Chương 3: Sắc Mặt Biến Dị, Xấu Đến Tận Trời

Nghe được Tô Thiên Nguyệt lời nói, ngoài cửa mọi người chợt ý thức được Nguyên lai hung phạm vụ án moi tim. là tướng quân phủ Tứ tiểu thư, trên mặt nàng quỷ đồ, có phải là vì che giấu thân phận mà vẽ lên.

Tứ tiểu thư này danh tiếng không tốt, lợi dụng thân phận thái tử tương lai chạy loạn trong kinh thành, bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, không có tư tưởng, cho rằng mình cao quý. Chỉ cần gặp dáng dấp so với nàng đẹp mắt thiếu nữ, không nói hai lời, đi lên liền đem người mặt trước cào xước mặt.

Người dân kinh thành đã phàn nàn từ lâu, nhưng mẹ của Tứ tiểu thư lại là người có công cứu hoàng đế, chặn một kiếm chí mạng cho hoàng đế, hoàng đế từng hứa rằng bất kể thái tử là ai, nàng đều sẽ là thái tử phi.

Nghĩ đến đây, người ngoài cửa bắt đầu la hét.

"Nữ nhân độc ác như vậy sao có thể làm thái tử phi được?"

"Đưa cô ta tới chùa Đại Lý, gϊếŧ cô ta để trả giá bằng mạng sống. Cô ta nhất định phải bị xử tử." cũng làm bại hoại phong tục, vô đạo đức, nhất định phải tử hình, ta sẽ chặt hắn thành từng mảnh."

"Xuống chảo dầu..."

Tô Ly che nửa khuôn mặt sưng tấy, đau quá!Vừa rồi cô ấy né tránh quá chậm nên đã bị trúng đòn.

Tô Thiên Nguyệt đắc thắng nhìn chằm chằm vào Tô Ly , mặc dù cô không biết chuyện này làm thế nào mà từ nɠɵạı ŧìиɧ chuyển sang gϊếŧ người, nhưng diễn biến của sự việc hoàn toàn phù hợp với mong muốn của cô.Tai họa lớn như vậy, xem nhị tỷ có thể giúp Tô Ly như thế nào vượt qua!

Đôi mắt kiêu hãnh của Tô Thiên Nguyệt bùng cháy khi nghĩ đến Nhị tỷ, rõ ràng là tỷ tỷ ruột của cô, nhưng tỷ ấy luôn bao che cho Tô Ly khi gặp rắc rối.

Thái tử điện hạ là của nàng!



Tô cách dựa vào cái gì cùng nàng cướp!

Tô Ly lặng lẽ nhìn Tô Thiên Nguyệt, tiếp thu hết thảy cảm xúc biến hóa của nàng.

Cô suy nghĩ về lời nói của mình một lúc rồi bình tĩnh nói.

"Tam tỷ tỷ, ngươi dựa vào cái gì nói ta thông gian còn gϊếŧ người? Ta trở thành cái bộ dáng này, chẳng lẽ không phải là ngươi ban tặng? Mới vừa ngươi xông tới, vỗ đầu liền nói ta cùng người thông gian, có thể lúc đó ta rõ ràng nằm trên đất không khí lực, nam nhân bên cạnh nhưng xiêm áo hoàn chỉnh chết hẳn, ngươi lại có nang lựctiên tri biết trước, thật giống như quá mức chứ ?"

Tô Ly biết mình trăm miệng cũng không thể bào chữa, nàng lời nói này, bất quá là muốn đem Tô Thiên Nguyệt kéo xuống nước đυ.c, trước đem một cái tát kia lập tức đòi lại.

Người ở ngoài cửa, chỉ cần không quá ngu ngốc, suy nghĩ một chút sẽ phát hiện ra chuyện này không đơn giản.

Quả nhiên, ngoài cửa mọi người đều hướng sự chú ý về phía Tô Thiên Nguyệt.

Tô Thiên Nguyệt cảm giác như bị kim đâm, cảm giác vô cùng khó chịu, muốn làm thái tử phi phải giữ thanh danh trong sạch, nhưng Tô Ly lại dám lôi kéo nàng vào rắc rối?

Cô phẫn nộ trừng mắt nhìn Tô Ly, "Tứ muội, ngươi ở ngoài cả đêm, không thông gian thì có thể là gì? Ta biết tối hôm qua ngươi đến Tháp Bảo Việt, cho nên hôm nay trước rạng đông, ta mang người đi tìm."

Ai biết ngươi không chỉ thông gian mà còn gϊếŧ người moi tim? nếu không phải ta tới kịp thời, ngươi không bị bắt tại chỗ, sợ rằng ngày sau trong kinh, còn nhiều hơn thêm mấy cái vong hồn." Tô Thiên Nguyệt lời nói cũng là sự thật, vô cùng đẹp đẽ.

Tô Ly cười lạnh đập vỡ bình nói: "Tam tỷ, ngươi tại sao lại giả ngu? Hôm qua chính ngươi là người bảo ta đợi ở nơi này, ngươi còn nói thái tử không thích ta cho lắm, còn khuyên nhủ ta trước tiên cùng hắn vun đắp quan hệ, ngươi đã nói đồng ý, ngươi sẽ mang Thái tử điện hạ đến đây cho ta. . . "