong l*иg ngực mình, đầu óc trống rỗng.
Phát hiện chính mình thức tỉnh ở trên giường của nam nhân xa lạ, Ưng Thủ kỳ quái nghĩ, cũng không biết là làm đến lần thứ mấy, hình như là chính mình ôm y cùng nhau đi vào giường mà làm đi! Nhìn cái chăn trên người, hắn lại kỳ quái nghĩ, hoàn hảo cuối cùng là ngủ ở trên giường, bằng không trời lạnh như thế, hẳn là sẽ lạnh đến cảm mạo đi! Toàn nghĩ chuyện linh tinh.
Như thế nào lại cùng đàn ông phát sinh quan hệ
đó? Ưng Thủ vuốt trán nghĩ thế nào cũng không thể thông. Y Đằng ngủ thật im lặng. Lông mi thật dài, mũi cao, khuôn mặt cực kì hài hòa. Ngũ quan đoan chính đích thực là mỹ nam tử! Ưng Thủ thở hắt, không cam lòng
nghĩ. Tuy rằng chính mình từ đầu cũng có điểm mơ mơ màng màng. Bất quá, cũng không phải không biết bản thân mình đang ôm nam nhân nha! Nói như vậy là, cũng không thể tính Y Đằng cưỡиɠ ɠiαи hắn, mà hẳn là hợp gian mới đúng đi!
Nhưng mà giờ đây hắn đối mặt thế nào với cái tên muốn hãm hại mình đây? Mắng y một chút? Đánh y một chút? Hay là vỗ mông chạy lấy người? Ưng Thủ trừng mắt nhìn trần nhà, trong đầu là một mảnh hỗn loạn.
“Người này muốn gì mà lại gạt ta cùng y phát sinh quan hệ chứ?”
Loáng thoáng nhớ rõ sau khi làm, Y Đằng vừa khóc vừa nói thích. Chẳng lẽ tên kia đúng là thích mình? Bị ý tưởng này dọa sợ, thân thể Ưng Thủ run lên. Ngay sau đó tâm can liền bối rối.
“Không thể nào!” Nếu tên kia thích mình, phải làm sao bây giờ đây? Ưng Thủ vò đầu bứt tai nghĩ, chính mình lại không thích nam nhân. Hắn luôn luôn nghĩ Y Đằng là bằng hữu mà thôi. Tuy rằng không có cảm giác chán ghét, chính là vẫn cảm thấy rất kỳ quái
nha! Nam nhân làm sao có thể cùng nam nhân khác yêu đương? Nam nhân hẳn là kết hôn cùng nữ nhân mới bình thường! Tuy rằng Y Đằng cũng rất đáng yêu cùng xinh đẹp, làm đồ ăn lại thật ngon. Chỉ là, chính mình thế nào cũng không có thể bởi vì đồ ăn mà đi yêu nam nhân nha!
Tên kia sẽ không phải cố ý làm cho bọn họ phát sinh quan hệ sau đó bức mình cùng một chỗ với y chứ! Ưng Thủ không cam lòng
nghĩ, nếu như vậy, mình nhất định cự tuyệt không chút do dự. Hắn vốn là hoàn toàn vô tội. Hơn nữa chuyện này là ngươi tình ta nguyện. Cho dù phát sinh ở trên một nam một nữ cũng không thể đổ trách nhiệm. Huống chi đây là hai người đàn ông?
Đang miên man suy nghĩ tính toán xem thế nào, Ưng Thủ cảm thấy Y Đằng khẽ động đậy. Không đợi đầu óc phản ứng. Hắn lập tức nhắm mắt lại tiếp tục giả bộ ngủ. Bởi vì không biết đối mặt Y Đằng thế nào, Ưng Thủ thực tự nhiên lựa chọn
trốn tránh.
Quả nhiên Y Đằng trong lòng ngực nhẹ nhàng trở mình. Qua chừng năm giây, Y Đằng rõ ràng tỉnh dậy. Ưng Thủ nhắm mắt lại nghĩ, người kia đại khái cũng bị dọa rồi! Tuy rằng rất muốn mở to mắt nhìn xem biểu tình của Y Đằng vào giờ này khắc này, bất quá Ưng Thủ còn chưa nghĩ ra làm sao đối mặt với y cho tốt, nên hắn đơn giản tiếp tục giả bộ ngủ.
Chuyện kế tiếp phát sinh, thật sự là ngoài suy tính của Ưng Thủ. Ước chừng sửng sốt khoảng một phút đồng hồ, phản ứng của Y Đằng cư nhiên là lê thân thể nặng nề xuống đi tìm quần áo.
Chẳng lẽ tên kia nghĩ muốn hủy diệt chứng cớ, làm như cái gì cũng không phát sinh? Ưng Thủ đang giả bộ ngủ, trong đầu liền xuất hiện suy nghĩ trên.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Phạt Anh Phải Lòng Em
- Chương 15