Quyển 1 - Chương 1: Mông của mỹ mạo pháo hôi công bị thụ chính nhớ thương

Làm thụ chính trong sách Hải Đường, Tô Lạc không thể nghi ngờ là đẹp nhất, tác giả hận không thể đem tất cả những điều đẹp nhất miêu tả lên người anh, để anh mở một cái hậu cung, bị các lão đại tranh tới tranh đi, mở ra cuộc sống xấu hổ, dâʍ ɖu͙©.

“Thế nào, xem xong rồi sao, cốt truyện chỉ có chút như vậy thôi, còn lại đều là thịt, sao xem lâu như vậy?”

Hệ thống không kiên nhẫn thúc giục Thiên Tứ nhanh chóng hành động, nó còn rất nhiều ký chủ, không thể lãng phí thời gian trên người cậu.

“Xem xong rồi……” Thiên Tứ ấp úng mở miệng, rất là khó hiểu, “Tôi là pháo hôi công à?”

“Đúng vậy, cậu còn muốn thế nào?”

Hệ thống ghét bỏ, một người chơi không có tên tuổi gì, có đãi ngộ như vậy đã là không tồi rồi, còn muốn chọn nữa hả?

“Nhiệm vụ của tôi là gì?”

Thiên Tứ nhìn ra hệ thống không kiên nhẫn, rất nhiều chỗ không hiểu địa phương càng không dám hỏi, trực tiếp hỏi vào trọng điểm.

“Sắm vai nam xứng cho tốt, thiết lập nhân vật không thể sụp đổ. Những ký chủ khác thúc giục tôi rồi, đi trước đây, cậu cố gắng lên.”

“Chờ……” Thiên Tứ còn muốn hỏi chút chuyện, hệ thống đã bỏ cậu đi đến thế giới khác.

Cậu bất đắc dĩ ngồi xuống tiếp thu cốt truyện.

Thế giới này được tạo thành từ một quyển truyện người lớn.

Thụ chính Tô Lạc là một tiểu mỹ nhân song tính vạn nhân mê, cha mẹ gia đạo sa sút, anh bị bắt làm trai bao, lại bởi vì có diện mạo quá nổi bật nên bị các lão đại tranh tới tranh lui, bắt đầu cuộc sống không biết xấu hổ.

Công một Tiêu Diêm là kim chủ số một của Tô Lạc, có tiền có đầu óc, mở công ty lớn, đập tiền lót đường vì Tô Lạc, mua siêu xe biệt thự cho Tô Lạc, tóm lại phi thường có tiền, là dạng tổng tài bá đạo tính tình không tốt.

Công hai Nhϊếp Vĩ Minh, bạn giường dài hạn của Tô Lạc, ông chủ Tô Lạc, dưới sự dạy dỗ của Tô Lạc, cam tâm tình nguyện vì anh từ bỏ một rừng bụi hoa, là một người âm hiểm xảo trá, chuyện xấu gì cũng làm được.

Công ba Lưu Nguyên Khanh, là giáo thụ đại học thích mặc nữ trang, ngoài mặc làm thầy người khác, sau lưng lại là kẻ si tình số một của Tô Lạc, vì Tô Lạc trở thành chó điên, trên giường cũng điên cuồng dọa người.

Công bốn là em trai ruột của Tô Lạc, từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, có tình cảm khó nói với Tô Lạc, là một tên biếи ŧɦái trời sinh, trừ bỏ Tô Lạc, không có sắc mặt tốt với người khác.

Còn công năm, chính là Thiên Tứ.

Tuy rằng cậu là công năm còn là pháo hôi công triệt triệt để để.

Không tiền không thế, lại dựa vào diện mạo đáng yêu thảo hỉ, năn nỉ ỉ ôi, theo đuổi được thụ chính.

Nguyên chủ bị bạn học lừa đi quán bar uống rượu, liếc mắt một cái liền nhìn trúng Tô Lạc ngồi trên sô pha, bị diện mạo của anh làm thần hồn điên đảo, yêu không thể tự kiềm chế.

Cuối cùng, khi nguyên chủ biết được Tô Lạc còn có thật nhiều nam nhân, không thể chấp nhận Tô Lạc đắm mình trụy lạc, khuyên anh chỉ nên yêu mình thôi, không cần phải làm trai bao nữa, lại không cẩn thận chạm tới lợi ích của mấy tên công khác, bị nhắm vào hại chết.

Sau khi nguyên chủ chết, Tô Lạc thương tâm vài ngày nhưng cuối cùng vẫn càng lún càng sâu dưới thế công điên cuồng của những tên kia, hoàn toàn biến thành món đồ chơi hạ tiện của bọn họ, mất đi bản tính.

“Haiz….” Thiên Tứ thở dài một tiếng, thụ chính thật thảm, nguyên chủ còn thảm hại hơn.

Nhưng cậu là pháo hôi công, không có quyền thay đổi gì cả.

Nguyên chủ vẫn còn là sinh viên, Thiên Tứ đứng dậy đi học.

Gia cảnh cậu bình thường, cha mẹ đều là người làm công, căn bản không có khả năng độc chiếm thụ chính.