Cô không nhìn Mạnh Tắc Trì nữa: "Ứng Long, đi thôi."
"Được."
Trần Ứng Long lập tức đồng ý, sau đó liếc nhìn Mạnh Tắc Trì một cái, ánh mắt đầy chế giễu.
"Đợi đã—" người lên tiếng lại là Mạnh Tắc Trì.
Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn anh.
Mạnh Tắc Trì chân thành đề nghị: "Vì giấy thỏa thuận ly hôn đã ký rồi, hay là chúng ta nhanh chóng đi làm giấy chứng nhận ly hôn đi?"
Mắt Trần Ứng Long sáng rực, nhìn về phía Hứa Giai Tình.
Cơ thể Hứa Giai Tình khẽ run lên, sau một hồi im lặng, cô cười tự giễu: "Cũng đúng, vậy thì sáng thứ Bảy đi, tôi đợi anh ở trước cửa cục dân chính."
"Được." Mạnh Tắc Trì không do dự mà đồng ý ngay.
Chờ khi giấy chứng nhận ly hôn xong, anh có thể danh chính ngôn thuận dọn hết những thứ thuộc về Hứa Giai Tình ra khỏi nhà, rồi sửa thành phòng thí nghiệm riêng. Dù sao cũng không phải thí nghiệm nào cũng có thể làm ở trường được, ví dụ như việc kiểm tra máu của bệnh nhân HIV. Anh không dám mang máu về phòng thí nghiệm, lỡ sơ suất mà lây nhiễm cho ai thì phiền to.
Chứ không thì anh vay bảy triệu để làm gì!
Chỉ cần liếc mắt một cái, Chúc Chính Khanh đã nhận ra mối quan hệ mập mờ giữa Hứa Giai Tình và Trần Ứng Long.
Nghĩ đến chuyện Mạnh Tắc Trì và Hứa Giai Tình sắp ly hôn, Chúc Chính Khanh lập tức ngồi thẳng người, tự động "biên kịch" ra một vở kịch lớn.
Cả ánh mắt anh nhìn Mạnh Tắc Trì cũng thay đổi.
Thực ra, Chúc Chính Khanh cũng không đoán sai.
Trần Ứng Long thầm yêu Hứa Giai Tình suốt hơn ba mươi năm, thậm chí để có được cô, anh ta còn không tiếc thông đồng với Tưởng Khải Dương để đầu độc "người tiền nhiệm".
Sau khi bị đầu độc, chưa đến hai năm, người tiền nhiệm từ một giáo sư đại học điềm đạm, nhã nhặn, đã trở thành một người đàn ông nóng nảy, bạo lực gia đình.
Nhưng không có lửa sao có khói!
Vấn đề không phải là nằm ở mối quan hệ giữa Trần Ứng Long và Hứa Giai Tình hay sao.
Năm đó, người tiền nhiệm vì giúp đỡ anh ba của mình đã giao số tiền sáu trăm nghìn, vốn để đổi nhà mới, cho người khác. Hứa Giai Tình tức giận đến mức đuổi người tiền nhiệm ra khỏi nhà.
Lúc ấy, ngôi nhà họ đang ở là của hồi môn của Hứa Giai Tình.
Gia đình nhà họ Hứa đã khuyên can mãi, mới không để mọi chuyện trở nên nghiêm trọng hơn.
Nhưng dù sao, điều đó đã tổn thương lòng tự trọng của người tiền nhiệm.
Đừng quên rằng, số tiền người tiền nhiệm đưa đi đều là anh ta tích cóp từng chút một, không hề đυ.ng đến đồng nào của Hứa Giai Tình.
Nhưng người tiền nhiệm cũng hiểu, tính toán như vậy là không đúng. Tiền là anh ta dành dụm, nhưng Hứa Giai Tình cũng đã đóng góp không ít cho tổ ấm nhỏ của họ.
Về chuyện này, quả thực anh ta đã có lỗi với Hứa Giai Tình.
Mặc dù người tiền nhiệm lý trí, nhưng anh ta không phải thánh nhân, trong lòng không tránh khỏi cảm thấy ấm ức.
Tuy nhiên, vì gia đình này, anh ta vẫn phải hạ mình, cố gắng dỗ dành Hứa Giai Tình.
Không ngờ rằng, sau chuyện đó, trong lòng Hứa Giai Tình đã xuất hiện sự xa cách với anh ta.
Trần Ứng Long liền nhân cơ hội này mà tiếp cận, quan tâm hỏi han, vô cùng chu đáo.
Một bên là một "kim cương vương lão ngũ" yêu thương mình hết mực, một bên là người chồng dù làm khổ mình vẫn cố hết sức lấy tiền giúp đỡ họ hàng. Trong lòng Hứa Giai Tình ngổn ngang trăm mối, dần dần cô không thể tránh khỏi việc trở nên thân thiết với Trần Ứng Long.
Người tiền nhiệm tuy thấy rõ mọi chuyện, nhưng vẫn tin rằng Hứa Giai Tình sẽ không làm gì có lỗi với mình. Dù sao tình cảm mười mấy năm của hai người vẫn còn đó. Huống chi, chuyện của anh ba vừa mới qua không lâu, không khí trong gia đình cũng chỉ vừa mới dịu lại. Anh ta không muốn vì chút chuyện nhỏ này mà làm Hứa Giai Tình nổi giận, gây ra xung đột không cần thiết trong gia đình.