Chương 55: Hàng xóm kì quái

[Cốt truyện tóm tắt.]

Giống như việc biết được cốt truyện gốc trong tiểu thuyết xuyên thư, cũng không hoàn toàn cần đến sự trợ giúp của các NPC, mỗi người chơi tham gia đều có một bàn tay vàng riêng.

Gác lại diễn biến nhỏ vụn của vụ án, chỉ nhìn vào các nhân vật trong phó bản.

So với không gian bão tuyết ở thế giới thứ nhất, tuyến bí ẩn gϊếŧ người ở thành thị này có bối cảnh rộng hơn, nhân vật phong phú hơn, trừ bỏ các NPC đã chết và người qua đường, thì được chia thành hai phe, nhân vật chính không ngoài ý muốn thì chỉ có sát nhân cùng cảnh sát.

[Vụ mất tích hàng loạt ở thành phố S, một sĩ quan cảnh sát trẻ vừa tốt nghiệp học viện cảnh sát đã chính thức nhận chức và tham gia hỗ trợ vụ án khó khăn đầu tiên.]

Tại sao mở đầu giới thiệu đều nhắc đến cảnh sát nhưng trong diễn biến cốt truyện chính thức cảm giác tồn tại lại quá thấp, thấp đến mức thời gian phó bản đã qua hơn nửa, ngoại trừ lần đầu tiên gọi cảnh sát khi phát hiện ra điều bất thường và tối qua sau khi xử lý hiện trường vụ án bên ngoài tiểu khu, Hoài Giảo thậm chí không nhớ nổi thân phận cảnh sát.

Nghiêm Thù nói xâm nhập có thể có những nghề nghiệp đặc biệt hoặc được đào tạo đặc biệt.

Đối phương thân thủ nhanh nhẹn, có thể tự do ra vào khu vực án mạng mà không gây ra nghi ngờ.

Hai điểm này lại liên hệ chủ tuyến, kỳ thật phạm vi thực sự rất nhỏ.

Nếu là kịch bản phim, khi đoán hung thủ, Hoài Giảo có thể trực tiếp nghi ngờ một khuôn mặt đặc biệt chỉ xuất hiện trong một hai giây, nhưng dưới tình huống thực sự ở trong phó bản, không người bình thường nào có thể chắc chắn chỉ nhìn thấy khuôn mặt người xa lạ bên cạnh, là người xấu.

Huống chi đối phương chính là cảnh sát.

[Nếu muốn tìm ra manh mối chính, tôi có thể tiếp xúc với cảnh sát một chút hay không? ] Hoài Giảo mơ hồ hỏi.

8701 nói: [Có thể.]



Những bất động sản mới ở phía Tây thành phố gần đây rất được ưa chuộng cho thuê, gần các khu phức hợp thương mại và khu dân cư ở ngoại ô, do vị trí xa nên không có nhiều thương gia đến định cư.

Hầu hết các dãy phòng được trang trí tinh xảo trong tiểu khu đa số đều được những hộ gia đình như Hoài Giảo thuê.

Hoài Giảo sống ở tầng 12, hơi cao nhưng may mắn là tiểu khu mới nên có đầy đủ tiện nghi, bao gồm cả phòng thang máy.

Tầng 12 ngoại trừ Hoài Giảo chỉ có ba hộ gia đình, môi trường khá yên tĩnh, căn hộ nhỏ một phòng ngủ còn có phòng tắm, thích hợp cho thuê tạm thời.

Thẻ ngân hàng mà Nghiêm Thù chuyển trước đó đã được trả lại vào chiều hôm qua, đôi môi mỏng của đối phương lúc đó mím lại, giống như đang tức giận.

Cho tới bây giờ vẫn không có liên lạc cho cậu.

Ở căn hộ bên cạnh, một hộ gia đình mới chuyển đến ngay sau khi Hoài Giảo chuyển đến.

Buổi chiều Hoài Giảo ra ngoài mua đồ, đυ.ng phải đối phương trước cửa thang máy. Người nọ tóc đen dáng người cao lớn, đội một chiếc mũ chóp rộng vành ép rất thấp, khi Hoài Giảo cúi đầu xin lỗi, khẽ ngẩng đầu lên liếc nhìn hắn một cái.

Hai người đối diện nhau một giây, từng người dời đi tầm mắt.

Hai ngày đầu chuyển đến nhà mới diễn ra bình thường. Ngoại trừ việc Tần Dã ở trường liều mạng quấn lấy Hoài Giảo, một hai đòi đến thăm nhà mới của cậu.

Việc chuyển nhà gấp rút, trong nhà thậm chí còn không có một đôi dép mới, lúc Tần Dã đến, Hoài Giảo do dự hai giây, định đưa dép lê của mình nhường cho đối phương.

“Cậu mang đi, tôi đi tất là được.” Tần Dã cởi giày, tùy tiện hướng vào phòng đi.

Hoài Giảo vội vàng đi theo phía sau hắn vào phòng bật điều hòa.

"Sao tôi cảm thấy nơi này của cậu trống trải quá vậy? Khi chuyển đi, đồ vật vẫn chưa mang đi sao?" Nhìn khắp nơi, ngoại trừ một số thiết bị đã có sẵn trong căn hộ, hầu như không có thứ gì thuộc về chủ nhân của căn hộ.

“Tôi cũng không có đồ vật gì, bên kia cũng chỉ có vài bộ quần áo thôi…”

Trong lúc nói chuyện, đối phương giống như đang ở nhà mình , không chút khách khí mở tủ quần áo của Hoài Giảo.

Hoài Giảo: "..."

Ngoài một ít quần áo để thay trong tủ, còn có hai bộ thiết bị được đặt rất gọn gàng dưới tủ.

Tần Dã ngồi xổm xuống nhẹ khẽ "Này" một tiếng hỏi Hoài Giảo: "Cậu còn muốn dùng cái này sao?"

Hoài Giảo ừm nhẹ một tiếng, thuận miệng nói: “Dùng cũng tốt, dù sao cũng đã mua rồi.”

Hoài Giảo vốn muốn hẹn nhân viên đến lắp đặt càng sớm càng tốt, chỉ không ngờ vì chút việc lại kéo dài đến tận bây giờ.

"Muốn tôi giúp cậu lắp không? Lần trước có xem qua một lần, không sai biệt lắm có thể hiểu được." Tần Dã thăm dò hỏi.

Hoài Giảo sửng sốt, hỏi: "Có thể chứ?"

"Thử xem."