Chương 3
Khi đứng trước vách núi, đột nhiên nàng quay sang hỏi “Những gì chàng nói tối đó có phải là sự thật?”. Sửng sốt một lúc, chàng chân thành nhìn vào mắt nàng, trong ánh mắt không giấu nổi vẻ nhu tình: “Ta xin thề, trong cuộc đời ta, nàng là người ta yêu nhất”. Dường như chỉ chờ có thế, nàng thì thầm “Vậy thì bây giờ ngươi hãy nếm thử nỗi đau khi mất đi người yêu thương nhất nhé”. Nói rồi nàng xoay người thật nhanh, nhảy xuống vực thẳm. Chàng hốt hỏang nắm lấy, nhưng tay áo nàng phát ra một tiếng xé vải rồi đứt tọac. Chàng ngẩn người nhìn theo, vẫn nụ cười sung sướиɠ như tối hôm đó, nụ cười như thiên tiên đó, nàng biến mất dần.
Tối hôm trước, người tỳ nữ nhìn thấy nàng ôm chiếc áo đẹp trong tay, lặng lẽ khóc. Người đó còn nghe thấy lời nàng khe khẽ, rằng: “Hãy tha lỗi cho em nhé, ngày mai ta lại được gặp nhau”.
Hoàn
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương