Chương 6-1: Tên ăn hại ở thập niên 70

Tạ Cảnh Hành về đến nhà sau, đem túi đồ lấy ra, lấy qυầи ɭóŧ mới giặt sạch một lần, sau đó đem tay rửa sạch, mới từ hộp gỗ kia lấy ra lấy ra năm cuốn sách.

Kiếp trước làm nhị thiếu Tạ gia không cần vì sinh hoạt mà bôn ba, cậu có anh trai nên không phải chịu áp lực kế thừa gia nghiệp, cho nên cậu tự do học những gì cậu muốn, cậu thông minh, học cái gì đều rất nhanh. Xuyên tới thế giới này tự nhiên phải suy xét tương lai muốn làm cái gì, tuy rằng ngay từ đầu vì muốn giải quyết ấm no cậu suy xét làm buôn bán, nhưng cậu đối với tiền tài kỳ thật cũng không coi trọng.

Hiện giờ mấy quyển y này cung cấp cho cậu một ý nghĩ, cậu hoàn toàn có thể học y, ở thời đạicuar cậu, trung y đã sớm xuống dốc, cậu chưa bao giờ tiếp xúc qua, hiện giờ nếu đã đi vào niên đại này, cậu sao lại không nếm thử một chút tri thức mình chưa bao giờ tiếp xúc qua.

Bên này Thẩm gia vừa cơm nước xong, Thẩm Kiến Quốc hướng Vương Quế Hoa nói: “Mẹ, người ngày mai tìm bà mối đi tới kí túc cầu hôn An An, cô ấy đồng ý gả cho con.”

Vương Quế Hoa vừa nghe tức khắc không vui: “Tau không đồng ý! Hạ An An kia vừa nhìn liền biết không phải động tay vào việc gì, lại gầy nhìn chẳng ra gì biết chắc là khó nuôi, hơn nữa cô ta còn bị ăn hại ôm, trong sạch đều không còn, nhà của chúng ta sao có thể cưới về một đứa con dâu như vậy được.”

“Mẹ, người nói cái gì vậy, An An kia không phải rơi vào trong sông là tai nạn sao cũng chỉ bắt đắc dĩ, hơn nữa hôm nay cô ấy đã dùng hai trăm đồng mua đứt ân cứu mạng, về sau hai người liền không có quan hệ, mẹ cũng không cần lại nói chuyện cô ấy với ăn hại nữa, đối với thanh danh An An không tốt.”

Thẩm Kiến Quốc nói ra chuyện này, vốn tưởng phủi sạch quan hệ Hạ An An với ăn hại, nào biết Vương Quế Hoa vừa nghe càng giận: “Cái gì! Hai trăm đồng cứ như vậy liền cho người ta, Hạ An An này thật đúng là loại con giái chẳng ra gì!”

Thẩm Kiến Quốc thấy Vương Quế Hoa chỉ chú ý đến tiền, trong lòng có chút không vui, không kiên nhẫn nói: “Nương, tiền là của An An, người quản cô ấy xài làm gì.”

Vương Quế Hoa sao có thể không cảm thấy chẳng quan hệ gì được, bà mặt ngoài tuy rằng phản đối, nhưng cũng biết con của mình cưới Hạ An An một thanh niên trí thức trong thành phố tuyệt đối không lỗ, mỗi tháng ba mẹ cô ta trong thành phố gửi tiền trợ cấp hẳn là không ít, bà bắt bẻ Hạ An An bất quá giảm tiền sính lễ. Nếu Hạ An An sớm muộn gì đều phải gả cho con bà, thì tiền của Hạ An An tự nhiên cũng là của nhà bọn họ, hiện giờ mất hai trăm đồng bà thế nào lại không đau.

“Cái tên ăn hại này cũng thật quá đáng, cứu có một người liền nuốt của nhà người ta hai trăm đồng, không được, ta phải đi tìm nó, làm nó đem tiền nhổ ra.” Vương Quế Hoa vừa nói liền chạy ra ngoài.

Thẩm Chiến vẫn luôn ngồi ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói: “Hạ thanh niên còn chưa có gả lại đây, người dùng lập trường gì đi đòi tiền cậu ấy, hơn nữa tiền này là Hạ thanh niên đáp ứng nhiều người trên xe đều thấy, nếu là thật sự đem tiền lấy về, chỉ sợ người trong thôn nói Hạ thanh niên là kẻ vong ân phụ nghĩa, lật lọng.” Anh biết cho dù Vương Quế Hoa có đi tìm Tạ Cảnh Hành chỉ sợ cũng chiếm không được chỗ tốt nhưng anh lại không hy vọng Vương Quế Hoa đi tìm phiền toái cho thiếu niên kia, mà trong nhà này muốn nói ai có thể ngăn cản Vương Quế Hoa, chỉ có Thẩm Kiến Quốc đứa con trai bảo bối của Vương Quế Hoa. Anh rất rõ Thẩm Kiến Quốc cực kì si mê Hạ An An, tuyệt không sẽ cho phép bởi vì hai trăm đồng mà làm hỏng thanh danh Hạ An An.

Quả nhiên vừa nghe thấy lời này, Thẩm Kiến Quốc vội nói: “Mẹ, người đừng đi, hỏng thanh danh của An An.”

“Cái gì thanh danh với không thanh danh, cô ta đã sớm đã không còn.” Vương Quế Hoa vẫn như cũ không buông tay, kia chính là hai trăm đồng tiền nha.

“Mẹ!” Thẩm Kiến Quốc gấp đến độ đôi mắt đều đỏ lên, người lớn lên cao lớn lại đỏ đôi mắt như vậy phá lệ có vẻ đáng thương.

Thấy hắn như vậy, người làm mẹ như Vương Quế Hoa sao có thể chịu nổi, vội vàng nói: “Được được được, ta không đi.” Bà tuy rằng đáp ứng, bởi vì Thẩm Kiến Quốc coi trọng Hạ An An, trong lòng đối với Hạ An An lại thêm không thích.

Đối Vương Quế Hoa dễ dàng thỏa hiệp như vậy, Thẩm Chiến hoàn toàn không cảm thấy ngoài ý muốn, ở trong lòng Vương Quế Hoa Thẩm Kiến Quốc chính là tâm cam máu thịt của bà, hai người đấu khẩu người thỏa hiệp trước nay luôn là Vương Quế Hoa. Chỉ là mỗi lần nhìn đến cảnh tượng như vậy, nghĩ đến mình cũng là con trai bà nhưng chỉ nhận được sự lạnh nhạt, tâm Thẩm Chiến liền lạnh hơn một phần.

Thẩm Chiến từ nhỏ là được bà nuôi lớn, bà nội Thẩm Chiến không thích tính cách của Vương Quế Hoa, sau khi Vương Quế Hoa sinh hạ Thẩm Chiến sợ bà ấy đem Thẩm Chiến dạy hư, bà nội liền đem Thẩm Chiến về nuôi, bà nội cùng ông nội tự mình nuôi nấng, lúc Thẩm Chiến 4 tuổi Vương Quế Hoa sinh hạ Thẩm Kiến Quốc, lúc này cho dù bà nội nói thế nào Vương Quế Hoa không chịu cho bà đem con của mình đi, hai lão nhân lúc ấy tuổi cũng lớn, cũng không còn tinh lực lại nuôi thêm một đứa, liền cam chịu.