Chỉ là một cái động tác thôi nhưng Chu Dư đã khiến những người ở đây kích động, phảng phất như hắn sinh ra chỉ đều gợi lên hứng thú của người khác.
Khao khát chiếm hữu.
La Phụ đã ngồi tựa lưng vào ghế sofa, một tay chống cằm, thầm nghĩ: “Khó trách tên đó tự tin như vậy! Thật là biết đánh.”
Hành động liếʍ chai rượu của Chu Dư khiêu gợi đến mức có người đã lén quay video gửi đăng lên mạng.
Vẻ đẹp của Chu Dư rất là mê người, đoạn video dài 3 giây được truyền đi hàng trăm lần chỉ trong tích tắc, vô số người bắt đầu tìm kiếm thông tin của hắn.
Mà Ninh Tiêu, chỉ mất chưa đầy hai phút đã thấy.
"Ninh Tổng chỉ ngồi đó ăn thôi cũng đẹp mắt.”
"?"
Lúc này Ninh Tiêu đang cùng mấy người bạn tập ở quán bar bên cạnh, nghe được câu nói vô nghĩa này, trong lòng hắn không khỏi run rẩy, luôn cảm thấy có chuyện gì đó không ổn đang xảy ra.
Lần cuối cùng hắn cảm thấy như vậy là khi hắn và Chu Dư làm loạn trong phòng khách sạn.
Tên bạn thân cầm điện thoại giơ trước mặt hắn với nụ cười nham hiểm: "Nhìn đi này. Đối tượng hẹn hò của cậu đang gặp rắc rối.”
Ninh Tiêu: "..."
Gã bạn thân của hắn cười nói: “Nghe nói cậu ta bị quán bar đó chặn cửa, muốn bị chà đạp. Ninh tổng, anh không đi cứu người à?”
Ninh Tiêu cau mày nói: "Cậu ta đáng bị như vậy.’
Bạn thân thấy hắn nói như vậy không khỏi ‘chậc’ một tiếng rồi trở về chỗ ngồi.
…
Đôi mắt của người đàn ông hơi đỏ, ham muốn đến từ sâu thẳm tâm hồn hắn đã bị khơi dậy, hắn chỉ muốn phát tiết tâm tình của mình.
Muốn đem Chu Dư chà đạp, không cho đối phương có cơ hội phản kháng.
Người đàn ông liếʍ đôi môi, “Nếu sợ, chúng ta có thể vào phòng riêng.”
Người đàn ông không muốn ai đó thấy được vẻ đẹp của Chu Dư, đây là bản tính chiếm hữu của đàn ông nhưng mà Chu Dư ngoan cố, hắn cũng không ngại để cho mọi người trông thấy.
Chu Dư tiến lên một bước, cầm chai rượu vỡ nâng cằm người đàn ông lên, cười nói: “Đương nhiên là ở đây.”
"Cậu nghĩ sao? Thật là kí©h thí©ɧ…”
"Vậy ở đây..."
Chu Dư đột nhiên tiến lên một bước, một tay đè lên vai người đàn ông, một chân đạp vào giữa háng của đối phương.
"A…”
Tiếng hét chói tai của người đàn ông vang vọng khắp quán bar, những người xung quanh thì kẹp chặt hai chân, sợ bị Chu Dư đạp hỏng trứng của mình.
Người đàn ông đang đưa tay che bên dưới, toàn thân không ngừng run rẩy: "Mẹ nó…”
Chu Dư mỉm cười, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏa sáng dưới ánh đèn rực rỡ, chói lóa như vầng trăng trên bầu trời.