Chương 88: Lần đầu tiên của Tiêu Hàn (2)

Editor: Thảo Anh

Bùi Tử Đồng chỉ cười nói: "Ai nha.... Ba, người đừng lộn xộn, chảy máu bây giờ!" Bùi Tử Đồng rút con dao nhỏ lại, cầm lấy chiếc khăn lông vừa mới nhét vào miệng của Bùi Xương Thịnh, dùng sức lau miệng vết thương trên mặt ông, Bùi Xương Thịnh đau đến co rúm người lại, Bùi Tử Đồng tựa như thấy hứng thú khi nhìn thấy hành động của ông: "Ba, từ nhỏ người đã luôn chướng mắt con, không nghĩ tới a, Bùi gia hiện tại dư lại có một mình con, kỳ thật là con một chút cũng không có hận người....."

Bùi Xương Thịnh dùng sức vặn vẹo đầu, muốn thoát khỏi chiếc khăn lông trong tay của Bùi Tử Đồng, Bùi Tử Đồng thấy Bùi Xương Thịnh giãy giụa như vậy, đột nhiên cười ha hả, đem khăn lông trải ra trực tiếp bao trùm lấy khuôn mặt của Bùi Xương Thịnh. Nhìn giống như một người chết được người che phủ lại bằng một tấm vải trắng, Bùi Tử Đồng đem tay trực tiếp bưng kín miệng mũi của Bùi Xương Thịnh, Bùi Xương Thịnh dùng sức giãy giụa, toán bộ giường đệm đều rung lắc dữ dội.

Bùi Tử Đồng đột nhiên thu tay lại, đem khăn lông tháo ra, Bùi Xương Thịnh bị nghẹn tới mức mặt đỏ bừng. Bùi Tử Đồng rút ra một tờ khăn giấy cẩn thận lau tay của mình: "Ba, người có bao giờ nghĩ tới hay không là sẽ có một ngày người lại ở trong tay của con, cái này cũng không thể trách con nha, ai biểu ba lại muốn giả dạng trúng gió làm chi, ừ thì con sẽ giúp ba giả dạng thật tốt, bằng không người khẳng định sẽ ngồi tù đến sống cạn đá mòn, con đối với ba như vậy vẫn còn khá tốt......"

"Ô ô......" Bùi Xương Thịnh khoé mắt nhịn không được rơi xuống một giọt nước mắt. Trong mắt Bùi Tử Đồng thì chính là nước mắt cá sấu(*): "Từ nhỏ đến lớn trong mắt của người, chị mới là con gái của ba, còn con thì ngay cả người hầu của Bùi gia còn không bằng. Nói cho dễ nghe thì ba giúp con phát triển trong làng giải trí, còn không phải bởi vì con có thể mang lại nhiều lợi ích cho người, hừ..... Con bây giờ như thế nào đều là do người tạo thành, bằng không con cũng sẽ không cả ngày phải bồi bên cạnh một lão nhân ghê tởm, gã cho một người đàn ông còn hơn tuổi ba mình!"

(*) nước mắt cá sấu: nước mắt thương xót giả dối; chỉ tình cảm giả nhân giả nghĩa để lừa người.

Thời điểm Bùi Tử Đồng nói ra những lời này trong mắt hiện lên vẻ hung tợn, nhưng khi nói xong lại mỉm cười, vừa cười vừa sửa sang lại đầu tóc của chính mình, mái tóc xoăn có vẻ làm cho cô ta thêm phong tình vạn chủng: "Ba, ngoan ngoan nghe lời, nếu không giây tiếp theo con sẽ đem ba giao cho cục cảnh sát, nói người không có trúng gió, vậy người đời này phỏng chừng chỉ có thể ngồi tù đến hết cuộc đời."

Bùi Tử Đồng vừa nói vừa cúi người chụp lấy mặt của Bùi Xương Thịnh, Bùi Xương Thịnh chỉ có thể gật gật đầu, Bùi Tử Đồng cười rồi sửa sang lại quần áo của chính mình: "Như vậy mới ngoan, hôm khác con sẽ đến thăm người!" Bùi Tử Đồng nói xong liền xoay người, lắc mông đi ra ngoài.

Sau khi tiễn Bùi Tử Đồng ra khỏi viện điều dưỡng, các bác sĩ và y tá mới đến phòng bệnh của Bùi Xương Thịnh, thật là đánh thương, mỗi lần Bùi Tử Đồng đến đây, trên mặt của Bùi Xương Thịnh sẽ xuất hiện vài vết thương lớn bé, lần này không ngoại lệ trên mặt của Bùi Xương Thịnh xuất hiện thêm một vết thương như bị cái gì cắt trúng, nhìn lại con dao nhỏ đang lưu lại vết máu ở trên bàn, ai còn không rõ nữa, nhưng mà mấu chốt chính là thân thể hiện tại của Bùi Xương Thịnh hết sức suy yếu.

Cho nên năng lực tự chữa trị và hồi phục của có thể trở nên rất kém cỏi, ở bộ phận miệng mũi xuất hiện các vết bầm xanh tím, haizzzzz..... Tạo nghiệt a!

Mà cũng trong thời khắc đó, trong tay của Tiêu Hàn xuất hiện một chồng tư liệu: "Bùi Xương Thịnh cư nhiên bị chính con gái của mình giam lỏng?" Tiêu Hàn nhìn một chồng ảnh chụp trong tay, trong lòng cảm thấy buồn cười, Bùi Xương Thịnh tung hoành ở thương trường cũng hơn nửa đời người, tới cuối cùng cư nhiên lại rơi xuống tính cảnh khốn khổ như thế này.

Trong ảnh chụp xuất hiện một người phụ nữ đã không còn giống hình dáng trong trí nhớ của anh nữa, từ thanh thuần ngọc nữ đã biến thành một người phụ nữ đầy cay nghiệt: "Đem Bùi Xương Thịnh đưa đến cục cảnh sát, tôi nghĩ họ sẽ thích món quà này....." Tiêu Hàn nhìn ảnh chụp, khoé miệng cong lên cười quỷ dị, cư nhiên là cô làm những việc này, Bùi Tử Đồng!

Tôi lập tức sẽ băm cô ra cho chó ăn!

"Được!" Quý Viễn nghe xong liền lập tức bước ra ngoài, Bùi gia lần này xem như là đã sờ mông đến Lão Hổ, chiếu theo tính tình của thiếu gia, có thù tất báo, kết cục của Bùi Tử Đồng chắc chắn sẽ rất thê thảm!

Thời điểm Quý Viễn đi ra ngoài, Tiêu Hàn nhìn chiếc USB trong tay, là thứ mà Quý Viễn hồi nãy đưa tới. Tiêu Hàn nhớ đến sự tình của tối ngày hôm qua, trong lòng liền cảm thấy xấu hổ, may mắn lúc đó Đông Thu Luyện đã ngủ rồi, sự tình hôm qua đối với hắn là một loại sỉ nhục, cho nên hắn đã quyết định mình phải hảo hảo học tập một phen.

Tiêu Hàn đem cửa phòng khoá trái lại, kéo bức màn lên, toàn bộ thư phòng chỉ còn ánh đèn mờ nhạt của cây đèn bàn, Tiêu Hàn đem USB cắm vào trong máy tính, 20 GB? Nhiều như vậy...... Tiêu Hàn đem mục lục mở ra, ngạch...... nháy mắt xuất hiện một đống video, Tiêu Hàn cẩn thận nhìn tiêu đề của các video, tiêu đề này thấy dễ nghe một chút, liền trước xem cái này đi.....

Mà ở phòng bên cạnh, Tiêu Dịch cùng Tiêu Thần hai người đang dao dác lấm la lấm lét ngồi trước hai chiếc máy tính: "Chú nhỏ, như thế nào không có động tĩnh a, vừa mới nãy còn có thanh âm mà, có phải hay không thiết bị bị hỏng rồi?"

"Sẽ không, lại chờ một chút!" Bởi vì tò mò Tiêu Hàn sẽ áp dụng hành động nào đối với người đã dám bắt cóc Tiêu Dịch, nên hai người đã gắn một thiết bị nghe lén ở thư phòng của Tiêu Hàn, lúc nãy thiết bị rõ ràng còn phát ra âm thanh, sao khi Quý Viễn đi ra liền kết thúc, bọn họ đang tự hỏi lẽ nào hai người kia phát hiện ra thiết bị nghe lén......

Thời điểm hai người đang ảo não, bên trong thiết bị đột nhiên truyền ra thanh âm, hai người hưng phấn mang tai nghe vào!

"Chú nhỏ, trong phòng daddy có phụ nữ!" Tiêu Dịch lập tức dậm chân: "Người phụ nữ đó còn kêu......"

Tiêu Thần trong nháy mặt mặt bạo hồng, trực tiếp tắt đi thiết bị, Tiêu Dịch không hiểu hỏi: "Chú nhỏ, chú làm cái gì đó, con còn chưa phân biệt được người phụ nữ này là ai mà, không được, con muốn tiếp tục nghe lén!" Tiêu Dịch nói xong liền trực tiếp mở ra thiết bị nghe lén, bên trong vẫn truyền ra thanh âm ê ê a a của phụ nữ: "Chẳng lẽ daddy đang đánh cô ta?"

"Phốc——" Tiêu Thần trực tiếp đem thiết bị tắt đi: "Cái kia..... Thật ra cái này, cái này không phải......" Tiêu Thần cũng không biết mình nên giải thích như thế nào với một đứa nhỏ về chuyện ba nó đang xem phim 18+, anh hai a, mới sáng sớm mà anh đã xem thể loại này không sợ sẽ bị nóng trong người sao. Làm cho em phải khó xử như vậy, em nên giải thích với con anh như thế nào a! Tiêu Thần quả thực muốn khóc!

Mà giờ phút này Tiêu Hàn đang ngồi nghiêm chỉnh nhìn màn hình máy tính, nguyên lai là cái dạng này a, tư thế này quả thực không tồi, thực không tồi.... Tiêu Hàn vừa nhìn vừa gật đầu đồng ý!

"Không được, daddy cư nhiên nói dối mommy giấu phụ nữ trong nhà, con muốn đi nói cho mẹ biết!" Tiêu Dịch nói xong liền trực tiếp nhảy xuống giường hướng đến phòng Đông Thu Luyện chạy. Tiêu Thần trực tiếp muốn ôm lấy Tiêu Dịch, nhưng Tiêu Dịch như tiểu cá chạch, trực tiếp từ đũng quần phía dưới chân Tiêu Thần chui qua, Tiêu Thần cúi đầu nhìn bên dưới của mình, trong lòng yên lặng mà nghĩ, về sau hẳn là nên mặc một cái quần rộng hơn......

Đông Thu Luyện vốn dĩ tối ngày hôm qua ngủ không được tốt, sáng nay đang còn say giấc nồng, thì bị Tiêu Dịch làm cho tỉnh giấc, vừa mở mắt thì thấy vẻ mặt nôn nóng của Tiêu Dịch nhìn mình: "Bảo bối, làm sao vậy?" Đông Thu Luyện ôm lấy Tiêu Dịch, hôn lên mặt của cậu.

"Mommy, trong phòng của daddy có phụ nữ!" Điều đầu tiên Đông Thu Luyện cảm thấy là điều này không phải sự thật, nơi này cũng không phải là khách sạn, Tiêu Hàn sao có thể mang phụ nữ trở về, huống chi lúc này mới mấy giờ sáng, tối hôm qua Tiêu Hàn cũng bận việc tới tối khuya, cư nhiên còn có tinh lực đem phụ nữ về nhà để...... Đông Thu Luyện nhìn qua đồng hồ, bây giờ mới có 9 giờ sáng!

"Chị dâu, không phải, cái kia, anh hai hắn không phải....." Tiêu Thần muốn giải thích, nhưng rốt cuộc Tiêu Thần cũng chỉ là một đứa trẻ mới lớn, hơn nữa trước mặt lại còn có chị dâu và cháu trai, Tiêu Thần căn bản là không nói lên được mấy chữ kia.

"Chú đừng có giải thích, chú là em trai của daddy, khẳng định là muốn giúp daddy thoát tội, daddy chính là giấu phụ nữ ở nhà, con còn nghe thấy giọng nói của người phụ nữ đó nữa!" Tiêu Dịch vừa nói vừa lôi kéo Đông Thu Luyện rời giường, Đông Thu Luyện liền khoác một chiếc áo khoác liền đi ra ngoài theo Tiêu Dịch, thật là tiếng nói của phụ nữ? Nói thật cô cũng rất tò mò....!

"Chị dâu, thạt không phải, anh hai chỉ là...." Tiêu Thần chỉ có thể đi phía sau hai người, anh hai, em thật sự đã tận lực, không phải do em sai đâu nha!

Tiêu Hàn vón dĩ đang ngồi xem video, đột nhiên nghe thấy tiếng đập cửa, hoảng sợ, động tác tay nhanh đem máy tính khép lại, chạy nhanh đem bức màn kéo ra, đứng ở cửa sửa sang lại quần áo một chút rồi mới mở cửa. Tiêu Hàn tim đập thình thịch giống như là đang làm chuyện xấu bị người khác phát hiện!

Tiêu Hàn mở cửa, trước cửa có ba người đang đứng. Tiêu Dịch một tay đẩy Tiêu Hàn ra, trực tiếp vọt vào bên trong, bên trong thư phòng cơ hồ có thể nhìn một cái là thấy hết, hoàn toàn không phải là nơi có thể giấu người: "Daddy, người đâu?"

"Người? Nơi nào có người?" Tiêu Hàn khó hiểu hỏi lại.

"Tiểu Dịch nói trong phòng anh có chứa người phụ nữ khác!" Đông Thu Luyện cười đi qua đi lại, cũng làm bộ làm tịch xem xét xung quanh, Tiêu Hàn từ ở phía sau ôm lấy Đông Thu Luyện: "Anh nơi nào chứa phụ nữ khác, ở nhà không phải chỉ có một người phụ nữ là em thôi sao?"

"Con rõ ràng nghe thấy giọng nói của phụ nữ trong phòng mà!" Tiêu Dịch lời này vừa mới nói xong đã bị Tiêu Hàn trực tiếp bưng kín miệng, Tiêu Thần liền hướng về phía Tiêu Hàn cười cười: "Hắc hắc, anh hai, khẳng định là hiểu lầm, là nghe lầm....."

Thanh âm trong thư phòng làm sao bọn họ biết được, Tiêu Hàn híp mắt đem hai người từ đầu tới cuối nhìn một lần, xem ra trong lòng hai người đều có chút có tật giật mình, Tiêu Dịch liền nhảy ra nói: "Con vừa mới rõ ràng nghe thấy, đều là thanh âm ê ê a a của phụ nữ, khẳng định daddy là đánh cô ta, bằng không sao cô ta luôn gọi cái gì...." Tiêu Dịch thanh âm này nói ra có chút khí phách!

Ở đây, ba con người trưởng thành còn lại đều có biểu tình khác nhau, Tiêu Thần còn lại là cúi đầu, biểu tình rất là xấu hổ, nắm tay đặt ở bên miệng nhẹ nhàng ho khan vài tiếng. Tiêu Hàn đứng kế bên là khoé miệng vẫn luôn run rẩy, cái gì mà tiếng phụ nữ kêu, rốt cuộc bọn họ đã nghe trong bao lâu. Đông Thu Luyện cũng thật nhanh liền biết Tiêu Hàn đang làm gì, che miệng nhẹ nhàng cười cười: "Em đi về rửa mặt trước, Tiểu Dịch tới, chúng ta cùng nhau đi ra ngoài, daddy của con còn có chuyện chính sự cần phải làm!"

"Chuyện chính sự?" Tiêu Dịch nghi hoặc nhìn Đông Thu Luyện, chẳng lẽ thật sự không có chuyện gì sao? Mommy không có tức giận sao? Chính mình thật sự suy nghĩ nhiều? Tuy rằng trong lòng Tiêu Dịch có chút nghi hoặc nhưng là vẫn ngoan ngoãn ghé vào trong lòng Đông Thu Luyện đi ra ngoài!

Thư phòng trong nháy mắt liền dư lại hai người Tiêu Hàn cùng Tiêu Thần, Tiêu Hàn ngồi xuống cái bàn ở phía trước, ngón tay rõ lên mặt bàn, phát ra thanh âm lộp bộp lộp bộp, Tiêu Thần nghe thấy thanh âm đó liền kinh hồn bạt vía: "Cái kia, anh hai, em đi ra ngoài trước...."

"Tiêu Thần, lần sau nếu anh còn phát hiện em cùng Tiểu Dịch cùng nhau làm loại chuyện này nữa, thì anh sẽ làm em một tháng không thể ra khỏi cửa!" Tiêu Thần nháy mắt liền nhớ đến vụ mình bị di ứng khi còn nhỏ, lặng lẽ nhanh chân trốn về phòng mình, rõ ràng em không phải là chủ mưu a, vì cái gì mỗi lần bị phạt, uy hϊếp đều là em, Tiêu Thần ở trong lòng thầm than!

Đông Thu Luyện tưởng tượng đến cảnh Tiêu Hàn cư nhiên lại xem cái thể loại video này thì trong lòng cảm thấy buồn cười, Đông Thu Luyện một bên cười một bên rửa mặt, vừa mới ra khỏi phòng tắm, Tiêu Hàn đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa, Đông Thu Luyện hoảng sợ: "Làm em sợ muốn chết! Xem xong rồi?"

"Em cư nhiên nói với Tiểu Dịch là anh đang làm chuyện chính sự? Sao em có thể nói như vậy chứ?" Tiêu Hàn tuy rằng trong lòng đang tích tụ, nhưng là vẫn lôi kéo Đông Thu Luyện ngồi vào bàn trang điểm, cầm lấy máy sấy tóc giúp Đông Thu Luyện sấy tóc.

"Vậy em nên nói như thế nào, nói cha con đang xem video cấm 18+ sao?" Đông Thu Luyện nói không nhịn được cười.

Tiêu Hàn trực tiếp tắt đi máy sấy, từ phía sau đôi tay ôm lấy Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện duỗi tay vỗ vào cánh tay của Tiêu Hàn: "Làm sao, tóc vẫn còn ướt!"

"Anh đây không phải là muốn học tập nhiều thêm một chút sao, học xong rồi thì sẽ hảo hảo hầu hạ em!" Trong nháy mắt, mặt Đông Thu Luyện đều đỏ lên, người đàn ông vô liêm sỉ này, chính mình muốn xem lại cư nhiên nói vì mình, thật là vô liêm sỉ mà!

"Vẫn là nên nói kinh nghiệm của em phong phú, có thể chỉ dạy anh!"

"Tiêu Hàn, cái tên hỗn đản này!" Đông Thu Luyện xoay người liền đánh Tiêu Hàn một cái, Tiêu Hàn đứng phía sau bình tĩnh kéo Đông Thu Luyện gần lại mình rồi ôm lấy, bốn mắt nhìn nhau, vẫn là Đông Thu Luyện bị bại trận trước, quả nhiên luận trình độ vô sỉ cùng da mặt dày, Đông Thu Luyện đời này sao có thể so với Tiêu Hàn.

"Anh nơi nào hỗn đản, anh đây không phải là nghĩ tới hạnh phúc sau này của chúng ta sao!" Đông Thu Luyện thật là lười cùng cãi cọ với Tiêu Hàn, nói như thế nào thì người đàn ông này đều có lý do để biện minh lại.

"Em còn tưởng kinh nghiệm của anh rất là phong phú đó!" Đông Thu Luyện tránh khỏi sự trói buộc của Tiêu Hàn, chính mình ngồi ở trước bàn trang điểm, sửa sang lại đầu tóc.

"Thử xem thì sẽ biết sao? Không phải là em đang ghen tị đó chứ!" Tiêu Hàn từ phía sau ôm lấy Đông Thu Luyện, trong gương đầu của hai người đang dựa vào nhau, thập phần thân mật, Tiêu Hàn duỗi tay nắm lấy cằm củ Đông Thu Luyện, Đông Thu Luyện hơi hơi nghiêng đầu, Tiêu Hàn ở trên môi Đông Thu Luyện rơi xuống một nụ hôn: "Khi nào chúng ta cùng nhau xem thử đi!"

"Đứng sang một bên đi, mới sáng sớm, anh có thể đúng đắn hơn chút không?"

"Không, ai bảo em nói xem video là việc chính sự, chúng ta như thế nào không thể cùng nhau làm việc chính sự a!" Đông Thu Luyện rốt cuộc vẫn là xem nhẹ trình độ vô sỉ của Tiêu Hàn, rốt cuộc cô cũng biết cái gì là vác đá đập vào chân mình.

Mà giờ phút này Bùi Xương thịnh mới bị chịu kinh hách từ Bùi Tử Đồng, đột nhiên liền thấy có một đám người đàn ông mặc đồ đen xuất hiện trong phòng, không nói nhiều đem dây trói trên người hắn tháo xuống hết, Bùi Xương Thịnh cho rằng những người này là tới để cứu mình, nhưng thật nhanh Bùi Xương Thịnh cũng ý thức được rằng chính mình sai rồi, bởi vì đám người này liền lấy bao chùm đầu hắn lại, sau đó hắn bị ném tới một chỗ nào đó, thân thể Bùi Xương Thịnh bị trói trong một khoảng thời gian dài, cho nên cơ thể đang trong trạng thái cứng đờ, vô pháp nhúc nhích!

Tựa hồ là ở trên xe, xe chạy đi rất lâu, thì mới có người tháo cái túi trên đầu Bùi Xương Thịnh xuống, nhưng Bùi Xương Thịnh ấp úng cũng nói không nên lời, đôi mắt vừa bị che đen bây giờ được tháo ra nên không thích ứng được với cường độ ánh sáng bên ngoài, chưa gì hết thì đã bị bọn người đó ném xuống xe.

Bùi Xương Thịnh lúc này mới chú ý tới mình cư nhiên ở trước cổng cảnh sát, sự sợ hãi lập tức bao phủ trong lòng, kỳ thật lúc trước Bùi Xương Thịnh có dấu hiệu bị trúng gió, nhưng lại được Bùi Tử Đồng cho vào viện điều dưỡng lâu như vậy, làm nhục lâu như vậy, thân thể Bùi Xương Thịnh sớm đã không còn thuộc về chính hắn nữa rồi, đầu óc của hắn hiện tại là một mảnh trống rỗng, đôi mắt bởi vì không thích ứng được với ánh sáng bên ngoài nên híp lại, cả thân thể khô gầy như củi gỗ run bần bật trên mặt đất.

Chung quanh nháy mắt tụ lại rất nhiều người, cũng có người đi vào bên trong đồn cảnh sát trình báo, lúc sau Triệu Minh mang theo vài người đi ra, liền thấy Bùi Xương Thịnh thân thể gầy gò xém chút nữa là nhận không ra.

May mắn Triệu Minh còn nhận ra Bùi Xương Thịnh tuy rằng gặp nhau không nhiều lắm, nhưng mà người này lại mang cho người khác cảm giác không thoải mái, hơn nữa vụ việc của Bùi gia nháo lớn đến thế, cho nên Triệu Minh liếc mắt một cái là nhận ra người trước mặt mình là Bùi Xương Thịnh: "Bùi tổng?" Triệu Minh nghi hoặc ngồi xổm xuống nhìn, Bùi Xương Thịnh bên trong miệng ấp a ấp úng muốn nói chuyện nhưng là nước miếng lại chảy đầy đất, một chữ cũng nói không ra!

Kỳ thật sau khi Bùi Xương Thịnh nhìn thấy Triệu Minh, tựa hồ liền có thể đoán ra chính mình về sau sinh sống như thế nào, thân hình run lên, có chất lỏng từ giữa hai chân chảy ra, người xung quanh vừa thấy chất lỏng màu vàng chảy ra đều ghét bỏ, sôi nổi che lại mũi miệng rồi lùi về phía sau mấy bước!

"Đội trưởng, đây thật sự là bị trúng gió sao, cái này việc tiểu tiện bị mất khống chế, ai đem hắn đưa tới nơi này a!" Lý Nại cũng là thập phần chán ghét một nhà Bùi gia này, đứng xa xa nhìn tới, sợ bị nhiễm thứ gì đó!

"Trước đưa đi bệnh viện kiểm tra đã, lập tức liên hệ với Đông pháp y, còn có Bùi Tử Đồng, việc này có chút kỳ quặc!" Như thế nào không kỳ quặc, cái gọi là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa(*), đúng là Bùi gia đã suy tàn, chẳng lẽ điều đó lại làm cho Bùi Xương Thịnh biến thành dáng vẻ như hiện tại thì..... nghĩ như thế nào đều không có khả năng đi!

(*) 烂船也有三分钉 Lạn thuyền dã hữu tam phân đinh: Thuyền nát cũng còn có ba phần đinh. Ý nói là đồ vứt đi vẫn còn chỗ tận dụng được.

Có chỗ ghi là: 烂船也有三斤钉 (Lạn thuyền dã hữu tam cân đinh)

Một câu khác gần nghĩa là: lạc đà gầy vẫn còn lớn hơn ngựa.

Còn nữa, Bùi Tử Đồng vừa mới truyền ra tin tức sắp sửa kết hôn, thì Bùi Xương Thịnh đã bị người ta ném đến đồn cảnh sát, ngẫm lại việc này cũng có chút kỳ quái.

Bùi Xương Thịnh vừa nghe thấy Triệu Minh nói muốn Bùi Tử Đồng lại đây liền dùng sức lắc đầu, Triệu Minh ngồi xổm xuống nhìn hắn: "Không cần Đông pháp y lại đây, con gái của Bùi tổng nên lại đây đi!" Bùi Xương Thịnh vẫn là dùng sức lắc đầu, hắn hiện tại đối với Bùi Tử Đồng rất là mâu thuẫn, có thể không có mâu thuẫn sao? Ngày đêm ngược đãi hắn thành ra như vậy!

"Con gái ngươi cũng không thông báo?" Triệu Minh thử tính hỏi lại một câu, Bùi Xương Thịnh gật gật đầu, nước mắt liền từ hốc mắt tràn ra, Bùi Xương Thịnh tuy rằng tuổi cũng không còn nhỏ nữa, nhưng mà hồi trẻ được bảo dưỡng cũng không tồi, bằng không lúc trước cũng không dựa vào phụ nữ để làm giàu, lớn lên còn xem như không tồi, nhưng mà hiện tại thì như một ông già 50 - 60 tuổi, tóc trắng bệch, cả người tựa hồ chỉ còn một bộ xương khô, nhìn khiến cho lòng người phát lạnh.

Không thông báo cho Bùi Tử Đồng, hơn nữa tình hình hiện tại không khỏi làm cho Triệu Minh nghĩ tới lúc trước cũng ở tại cục cảnh sát, Bùi Xương Thịnh mang theo Bùi Tử Đồng rời đi, trong mắt Bùi Tử Đồng toàn là sự sợ hãi, hiện tại cha con hai người tình hình nháy mắt liền thay đổi, chẳng lẽ sau lưng còn có ẩn tình mà không muốn cho người khác biết?

"Tạm thời không thông báo cho Bùi Tử Đồng, bí mật an bài hắn đến bệnh viện kiểm tra!" Bùi Xương Thịnh lúc này mới không lắc đầu nữa, nhưng mà nhìn lại bộ dáng lúc này của hắn, nước miếng đã đem toàn bộ quần áo tẩm ướt hết sức chật vật, mọi người vây quanh cục cảnh sát nhịn không được trong lòng cảm khái!

Lúc này mới trải qua một khoảng thời gian ngắn thôi a, sao người này có thể biến hoá lớn như vậy, lúc trước thời điểm đến cục cảnh sát thì vênh váo tự đắc, khinh thường người khác, nhưng mà hiện tại thì hoàn toàn khác, bị liệt nửa người, trạng thái không thể tự sinh hoạt được, ai.....

Đặc biệt là đối lập trước sau chênh lệch rất lớn nha, Bùi Tử Đồng cũng coi như là có chút danh tiếng, không ít trạch nam xưng cô ta là nữ thần, nhưng hiện tại lại lưu lạc tới nổi gả cho một người đàn ông hơn tuổi cha mình, làm cho người khác phải mở rộng tầm mắt.

———————- lời nói ngoài lề ———————

Tiêu công tử muốn ăn thịt thì phải chờ một khoảng thời gian nữa đi, có Tiêu Dịch ở đấy, Tiêu công tử như thế nào có thể ăn thịt nhanh như vậy được!