Chương 26

Hôm nay cô mặc đồng phục, muốn ăn mặc như thế nào đây?

Địa điểm Trang Tùng Nhã hẹn cách chỗ đại đội hình trinh thám không xa, Tiêu Tiêu dứt khoát đi bộ qua đó, thời gian vẫn còn sớm hơn nửa giờ. Cô thừa dịp ăn một tí đồ ăn, rồi đi tới nhà vệ sinh sửa sang lại một chút, mặc đồng phục cảnh sát xem mắt thật sự là quá...uy nghiêm rồi, cô nhìn tấm gương phản chiếu khuôn mặt mình, nhiều cô gái thấy cô liền lui ra ngoài.

Tiểu Kha là bác sĩ thực tập Trang Tùng Nhã phụ trách, xấp xỉ tuổi Tiêu Tiêu, hình như hơi già trước tuổi.

Hai bên gặp mặt, hoảng sợ cùng nhau ăn bữa cơm.

Tiêu Tiêu khϊếp sợ "Tuổi" đối phương hoàn toàn bất đồng so với tưởng tượng của cô. Chàng trai kia thì khϊếp sợ cách ăn mặc của Tiêu Tiêu. Cô gái này không quá chú trọng đi, đi xem mắt còn mặc đồng phục cảnh sát, vốn định sắp xếp đi xem phim, nhưng không được tự nhiên.

May mắn tính tình Tiêu Tiêu hiền hòa, ngồi trò chuyện trong chốc lát, chàng trai đối với cách nói chuyện của cô gái mặc cảnh phục ấn tượng không tệ lắm.

Không lớn tiếng, hình như tính tình cũng không lỗ mảng, tìm vợ sao, nên tìm người ôn nhu săn sóc khéo hiểu lòng người. Hơn nữa nghe nói mẹ của cô gái này là một chuyên gia về ngoại khoa não, đối với nghề nghiệp của mình rất có ích.

Tiêu Tiêu bị ánh mắt quan sát rõ ràng có chút sợ hãi, người này cũng quá không lễ phép rồi, xem mắt thì xem mắt, ánh mắt kia sao lại giống như đi mua thịt heo vậy.

Đang nghĩ ngợi, bỗng dưng ở cửa có người tiến vào, lực chú ý của Tiêu Tiêu hoàn toàn bị hấp dẫn.

Hai người đẹp trai một trước một sau bước vào, phía trước khuôn mặt giống như đáy nồi, phía sau có khuôn mặt tương tự, lớn tuổi hơn, cử chỉ so với người phía trước càng bộc lộ khí chất ưu nhã.

Mặc dù mới gặp lần đầu, nhưng nhìn ra được hai người này cùng một loại sản phẩm, nếu không phải cha con thì quan hệ cũng chắc chắn thân thuộc.

Tiêu Tiêu vẫn còn do dự có nên chào hỏi không, thì Lâm Tế Du nhìn thấy, trước tiên ánh mắt dừng lại trên mặt cô một hai giây, rồi thuận theo nhìn chàng trai đối diện, không liếc nhìn bọn họ lâu, trực tiếp đi qua.

Nhị đại sản phẩm đi qua rồi, đại đại sản phẩm cũng liếc nhìn bọn họ, chậm rãi đi theo.

Ánh mắt kia khiến Tiểu Kha không nhịn được nhỏ giọng hỏi Tiêu Tiêu: "Cô quen ông ta sao?"

Tiêu Tiêu lắc đầu, Tiểu Kha dụi dụi mắt: "Tôi cảm thấy, cảm thấy ông ta phóng điện với cô, a cô xem!"

Tiêu Tiêu vô ý thức nghiêng đầu sang cỗ khác, chỉ thấy đại đại sản phẩm cùng nhân viên phục vụ mặt em bé đυ.ng nhau, cả người dính nước, còn ôn tồn an ủi cô gái kia.

Cả người cô gái kia đều bị ông ta ôm vào lòng, còn hồn nhiên không biết, vừa cố gắng lau khô cho ông ta vừa nói xin lỗi, trên mặt đỏ ửng.

Tiểu Kha nhịn không được mở miệng: "Kỹ thuật này! Thật đúng là tùy thời tùy chỗ mang ra tán gái, vừa rồi ông ta sờ sọang mông của cô gái kia, cô ta không có cảm giác sao?"

Tiêu Tiêu nháy nháy mắt, nhìn cái người tương tự khuôn mặt băng sơn kia lộ ra sự ôn nhu quỷ dị, còn có còn có bàn tay khoác trên người nhân viên phục vụ kia, cảm thấy không được tự nhiên.

Tiêu Tiêu không tự chủ nhớ lại lời Đường Anna, đột nhiên hiểu được tại sao gần đây Lâm Tế Du lại có áp suất thấp rồi. Nếu nhà cô cũng cất giấu người ở bên ngoài động dục như vậy, cô cũng không chịu nổi.

Ở bên kia đại đại sản phẩm an ủi nhân viên phục vụ xong, lấy điện thoại ra, hướng trên lầu vừa đi vừa gọi, đến góc cầu thang, đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía bàn Tiêu Tiêu, hơi gật đầu cười.

Tiêu Tiêu hơi sửng sốt, lập tức cúi đầu uống nước.

...Vừa rồi trong nháy mắt đó, nếu đặt mình vào phim thần tượng chính là bị nhân vật nam chính phóng điện nha!

Tướng mạo đơn độc, cũng không mạnh hơn Lâm Tế Du bao nhiêu, nhưng mà có thêm cử chỉ kia, lực hấp dẫn hoàn toàn bất đồng rồi. Lâm Tế Du khiến người khác cảm thấy không muốn lại gần, còn ông ta khiến người khác cảm thấy bị quyến rũ. (单论长相, 也没比林际俞强多少, 但是一加上表情举止, 那吸引力就完全不同了. 林际俞总给人一种不可靠近的距离感, 他却总有种让人想亲近的难言魅力.)

Đoạn thời gian sau Tiêu Tiêu dùng để tưởng tượng bộ dáng hai cha con này ngồi đối diện ăn cơm.

Một người vội vàng lấy hành băm ra, một người vội vàng đặt chén súp xuống thuận tiện cùng nhân viên phục vụ phóng điện?

Hình ảnh Tiêu Tiêu tưởng tượng được khiến bản thân run rẩy, ngoại trừ cái này ra thì cô không thể nghĩ ra cái khác.

Kỳ thật chàng trai kia là người hay nói, như cụ già cứng nhắc (青年其实还算健谈, 就是比较老套死板), ví dụ như muốn hỏi cô công việc bề bộn như vậy chắc không quan tâm đến gia đình, lại ngoằn ngoèo nói "Cảnh sát các cô làm việc rất vất vả", sao không trực tiếp hỏi: "Các cô làm cảnh sát rất vất vả, thường xuyên tăng ca không về nhà được sao?"(譬如想问问她工作忙不忙会不会顾不上家, 也不知道打个弯说"你们当警察的很辛苦吧", 直来直往地问: "你们当警察的很忙, 经常加班回不了家吧?")

Lại ví dụ như muốn khoe khoang chính mình là người trung thực ổn trọng, nói tới nói lui lại quanh quẩn chuyện cha con Lâm Tế Du: "Xem hai người vừa rồi, chắc chắn là người không đứng đắn, điển hình cho hoa hoa công tử."