Lúc Không Thanh và Duy Tư Đặc trở lại tiệc đính hôn, vừa lúc gặp được Quý Xuyên Bách đang tìm bọn họ.
Không Thanh có chút chột dạ, kéo cổ áo mình theo bản năng, muốn che đậy vết cắn mới ra lò trên cổ.
Nhìn thấy động tác nhỏ như giấu đầu lòi đuôi này của Không Thanh, Duy Tư Đặc vẫn luôn đi bên cạnh Không Thanh trầm mặc.
Thật ra, Duy Tư Đặc cũng không biết có nên nói thẳng với Không Thanh hay không, phần lớn Alpha ngũ cảm nhanh nhạy, cho dù mắt nhìn không thấy vết cắn, ngửi cũng có thể ngửi ra mùi tin tức tố mà Alpha cố ý để lại trên người Omega.
Đặc biệt là lúc này, để ổn định tin tức tốc xao động bất an trong cơ thể Không Thanh, Duy Tư Đặc trực tiếp đánh dấu tạm thời cho Không Thanh.
Tuy rằng đánh dấu tạm thời không bền như đánh dấu vĩnh viễn, thời gian dài không được đánh dấu lại lần nữa sẽ tự động tiêu biến, nhưng đánh dấu tạm thời cũng là đánh dấu, dùng để ứng phó trong lúc nguy cấp là đủ rồi, dù sao xét trong khoảng thời gian ngắn, hiệu quả cũng như nhau.
Rốt cuộc, dù là đánh dấu tạm thời hay đánh dấu vĩnh viễn, nguyên lý đều giống nhau, đều là thông qua việc cắn phá tuyến thể Omega ở phía sau sườn cổ, rót tin tức tố của Alpha vào trong cơ thể của Omega, giúp Omega cân bằng lượng tin tức tố trong cơ thể, cùng lúc đó, Alpha cũng có thể thông qua việc đánh dấu, ngăn những Alpha khác ngấp nghé Omega của mình.
Nói như vậy, độ mẫn cảm của Omega đối với tin tức tố sẽ không bằng Alpha, cho nên, việc Không Thanh không phát hiện được sự khác biệt tin tức tố nhỏ nhoi trong cơ thể giữa trước và sau khi bị đánh dấu về mặt tình cảm có thể tha thứ được.
Tuy nhiên, Không Thanh không phát hiện ra, không có nghĩa là những Alpha khác cũng không phát hiện ra.
Không chút khoa trương nào mà nói, Không Thanh bây giờ giống như bị tin tức tố của Duy Tư Đặc bao vây chặt chẽ, từ đầu đến chân đều nhiễm mùi hương của Duy Tư Đặc, chỉ cần là Alpha ngũ cảm bình thường sẽ có thể ngửi được mùi tin tức tố của Duy Tư Đặc từ trên người Không Thanh, điều này quá rõ ràng, Quý Xuyên Bách sao có thể không phát hiện được?
Không Thanh làm như vậy, căn bản chỉ là lừa mình dối người.
Không Thanh ngốc nghếch đáng thương, còn không biết tin tức tố của chính mình đã dây dưa một chỗ với tin tức tố của Duy Tư Đặc, trong anh có em, trong em có anh, chặt chẽ không thể tách tời, cư nhiên còn vọng tưởng không để Quý Xuyên Bách phát hiện chuyện mình đã bị Duy Tư Đặc đánh dấu, thật là ngờ nghệch đến đáng yêu.
"Không Thanh, em đi đâu thế? Anh tìm các em mãi......"
Nhìn thấy Không Thanh phía xa xa, Quý Xuyên Bách liền sải bước đi tới.
Sau đó, không đợi Quý Xuyên Bách đi đến trước mặt Không Thanh, mới vừa đi được nửa đường Quý Xuyên Bách đã đột ngột dừng bước, trợn tròn đôi mắt, vẻ mặt khϊếp sợ mà nhìn Không Thanh, trong mắt tràn ngập cảm xúc phức tạp pha lẫn giữa khó tin, đau đớn tột cùng, và hối hận biết vậy chẳng làm cho xong.
"Không Thanh, em......"
Quý Xuyên Bách cọc rồi đấy.
Mình dùng toàn bộ tinh thần đề phòng, canh phòng nghiêm ngặt, không ngờ, cuối cùng vẫn bị thằng nhõi con không biết xấu hổ Duy Tư Đặc này thừa cơ hành động, thuận lợi đắc thủ, Không Thanh sao lại không có tâm phòng bị như vậy được?
Chắc chắn là do Duy Tư Đặc quá gian manh, Không Thanh chiếu mới chưa trải sự đời, không biết lòng người hiểm ác, mới có thể bị loại Alpha rắp tâm bất lương này mê hoặc.
Quý Xuyên Bách vô cùng đau đớn, trong mắt đệ khống cuồng ma, cho dù Không Thanh không cẩn thận làm chuyện sai trái, cũng là do Duy Tư Đặc dụ dỗ, Duy Tư Đặc mới là đầu sỏ gây tội dụ dỗ Không Thanh sa đọa.
Quý Xuyên Bách trong lòng hừng hực lửa giận nghiêng đầu, hung hăng trừng mắt liếc Duy Tư Đặc một cái, nghiến răng nghiến lợi mà uy hϊếp: "Mi chờ đó cho ông, chốc nữa ông qua tính sổ với mi."
Duy Tư Đặc căn bản không xem uy hϊếp của Quý Xuyên Bách là chuyện gì lớn, không quan tâm mà nhún vai, vẻ mặt đạm nhiên.
Quý Xuyên Bách đến gần Không Thanh, duỗi tay nắm cánh tay Không Thanh, nhỏ giọng nói: "Vừa rồi bố liên hệ với anh, ông ta lập tức sẽ đến đây, chúng ta phải đi ra ngoài tiếp ông ta."
Không Thanh nghe vậy, nhịn không được kéo thẳng khóe miệng.
Hào quang vai chính của Đường Tinh cũng mạnh quá rồi đấy.
Vừa rồi Không Thanh còn thầm nghĩ, Đường Tinh đã sắp xoát đầy độ hảo cảm của Grey Tây · Rupert, hoàn toàn công lược nhân vật mục tiêu này, phỏng chừng không bao lâu nữa, hệ thống công lược sẽ mở khóa mục tiêu công lược mới cho Đường Tinh, mà nhân vật được mở khóa cuối cùng kia, lại còn là mục tiêu công lược quan trọng nhất của Đường Tinh, cũng chính là người bố tiện nghi của Không Thanh và Quý Xuyên Bách, Quý Nhận.
Vốn còn đang cho rằng, Đường Tinh nếu muốn tiếp xúc với Quý Nhận, chắc chắn phải bỏ ra khá nhiều công sức, rốt cuộc, Quý Nhận là một tên cuồng công việc có tiếng khó có thể tiếp cận.
Nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, hào quang vai chính lại nghịch thiên như vậy, Đường Tinh còn chưa kịp ra tay, tên cuồng công việc Quý Nhận thường ngày căn bản không để ý tới mấy loại tiệc xã giao, một lòng chỉ vây xung quanh công việc thế nhưng lại tự chủ động đưa tới cửa.
"Bố tới tiệc đính hôn của Kiều Địch · Leslie và Đường Tinh làm gì?"
Xét thân phận, Quý Nhận là trưởng bối, chỉ là một tiệc đính hôn nho nhỏ của tiểu bối, thật ra cũng không cần tham dự, rốt cuộc, trước kia Quý Nhận toàn lấy cớ bận công việc, cho dù là tiệc đính hôn của con trai út Quý Không Thanh cũng không tham dự.
Xét quân hàm, Quý Nhận lại còn là một trong số vài vị thượng tướng số lượng không được nhiều lắm của đế quốc, Kiều Địch · Leslie chỉ là một thiếu tá, hơn nữa lại không phải cấp dưới của ông ta, Quý Nhận căn bản không muốn lãng phí thời gian tham dự tiệc đính hôn của hắn.
Không Thanh chỉ có thể suy đoán, Quý Nhận tới là vì Đường Tinh. Sự thật chứng minh, Không Thanh lại một lần nữa đoán đúng.
"Đế quốc xuất hiện một dược tề sư cao cấp mới, vốn dĩ đã là một chuyện đáng để toàn dân ăn mừng, càng đừng nói, trong tay tên dược tề sư cao cấp này còn có một phương thuốc hồi phục đã được hiệp hội dược tề sư đế quốc chứng thực, chỉ nhìn điểm này, cũng đủ để làm Beta kia lọt vào mắt mấy ông lớn trong quân bộ."
Lại là thuốc hồi phục cao cấp, xem ra Đường Tinh bí quá hoá liều cũng coi như là trong họa có phúc, rốt cuộc, nếu không có cái thân phận dược tề sư cao cấp này, Đường Tinh cũng không thể có mặt mũi như bây giờ.
"Bố đây là đang muốn mời chào Đường Tinh sao?"
Nếu đúng là như vậy, vậy thì Đường Tinh công lược Quý Nhận có thể nhẹ nhàng hơn nhiều.
"Thân phận Beta kia đã sớm xưa không bằng nay, cho dù bố có muốn mời chào hắn ta, cuối cùng cũng chưa chắc sẽ thành công, những ông lớn tay cầm quyền cao kia ở quân bộ, còn có hội những ông lớn chức vị quan trọng, ai mà không yên lặng xem tình thế phát triển, tùy thời chuẩn bị hành động đâu? Cứ chờ đi, tiếp theo, quân bộ và hiệp hội phỏng chừng còn phải trải qua một đoạn thời gian giằng co rất dài mới có thể quyết định phân chia lợi ích xong xuôi."
Quân chính Đế quốc tranh quyền hai bên đã lâu, chỉ là lúc này đây, người ngựa hai bên đều không hẹn mà cùng đặt mục tiêu tranh đoạt lên trên người Đường Tinh, hoặc là nói, là đặt lên trên phương thuốc hồi phục cao cấp mà Đường Tinh nắm trong tay.
Chuyện Quân bộ muốn mời chào Đường Tinh không khó giải thích, rốt cuộc tầm quan trọng của thuốc hồi phục cao cấp không cần nói cũng biết, nhưng việc hiệp hội muốn khống chế thuốc hồi phục cao cấp, lại còn muốn lấy thứ này để hạn chế quân bộ, đây là dương mưu, ai nhìn cũng hiểu.
Tay của hiệp hội từ khi nào đã dài đến vậy?
Không Thanh bỗng nhiên nhớ tới, người mẹ tiện nghi của Quý Không Thanh và Quý Xuyên Bách, bạn đời sau này của Arlene · Rupert còn không phải là tổng nghị trưởng hiệp hội hay sao? Nói cách khác, gia tộc Rupert đã sớm cấu kết với hiệp hội rồi sao?
Không giống với hào môn vọng tộc thành viên gia tộc Leslie chủ yếu phát triển ở hai giới chính-thương, thế lực của gia tộc Rupert lệ thuộc vào quân bộ, ông ngoại và cậu của Quý Không Thanh và Quý Xuyên Bách đều đã từng giữ chức vị quan trọng ở quân bộ, trước khi Grey Tây · Rupert bị thương buộc phải xuất ngũ, cũng là một quân nhân trẻ tuổi tiền đồ vô lượng tại quân bộ, nếu gia tộc Rupert phản chiến ngược về phía hiệp hội, quân bộ sau đó lại mâu thuẫn với hiệp hội, chỉ có thể chịu mất đi tiên cơ, rơi vào thế hạ phong.
Quý Xuyên Bách vừa phân tích thế cục với Không Thanh, vừa không chút hoang mang kéo Không Thanh ra ngoài.
Duy Tư Đặc cũng không hé răng, cứ yên tĩnh theo chân Không Thanh, dáng vẻ như sứ giả hộ hoa.
Chỗ không tốt chính là mình thân là con cái, cho dù người ba tiện nghi kia chẳng quan tâm, trước nay cũng không làm tốt nghĩa vụ của cha mẹ, con cái cũng vẫn phải tất cung tất kính với ông ta, ít nhất là vờ tất cung tất kính, nếu không thì là không hiếu thảo, bị người ta bàn tán.
Dù là đối với vị mẹ đẻ Arlene · Rupert này, hay là ba ruột Quý Nhận, Không Thanh cũng không có chút gì gọi là cảm tình, bắt cậu nặn ra bộ dáng cực kì ngưỡng mộ Quý Nhận, thật sự là làm khó cậu.
"Không Thanh, em trừng trách bố, ông ấy ngày thường công việc bận rộn, chiếu cố hai anh em chúng ta đương nhiên cũng không được chu toàn, về mặt tình cảm có thể tha thứ." Quý Xuyên Bách giống như khi còn nhỏ, vừa thấy Không Thanh không vui liền mở miệng khuyên cậu, hy vọng cậu không hiểu lầm ba mẹ mình.
Không Thanh không phải là nguyên chủ Quý Không Thanh, căn bản không ăn bộ dạng này của Quý Xuyên Bách, bất đắc dĩ mà nói: "Anh à, em không còn là trẻ con nữa đâu."
Ý là, Quý Xuyên Bách không cần phải xem cậu như đứa nhóc ba tuổi cái gì cũng không hiểu, cũng không cần phải nói mấy lời lừa lọc đến cả nhóc ba tuổi cũng không tin đi lừa cậu.
Quý Xuyên Bách thấy thế, nhịn không được mà thở dài, nhưng cũng không tiếp tục nói mấy lời Không Thanh không thích nghe.
Nhiệt độ bên ngoài thấp hơn ở trong nhà rất nhiều, hơn nữa từng đợt từng cơn gió phất lên trên người, xác thật làm người ta cảm thấy lạnh lẽo, Không Thanh nhịn không được hắt xì một cai, ôm chặt cánh tay theo bản năng.
Quý Xuyên Bách thấy thế, đang chuẩn bị cởϊ áσ khoác của mình xuống, Duy Tư Đặc đứng một bên đã cởϊ áσ khoác quân đội xuống trước một bước, ôn nhu khoác lên người Không Thanh.
Không Thanh cũng không từ chối ý tốt của Duy Tư Đặc, ngẩng đầu, cười nhẹ về phía Duy Tư Đặc.
Quý Xuyên Bách lại bắt đầu thấy đau tim, quả nhiên là Omega lớn rồi muốn giữ cũng giữ không được.
Không lâu sau, một chiếc phi hành khí đánh dấu màu bạc trắng đặc thù của quân bộ ở hai bên sườn chậm rãi đáp xuống mặt đất.
Cửa khoang mở ra, một Alpha trẻ thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn một tay ấn vành nón, một tay lôi áo choàng trên vai, không nhanh không chậm bước xuống phi hành khí.
Người này, chính là người bố tiện nghi của Quý Xuyên Bách và Không Thanh, Quý Nhận.
Đừng nhìn Quý Nhận đã là bố hai đứa nhỏ mà lầm, trải qua quá trình khoa học kỹ thuật không ngừng phát triển, tuổi thọ trung bình của công dân đế quốc đã kéo dài lên tới khoảng 300 tuổi, cho nên Quý Nhận lúc này nhìn qua không những không hiện lên biểu hiện của tuổi già nào, ngược lại nhìn rất trẻ.
Thật ra có thể giải thích được.
Rốt cuộc, trong cốt truyện gốc, Quý Nhận chính là CP chính quy với con cưng Thiên Đạo Đường Tinh, nếu do tuổi cách quá lớn, chỉ đơn giản nhìn vào gương mặt, một già một trẻ, chẳng phải rất không xứng đôi hay sao?
Quý Xuyên Bách lôi kéo Không Thanh, chuẩn bị tiến lên chào hỏi.
Duy Tư Đặc vốn còn đang yên lặng đứng bên cạnh Không Thanh chiếm tiên cơ, bước nhanh tới trước mặt Quý Nhận, không có lý thì cũng có khí mà chào hỏi: "Bố."
Quý Xuyên Bách:???
Không Thanh:...
Quý Nhận rõ ràng cũng bị dọa sợ, một lúc lâu sau đó mới hồi phục tinh thần, nhẹ nhàng gật đầu.
Quý Nhận đương nhiên là biết Duy Tư Đặc, suy cho cùng, giống như gia tộc Rupert, gia tộc Kiệt Kéo Đức cũng là thế lực có truyền thống lệ thuộc vào quân bộ, chẳng qua là trước kia, Quý gia và gia tộc Kiệt Kéo Đức không thường xuyên lui tới, không ngờ, người nối dõi ưu tú nhất trong thế hệ này của gia tộc Kiệt Kéo Đức Duy Tư Đặc · Kiệt Kéo Đức này thế mà lại coi trọng con trai út của mình.
Tuy rằng khá ngoài ý muốn, nhưng dù là về công hay tư, Quý Nhận đều rất vui khi thấy con út kết làm bạn đời cùng Duy Tư Đặc.
Nếu Quý gia không thể liên hôn với gia tộc Leslie, lựa chọn liên hôn cùng gia tộc Kiệt Kéo Đức cũng như nhau.
Nói không chừng, Không Thanh kết làm bạn đời với Duy Tư Đặc · Kiệt Kéo Đức, đối với Quý gia mà nói, còn là một lựa chọn tốt hơn.
Nhìn thấy Duy Tư Đặc không xem bản thân là người ngoài như vậy, không danh không phận đã dám theo Không Thanh sửa miệng gọi Quý Nhận là bố rồi, Quý Xuyên Bách tức muốn chết, vẻ mặt hung ác mà trừng Duy Tư Đặc, hận không thể xông lên quyết đấu với y một trận.
Thằng khốn mặt dày vô sỉ này, chiếm tiện nghi không đủ đúng không? Cái ngữ không biết xấu hổ.
Quý Nhận cũng chú ý việc Quý Xuyên Bách bài xích Duy Tư Đặc, chẳng qua hắn căn bản không thèm để ý, ngược lại cười vỗ bả vai Quý Xuyên Bách, nửa đùa nửa thật mà nói: "Xuyên bách, cho dù là dã thú hung mãnh, cũng không thể luôn luộn bảo vệ con non sau lưng, lúc nên buông tay thì phải buông tay."
Quý Xuyên Bách không mở miệng phản bác, nhưng trong long anh lại nghĩ, đây cũng không phải là lúc để thảo luận vấn đề giáo dục con trẻ, nếu anh buông tay, chẳng phải là trơ mắt nhìn Không Thanh như dê vào miệng cọp?
Quý Xuyên Bách tùy tiện ngẫm nghĩ đôi chút, cũng đã thấy sắp hít thở không thông.
Không được, tuyệt đối không thể để Duy Tư Đặc dễ dàng vừa lòng đẹp ý như vậy.