Bây giờ Tô Cửu Cửu có hai chuyện cần làm gấp.
Một là tìm nhà mới cho cô và con trai, luôn ở khách sạn cũng không phải là chuyện tốt, chi phí ở khách sạn rất cao, thật sự tiêu tốn rất nhiều, huống chi lần này trở về, cô vốn định ở thành phố A phát triển, thứ hai là đưa con trai đến nhà trẻ, dù sao công việc của cô bận rộn, mà Đậu Đinh nên chơi cùng với các bạn nhỏ, quen nhiều bạn bè một chút, mới nhanh chóng dung nhập cuộc sống mới.
Đúng lúc còn hai ngày nghỉ, cô phải nhanh chóng hoàn thành hai việc này. Nhưng mà cô không nghĩ tới, năm năm trôi qua, giá tiền ở thành phố A thật sự tăng cao, thuê một nhà trọ nhỏ, từng tháng cần bốn năm ngàn, nghĩ đến tiền lương của cô ở cục cảnh sát, cũng chỉ đủ tiền thuê nhà.
Trong quán cà phê.
- Mẹ, sao mẹ lại mặt ủ mày chau vậy?
Đậu Đinh vừa uống trà sữa vừa hỏi mẹ.
Tô Cửu Cửu đau cả đầu, thật sự là một phân tiền cũng làm khó anh hùng hảo hán, nghĩ đến mấy năm cô ở nước Mĩ, tuy cuộc sống của cô cũng không tệ lắm, nhưng có duy nhất một điểm, đó chính là không có tiền gửi ngân hàng.
Cô thật sự muốn nói với con trai, có thể không buồn được sao? Túi của cô bây giờ đều trống trơn rồi.
Đúng lúc này, Hứa Nguyện đến đây.
Không thể không nói, cô ấy tính thời gian rất chuẩn, chỉ còn 2 phút nữa là đến thời gian hẹn.
- Dì Hứa Nguyện, dì đến rồi.
Đậu Đinh nhu thuận chào hỏi, chỉ là một giây sau, lực chú ý của cậu đều bị hấp dẫn bởi cô bé đáng yêu bên cạnh Hứa Nguyện.
Hứa Nguyện càng nhìn Đậu Đinh càng thích, vừa lễ phép vừa nói chuyện ngọt làm người ta vui vẻ.
- Đậu Đinh ngoan, đến đây dì giới thiệu em gái cho cháu, Hứa Cách Cách, cháu có thể gọi em ấy là Cách Cách." Hứa Nguyện giới thiệu con gái cho Đậu Đinh làm quen.
Đúng vậy, cô bé đáng yêu đứng bên cạnh cô ấy, là con gái của Hứa Nguyện, Hứa Cách Cách.
- Cách Cách, đây là anh Đậu Đinh của con.
Bộ dạng Tiểu Cách Cách rất đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn, còn có chút mập mạp của trẻ con, mắt to đen láy, lông mi giống như hai cây quạt nhỏ, cô bé mặc váy ren công chúa, tóc quăn buộc lên thành hai bím tóc.
- Cách Cách, bộ dạng của em thật xinh đẹp.
Đậu Đinh vừa thấy Cách Cách, liền nhảy từ trên ghế ngồi xuống, nói xong liền hôn lên mặt Cách Cách.
Hành động đó của Đậu Đinh làm khóe miệng Hứa Nguyện giật giật, có chút khó có thể tiếp nhận.
Tô Cửu Cửu thấy con trai vừa thấy tiểu mỹ nữ là đỏ bừng mặt, đầu đầy vạch đen.
Được rồi, con trai thông minh lại hiểu chuyện, chỉ có một số chuyện làm cô không nói được gì, đó là mỗi lần đều muốn ăn đậu hủ.
Con trai bảo bối của cô là tiểu nam thần quốc dân, nhớ đến lúc ở Mỹ, Đậu Đinh đi học ở nhà trẻ, tất cả bạn nữ đều thích cậu, cũng chính vì chuyện này, mỗi lần cậu tan học từ nhà trẻ về, trong túi xách đều chất đầy kẹo và "Thư tình".
Đến nay Tô Cửu Cửu vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng lần đầu tiên cô phát hiện ra thư tình trong túi xách của con trai, chuyện đó làm cho người ta líu lưỡi.
Thực ra cái gọi là thư tình chỉ là tùy tiện vẽ nguệch ngoạc gì đó.
Cô cảm khái đứa bé nước Mỹ trưởng thành sớm, nhưng càng lo lắng cho con trai, được hoan nghênh là chuyện tốt, nhưng mà được hoan nghênh quá không thể là chuyện tốt nữa rồi.
Bây giờ Đậu Đinh còn nhỏ như vậy, nếu trầm mê vào tình cảm nam nữ, người mẹ như cô phải quan tâm rồi.
- A, ha ha, ở nước Mỹ đều chào hỏi như vậy...
Được rồi, người làm mẹ không thể để người khác nghĩ con trai mình là tiểu lưu manh, đành phải đứng ra giải thích.
Hứa Nguyện cũng phụ họa theo:
- Đúng vậy, người Mỹ rất cởi mở.
Tiểu Cách Cách đột nhiên bị hôn, cũng không đỏ mặt xấu hổ, đôi mắt như nước nhìn chằm chằm Đậu Đinh.
- Anh Đậu Đinh, anh rất đẹp trai đó!
Cô bé nói một câu, thiếu chút nữa làm hai người Tô Cửu Cửu và Hứa Nguyện ngất lịm.