Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính

Chương 47: Abo (16)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không Thanh còn đang do dự, không biết có nên ra tay can thiệp Đường Tinh tiếp xúc với Grey Tây · Rupert hay không, rốt cuộc, làm loại sự tình này chính là cố sức không lấy lòng, cũng không biết đối phương có thể cảm kích hay không.

Không đợi Không Thanh làm ra quyết định, bỗng nhiên nhận được thiệp mời đính hôn của Kiều Địch · Leslie và Đường Tinh.

Ngày đính hôn là một tuần sau.

Thời gian rất cấp bách, chẳng qua, bởi vậy cũng có thể nhìn ra, gia tộc Leslie có bao nhiêu sốt ruột đối với chuyện đính hôn của Kiều Địch · Leslie và Đường Tinh.

Nói thật, Không Thanh cảm thấy rất châm chọc, sau khi đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, Kiều Địch · Leslie và Đường Tinh đính hôn, cư nhiên còn không biết xấu hổ thật sự gửi thiệp mời cho mình.

Kiều Địch · Leslie này đầu óc rốt cuộc là lớn lên kiểu gì?

Càng làm cho Không Thanh vô ngữ chính là, ngoài việc phái người đưa thiệp mời ra, Kiều Địch · Leslie còn nhờ người gửi cho cậu một câu "Thực xin lỗi", đúng là làm Không Thanh dị ứng đéo chịu được.

Thực xin lỗi? Thực xin lỗi cái đéo gì?

Nếu là bởi vì nɠɵạı ŧìиɧ với bạn tốt của vị hôn phu, Kiều Địch · Leslie xác thật hẳn nên xin lỗi, nhưng mà người có tư cách tha thứ là nguyên chủ Quý Không Thanh đã không còn nữa, câu "Thực xin lỗi" này của Kiều Địch · Leslie chính là một câu vô nghĩa, có nói cũng vô ích.

Nếu nói, Kiều Địch · Leslie là vì muốn đính hôn với Đường Tinh, cảm thấy thực có lỗi với vị hôn phu cũ, mới một bên tình nguyện mà nhờ người tới xin lỗi, vậy càng không cần thiết, buông tha lẫn nhau, sau này mỗi người tự mạnh khỏe không được sao?

Nhìn thiệp mời đỏ tươi trong tay, Không Thanh nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định nói chuyện Kiều Địch · Leslie phái người đến học viện Omega đưa thiệp mời cho cậu cho Quý Xuyên Bách.

Quả nhiên, Quý Xuyên Bách vừa nghe liền nổi giận, trực tiếp bắt đầu thoá mạ Kiều Địch · Leslie.

"Cái củ kẹc gì, cư nhiên đúng thật không biết xấu hổ mà đưa thiệp mời cho em? Không Thanh, em đừng phản ứng lại hắn ta, loại người này, chính là muốn nơi nơi xoát cảm giác tồn tại, em càng đáp lại hắn, hắn càng hăng hái, cứ bơ đi, không bao lâu sau hắn ta sẽ tự ngưng."

Quý Xuyên Bách đặc biệt khinh thường loại cách làm ăn trong chén lại nhìn trong nồi này của Kiều Địch · Leslie, như thế nào, chẳng lẽ Kiều Địch · Leslie còn tưởng rằng, hắn đính hôn với tên Beta kia, Không Thanh sẽ thương tâm khổ sở? Tự mình đa tình quá rồi đấy.

"Không Thanh, nghe anh khuyên một câu, tiệc đính hôn này không đi cũng được."

Có những lời này của Quý Xuyên Bách, Không Thanh cũng không hề có gánh nặng tâm lý mà ném thiệp mời, quyết định không chủ động đi tìm chút không thoải mái này, có thời gian rảnh này, làm nghiên cứu cho tốt, tranh thủ làm ra cơ giáp kiểu mới sớm một chút không phải tốt hơn sao?

"Anh cả yên tâm, em biết nên làm như thế nào."

Nhìn thấy Không Thanh ngoan ngoãn nghe lời mình, Quý Xuyên Bách đột nhiên thấy tâm già được an ủi, nhịn không được khụ một tiếng, làm bộ lơ đãng mà nhắc nhở Không Thanh: "Không Thanh à, anh cả đã báo danh tham gia thi đấu cơ giáp năm nay."

Chính Không Thanh kiến nghị Quý Xuyên Bách đi tham gia thi đấu cơ giáp, sao lại có thể quên chuyện quan trọng như vậy, lập tức cười trả lời: "Anh yên tâm, em vẫn luôn nhớ kỹ, ba ngày sau chính là ngày trận đấu đầu tiên của anh cả ở thi đấu cơ giáp, em nhất định sẽ tới cổ vũ trực tiếp."

Quý Xuyên Bách lúc này mới mỹ tư tư mà ngắt liên lạc.

Ba ngày sau, sáng sớm Không Thanh đã tới hội trường thi đấu cơ giáp.

Biết Không Thanh muốn tới đây, Quý Xuyên Bách cũng chờ ở cửa từ sớm, sau khi gặp được Không Thanh, còn não một đằng miệng một nẻo mà nhỏ giọng oán giận: "Chẳng qua chỉ là ván đấu cỏn con, cho dù em không tới hiện trường cổ vũ, anh cũng có thể nhẹ nhàng đánh bại đối thủ."

Không Thanh sớm đã quen Quý Xuyên Bách miệng không đúng lòng, nghe vậy cũng không cãi lại, hơi hơi mỉm cười, tùy ý để Quý Xuyên Bách độc thoại không ngừng.

"Danh sách tuyển thủ dự thi năm nay anh đã xem qua, trừ bỏ một số ít mấy người tương đối có chút tiếng bên ngoài, còn lại, đều là mấy hạng người thật giả lẫn lộn, căn bản không đáng phải sợ hãi."

Lời này lại có chút quá ngông cuồng.

Không Thanh nghĩ nghĩ, vẫn là nhịn không được mở miệng khuyên nhủ: "Anh à, có lòng tin là chuyện tốt, nhưng tục ngữ nói, kiêu binh tất bại(*), anh vẫn nên khiêm tốn cẩn thận một ít cho thỏa đáng."

"Em sao mà giống như mấy lão cổ hũ không biết cập nhật tình hình thế." Quý Xuyên Bách vươn tay, nhẹ nhàng nhéo nhéo mặt Không Thanh, vẻ mặt đau đớn kịch liệt mà nói: "Sớm biết thế đã không cho ngươi đi học ở học viện Omega, tuổi còn nhỏ, đã trở nên mộ khí trầm trầm, một chút cũng không có tinh thần phấn chấn như người trẻ tuổi nên có, không vui gì cả. Chẳng qua, ai bảo em là ai trai anh đâu, mặc kệ em biến thành bộ dáng gì, anh cả vẫn rất chi là thương em."

Không Thanh:......

Cảm ơn, nhưng mình không những không cảm động, ngược lại cảm thấy thực vô ngữ.

Quý Xuyên Bách đưa Không Thanh tới thính phòng VIP đã sớm đặt chỗ, sau đó lại không yên tâm mà dặn dò vài câu, lúc này mới xoay người rời đi, đi đến phòng nghỉ, chuẩn bị cho ván đấu kế tiếp.

Biết gương mặt này của Không Thanh có bao nhiêu chiêu họa, sợ Không Thanh bị những Alpha mê sắc đẹp vô lương tâm quấy rầy, trước khi đi, Quý Xuyên Bách còn gọi mấy đồng đội của mình tới, để bọn họ canh giữ bên người Không Thanh, bảo hộ Không Thanh an toàn.

"Giao cho mấy người đấy."

"Đội trưởng yên tâm, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."

Nhìn Quý Xuyên Bách trước khi đi còn nghiêm trang mà dặn dò mấy đồng đội của mình, Không Thanh chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.

"Anh, cần thiết phải như vậy sao?"

"Đương nhiên là chuyện tất yếu." Quý Xuyên Bách vẻ mặt nghiêm túc, gương mặt này của em trai Omega nhà mình đã đủ trêu hoa ghẹo nguyệt, Quý Xuyên Bách thế nhưng không hy vọng có nhiều ruồi bọ vây quanh Không Thanh hơn đâu.

Tuy rằng, Không Thanh cũng cảm thấy Quý Xuyên Bách có chút chuyện bé xé ra to, nhưng là nhìn vào một mảnh hảo tâm của Quý Xuyên Bách, Không Thanh vẫn không nói thêm gì, ngoan ngoãn tiếp nhận ý tốt của Quý Xuyên Bách.

Không Thanh không biết chính là, Quý Xuyên Bách làm như vậy, không chỉ để phòng bị những Alpha bất lương bắt được cơ hội liền xáp lại gần Không Thanh, mà là vì phòng bị nhân vật nguy hiểm số một kia trong lòng anh, Duy Tư Đặc · Kiệt Kéo Đức.

Căn cứ vào tin tức Quý Xuyên Bách trộm nghe được, sớm tại đêm qua, Duy Tư Đặc cũng đã hoàn toàn rửa sạch được hiềm nghi cố ý thương tổn người yếu thế, thuận lợi thoát thân dưới sự trông coi của đội cảnh vệ quốc dân.

Dựa theo tính cách của thằng nhóc Duy Tư Đặc kia, biết Không Thanh sẽ đến hiện trường xem mình thi đấu, khẳng định sẽ lần theo mùi vị tìm tới, không gia tăng thêm phòng bị là không thể.

Sau khi Quý Xuyên Bách rời đi, mấy đội viên Alpha bị Quý Xuyên Bách nhờ vả mày nhìn tao tao nhìn mày, làm mặt quỷ một trận, một Alpha thân hình cao lớn, diện mạo anh tuấn trong đó mới đẩy ra ngoài, chủ động đến gần Không Thanh, thử thăm dò mở miệng hỏi: "Quý tiểu thiếu gia, em còn nhớ rõ anh không? Anh là Lan Bá Đặc · Fergus, là đồng đội thiếu tá Quý Xuyên Bách, trước kia chúng ta đã gặp mặt ở cổng học viện Omega."

"Đương nhiên nhớ rõ." Không Thanh cười gật gật đầu, trí nhớ cậu cũng không kém, lại là chuyện cách đây không bao lâu, sao có thể quên mất, trên thực tế, không chỉ là Lan Bá Đặc, mấy Alpha khác cậu đều có ấn tượng.

Lan Bá Đặc vẻ mặt thụ sủng nhược kinh, vốn đang cho rằng, Omega lớn lên xinh đẹp đều là tính tình cổ quái, không quá thích phản ứng người, không nghĩ tới tính cách Không Thanh lại bình dị gần gũi như vậy, khó trách nhiều Alpha trên Tinh Võng hô to lời yêu với ảnh chụp tiểu thiếu gia Quý gia như vậy, hiện tại, Lan Bá Đặc cũng muốn lập một tài khoản trên Tinh Võng, ngao ngao kêu lên mấy phát.

"Quý tiểu thiếu gia, anh có thể chụp một tấm ảnh với em không?" Có lẽ là tính cách bình dị gần gũi của Không Thanh cảm nhiễm Lan Bá Đặc, dưới tâm tình kích động, suy nghĩ trong đầu liền buột miệng thốt ra, sau khi phản ứng lại, mới phát hiện câu hỏi này của mình thật sự mạo muội, Lan Bá Đặc cũng không liếc Không Thanh nhiều hơn một cái, nhanh chóng thành khẩn xin lỗi: "Thực xin lỗi, anh vừa rồi nói chuyện không có đầu óc, hy vọng Quý tiểu thiếu gia không để ý......"

Lan Bá Đặc có thể tưởng tượng, nếu đội trưởng biết anh đối nói chuyện vô lễ với Quý tiểu thiếu gia như vậy, một trận đòn đau khẳng định tránh không khỏi.

Nhưng Lan Bá Đặc trăm triệu không nghĩ tới, Không Thanh nghe xong thỉnh cầu mạo muội như vậy của anh, thế nhưng đồng ý không chút nghĩ ngợi.

"Không sao, còn không phải là chụp ảnh chung sao? Có thể."

"Thật sự có thể chứ?"

"Đương nhiên, chẳng qua tôi chỉ là một học sinh bình thường ở học viện Omega, lại không phải nhân vật công chúng nổi danh gì, chụp ảnh chung với tôi, cũng không xem như chuyện gì đó rất có mặt mũi chứ." Không Thanh thật sự là không thể lý giải tư duy mấy Alpha này.

"Quý tiểu thiếu gia, em thật sự không biết sao? Em không phải là học sinh bình thường ở học viện Omega gì, em chính là center nhan sắc mới ra lò của học viện Omega đó, không biết có bao nhiêu Alpha muốn gặp em một lần, càng đừng nói đến mấy Alpha của học viện quân sự đế quốc tối cao, mỗi ngày đều bồi hồi ở công học viện Omega các em, còn không phải là vì được gặp em một lần hay sao?"

Nếu mà để những người này biết, mình có cơ hội chụp ảnh chung với tiểu thiếu gia Quý gia, chính mình nhất định sẽ bị hâm mộ chết.

"Từ từ, thêm tao nữa, tao cũng muốn chụp ảnh chung với Quý tiểu thiếu gia."

"Ê tao, tao nữa."

"Xếp hàng, từng đứa từng đứa một, tao đứng đầu hàng, đứa nào cũng đừng hòng giành của tao." Bởi vì giành trước chiếm cứ vị trí có lợi, Lan Bá Đặc có thể chụp ảnh chung với Không Thanh đầu tiên.

Thừa dịp Quý tiểu thiếu gia bận chụp ảnh chung với những người khác, Lan Bá Đặc nhanh chóng đăng nhập tài khoản Tinh Võng của mình, đăng bức ảnh mình chụp chung với Quý tiểu thiếu gia lên, nháy mắt dẫn tới vô số Alpha hâm mộ ghen tị hận.

"Aaaaaaaaa~ thật sự là Quý tiểu thiếu gia, Lan Bá Đặc, mi thế nhưng biết Quý tiểu thiếu gia? Cư nhiên không thèm giới thiệu một chút cho anh em, ông nhớ mặt mi rồi đấy, cái đồ vô nhân tính có người khác phái, mi cứ chờ đó."

"Nhìn bối cảnh này, tựa hồ là ở hiện trường thi đấu cơ giáp? Đúng rồi, thiếu tá Quý Xuyên Bách cũng báo danh tham gia thi đấu cơ giáp năm nay, hình như chính là trận ngày hôm nay, Quý tiểu thiếu gia đây là đi cổ vũ cho anh trai tại hiện trường sao? Ôn nhu quá đi! Yêu yêu.jpg"

"Trong lúc nhất thời, ta thế nhưng không biết nên hâm mộ thằng nhãi Lan Bá Đặc này, hay là nên hâm mộ thiếu tá Quý Xuyên Bách."

Các loại bình luận hâm mộ ghen tị hận trên Tinh Võng thành công thỏa mãn tâm hư vinh của Lan Bá Đặc, Lan Bá Đặc thỏa thuê đắc ý mà đăng xuất tài khoản của mình, quay đầu, nhìn đến Quý gia tiểu thiếu gia đang tốt tình mà chụp riêng với mấy Alpha, trong lòng lại lần nữa cảm khái, tuy rằng Quý tiểu thiếu gia là em trai thiếu tá Quý Xuyên Bách, nhưng tính cách tính tình hai anh em này một chút cũng không giống nhau, nếu đổi thành thiếu tá Quý Xuyên Bách, tuyệt đối sẽ không nhẫn nại tốt như vậy.

"Quý tiểu thiếu gia, nghe nói em đang yêu đương với thiếu ta Kiệt Kéo Đức?" Lan Bá Đặc bỗng nhiên để sát vào Không Thanh, thần thần bí bí mà nhỏ giọng nói: "Em không cần lo lắng, anh có anh họ đang nhậm chức tại đội cảnh vệ quốc dân, nghe anh ấy nói, Kiệt Kéo Đức thiếu tá bị gọi đến, chỉ là làm theo quá trình điều tra mà thôi, rất nhanh sẽ được vô tội mà thả ra, rốt cuộc, có video làm chứng, tình huống lúc ấy, cũng thật sự trách không được Kiệt Kéo Đức thiếu tá, ai có thể nghĩ đến Beta nhỏ kia sẽ bỗng nhiên té xỉu, thậm chí là mất trí nhớ đâu?"

Không Thanh sửng sốt một hồi mới phản ứng được, Lan Bá Đặc đây là đang an ủi mình, tuy rằng cậu chưa từng lo lắng cho tình cảnh của Duy Tư Đặc, nhưng mặc kệ nói như thế nào, Lan Bá Đặc cũng là có ý tốt.

Cuối cùng, Không Thanh vẫn cười nói cảm ơn.

Chờ tới khi Duy Tư Đặc đuổi tới, nhìn thấy chính là Không Thanh bị mấy Alpha chúng tinh phủng nguyệt mà vây vào giữa, làm ra cái tình hình khí thế ngất trời.

Bình dấm chua trong lòng Duy Tư Đặc nháy mắt nghiêng đổ, khí chua cao ngất trời.

________________________________________

(*) Kiêu binh tất bại: là một "chân lí" trong binh pháp cổ, để chỉ một điều tối kị trong chiến tranh không thể phạm phải, nếu không muốn bại trận, đại ý chính là kiêu ngạo, chủ quan, khinh địch thì nhất định sẽ gặp thất bại.

Editor có lời muốn nói: Nhìn mấy ông xếp hàng chụp hình như mấy đứa con nít xếp hàng mua kem ấy:)))) trẩu hết chỗ nói
« Chương TrướcChương Tiếp »