[Thế giới 1] Chương 29

Tuy rằng Tống Dư Hàm đem việc Phạm Lăng Vũ bị thương nói cho Phạm Trình Trạch biết nhưng lại không có nói qua với Phạm phu nhân.

Tuy rằng nàng không sợ bà trách cứ mình, nhưng cuối cùng vẫn quyết định không chủ động nói cho bà biết. Vì Tống Dư Hàm biết có giấu cũng chẳng giấu được bao lâu.

Mấy ngày Phạm phu nhân rời đi, ngày ngày đều gọi điện về nhà để hỏi tình hình. Đương nhiên người mà Phạm phu nhân quan tâm hai người Phạm Trình Trạch cùng Tống Dư Hàm hai người, mà là chính là hỏi cháu trai mình yêu quý nhất Phạm Lăng Vũ.

Dù ngẫu nhiên có trò chuyện với Tống Dư Hàm, bà cũng chỉ nhắc nhở nàng chăm sóc tốt cho thằng bé mà thôi.

Phạm Trình Trạch trở về nhà bồi Phạm Lăng Vũ đang bị thương được một lúc thì điện thoại Phạm phu nhân đã gọi đến

"Tiểu Vũ, hôm nay cháu ở nhà vui chứ?" Thanh âm Phạm phu nhân muốn nghe nhất là tiếng của thằng bé.

Phạm Lăng Vũ nghe được tiếng của Phạm phu nhân, ủy khuất trong lòng liền xông ra ngay lập tức: "Bà nội, bao giờ bà nội trở về vậy? Tiểu Vũ hôm nay bị thương ở ngón tay. Bây giờ ngón tay của Tiểu Vũ đau quá. Dì Dư Hàm không cho con......"

Phạm Lăng Vũ thút tha thút thít, lời nói cũng không có nói rõ ràng, rành mạch. Nhưng thằng bé nhắc tới Tống Dư Hàm, trực giác của bà lập tức liền cho rằng nàng làm gì không tốt với thằng bé, khiến nó bị thương.

Phạm Lăng Vũ gọi Tống Dư Hàm là dì vì nó biết, mẹ ruột của nó là ai. Tất nhiên thằng bé sẽ không muốn gọi nàng là mẹ rồi. Tống Dư Hàm cũng không tiếp nhận Phạm Lăng Vũ, dĩ nhiên cũng không nghĩ sẽ để thằng bé gọi mình là mẹ.

Phạm phu nhân an ủi Phạm Lăng Vũ vài câu, mấy câu đó nàng cũng không có nghe thấy. Trong thời điểm thằng bé đang cáo trạng với bà nội mình, lông mày Tống Dư Hàm bỗng dưng giật giật.

Điện thoại của Phạm phu nhân bị chuyển tới tay của nàng. Nàng vừa với gọi một tiếng, ống nghe liền truyền đến thanh ấm trách cứ của Phạm phu nhân:

"Mẹ không phải đã nói qua rồi sao? Bảo con mấy ngày này chăm sóc tốt cho thằng bé. Con quả nhiên không để tâm đến lời của ta mà. Trước đó con còn tốt với thằng bé, hiện tại mẹ vừa đi, thừa dịp mẹ không có ở nhà còn quở trách Tiểu Vũ, còn làm thằng bé bị thương nữa."

Tống Dư Hàm chịu đựng tức giận của bà, nói: "Mẹ, con không có......"

Tuy rằng sớm biết thái độ Phạm phu nhân sẽ như thế này, nhưng thời điểm nghe được nàng thực sự không vui. Chưa đợi Tống Dư Hàm nói xong, Phạm phu nhân đã cắt ngang lời nói: "Không có cái gì hả? Chẳng lẽ Tiểu Vũ nói dối ta sao? Trước kia con đối với nó cũng không tốt, giờ ta không có nhà, ta còn có thể trông cậy con đối xử tốt với nó ư?"

Phạm phu nhân lải nhải một đống lớn, Tống Dư Hàm không kiên nhẫn lắng nghe, miễn cưỡng đáp qua loa vài câu liền cúp máy luôn.

Tống Dư Hàm biết Phạm phu nhân sẽ không từ bỏ sớm như vậy, vài giây trôi qua,di động của Phạm Trình Trạch vang lên.

Cũng không biết Phạm phu nhân ở trong điện thoại nói với hắn điều gì. Chỉ là sau khi cúp máy xong, khuôn mặt của hắn tối sầm lại.

Tống Dư Hàm có thể đoán được, nhất định là Phạm phu nhân nói với Phạm Trình Trạch nàng không tốt như thế nào, lại khiến Phạm Lăng Vũ bị thương cộng thêm việc cúp điện thoại đột ngột. Ở trong lòng bà, Tống Dư Hàm đại khái đã là tội ác tày trời rồi.

"Dư hàm, sao em chưa đợi mẹ nói xong đã cúp điện thoại đột ngột vậy hả?" Phạm Trình Trạch trách cứ Tống Dư Hàm. Hắn cực kỳ hiếu thuận với Phạm phu nhân, vì vậy việc làm của nàng hắn không thể chấp nhận nổi. Thái độ của Tống Dư Hàm càng làm hắn thất vọng hơn.