Chương 24

Lưu Uyển nghe xong thông báo khóe miệng liền giật giật, không ngờ tới lần trước không có lời cảm ơn nào, giờ cậu nợ nhiều điểm thưởng hơn như vậy lại đi cảm ơn. Haha quả nhiên cái hệ thống này đúng là biết hố người mà. (ノ*0*)ノ

Nhìn ngọc bội trên tay Lưu Uyển liền nhỏ thử giọt máu lên, quả nhiên ngay giây sau nó liền xuất hiện một luồn ánh sáng. Sau khi nhận chủ Lưu Uyển thử kiểm tra bên trong thì mắt cậu liền mở to.

Không thể tin được điều mình thấy, đúng vậy nếu cậu nhìn không nhầm thì cái không gian này chỉ to khoảng 20m vuông, chiều dài chiều rộng bằng nhau còn lại thì chả có gì khác. Nó còn chả bằng 1 góc nhỏ không gian trước kia cậu nữa là.

Ha má mất nhiều điểm như vậy mà chỉ đổi được có bằng này, đúng là …

Ánh mắt cậu lúc này nhìn chỗ cây hoa lưu tô rồi lại nhìn vô không gian thở dài, thôi dù gì cũng đủ để đựng cái cây này đi ha, nghĩ rồi Lưu Uyển liền bắt tay vô việc đào cái cây lên.

Khoảng 5 tiếng sau Lưu Uyển loay hoay một hồi cuối cùng cũng đưa được vào trong không gian. Cậu nhìn thành phẩm mà trong lòng vui vẻ lên chút, rồi lại nhìn nhiệm vụ còn 30 phút nữa là sẽ hết thời gian. Trong lòng cậu liền tính toán tiếp tục đi xung quanh xem sao.

Nhìn lại không khí cảnh đẹp nơi này hiếm có khi Lưu Uyển có chút cảm thán, nơi này tuy không đẹp bằng nhiều thế giới trước kia cậu từng thấy nhưng cũng không đến nỗi nào, hơn hết sau khi vậy bí ẩn xuất hiện cảnh vật xung quanh cũng có chút thay đổi. Nói thế nào nhỉ nhìn có sức sống hơn chăng dù sao đi nữa thì nó cũng đẹp đó.

Đang ngắm cảnh Lưu Uyển không ngừng nhìn rồi nghiềm ngẫm, đột ngột đùng … một tiếng phía đó cách đây không ra có một vụ nổ. Lưu Uyển quay đầu lại nhìn về phía nơi xảy ra vụ nổ trong lòng liền biết việc gì xả ra. Cậu không hề suy nghĩ thêm nhanh sau đó không chầm trừ mà đi theo hướng vụ nổ phát ra.

Bên này Tề Lạc đang đối đầu với tổ chức Thiên Hạ, sắc mặt anh bây giờ chả mấy tốt đẹp vì hiện tại trên người Tề Lạc đã bị thương. Máu chảy từ cánh tay liên tục chảy xuống, Tề Lạc nhìn căn phòng đang không ngừng bốc cháy trong lòng thầm tính toán.

Vốn dĩ trước đó Tề Lạc không hoàn toàn tin tưởng lời của Lưu Uyển nói nhưng ít gì Tề Lạc cũng biết mà cảnh giác, chỉ là lần này không ngờ tới mọi việc lại khó khăn hơn rất nhiều. Nếu không phải lần này có sâm Ngọc Lĩnh thì anh có khi bị tên Phi Mộ này gϊếŧ chết.

Bởi tên Phi Mộ này mạnh hơn trước kia rất nhiều, mà ngay cả đồng bọn xung quay thực lực cũng tăng lên rất nhiều, có lẽ sau vụ việc lần này Tề Lạc không còn đảm bảo trước đó mọi thứ của kiếp trước sẽ theo hướng trước đó nữa.

Ánh mắt Phi Mộ lúc này nhìn vào Tề Lạc trong lòng có chút tán thưởng kẻ địch, vốn dĩ hắn định mời Tề Lạc ra nhận tổ chức của mình nhưng tên này lại không đồng ý, còn đối nghịch với hắn.

Phi Mộ hơn nheo mắt lại nhìn xung quanh, xem ra tên này phải loạn bỏ rồi dù sao nếu có một đối thủ khó gường như vậy thì sau này tổ chức của hắn có lẽ sẽ khó mà hành sự.

Ngay sau đó Phi Mộ liền ra lệnh cho đồng bọn nhanh chóng sử lý Tề Lạc trước khi nơi nặng sụp đổ, Tề Lạc thấy vậy liền kêu Ngọc Lĩnh chữa trị vết thương giúp mình.

Cũng bắt đầu phản công lại, từng đợi từng đợi đám người phóng ra dị năng không ngừng tấn công về phía đám người Tề Lạc. Tề Lạc cũng sử dụng dị năng của mình tấn công về phía Phi Mộ, nhìn hàng loại mũi tên về phía hắn, động tác Phi Mộ cũng rất nhanh chóng né được đòn tấn công của Tề Lạc, sau đó hắn sử dụng dị năng hệ hỏa tạo ra nhiều quả cầu hướng về Tề Lạc.

Sau đó một trong đám người sử dụng dị năng hệ mộc của mình, theo đó điều khiển thực vật tiến tấn công Tề Lạc muốn trói anh lại. Mà Tề Lạc cũng chả phải dạng vừa anh dùng dị năng của mình, tạo ra lớn phòng thủ.

Mà đồng đội của Tề Lạc cũng bắt đầu phản công lại giúp Tề Lạc có cơ hội sử lý Phi Mộ, hai bên cứ như vậy đánh nhau làm cho vụ nổ càng lúc càng to. Xung quanh cũng bị ảnh hưởng nguy cơ sẽ đốt cháy mọi thứ. Mọi người xung quay nơi này đã sớm kinh hãi mà chạy tán loạn, có người còn không may đã bị liên lụy mà chết.

Thảm họa lúc này cũng theo đó mà bắt đầu, cảnh sát ở khu vực này nhận được thông báo cũng theo đó mà đi đến. Nhìn tình hình nơi này cháy to nhưng không thể thấy được tình hình bên trong ra sao, nhanh chóng kêu đội cứu hỏa đến, trong lòng mọi người lúc này cũng bắt đầu theo đó mà hoảng loạn hơn.

Nhưng đây chỉ mới là khởi đầu của cuộc chiến mà thôi, tiếp đó vẫn sẽ có những cuộc chiến khác thảm khốc hơn rất nhiều.

Lúc này một trong đám người chạy trốn, đang bị thương rất nặng quay sang nhìn tình ngọn lửa đang dần bốc cháy đến chỗ mình, cái chết theo đó mà đến gần, trong lòng liền không cam tâm mà tự phát ra dị năng, một dòng nước theo đó được phát ra mà bao bọc xung người đó, mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này mà trong lòng liền rất khϊếp sợ.

Nhưng không để bọn họ ổn định tinh thần thì càng lúc càng nhiều người tự động phát ra dị năng, có lẽ do lần đầu sử dụng nên khả năng kiểm soát không tốt mà nhiều người còn bị đánh trúng.