chương 6

Mẹ Lâm nghe được giọng nói đó tức khắc mày liễu dựng ngược: “ Cái đồ Vương Bát Đản không có lương tâm tâm còn biết đường về rồi hả!”

“Đây là nhà con sao con không dám đã trở về nhà mình.” Giọng nói vô cùng tủi thân phản bác.

Sau đó là một thanh niên đẹp trai từ cửa bước tới, cả người mặc một bộ đồ lái xe máy rất ngầu với mái tóc qua loa hỗn độn nhưng lại có vẻ đẹp riêng của lộn xộn.

Đây là anh trai của nguyên chủ, Lâm Hạo, ăn chơi trác táng nhưng tâm địa không xấu tuy rằng hơi độc miệng không buông tha người khác nhưng trên thực tế đối cha mẹ rất hiếu thuận, cũng rất thương yêu nguyên chủ.

Nhưng kết cục của anh ấy không tốt bị một nữ nhân chơi đùa xoay vòng vòng, thể xác và tinh thần đều mệt mượn rượu tiêu sầu kết quả xảy ra tai nạn trở thành người thực vật.

Sau đó Lệ Trầm vì muốn Kiều Vãn hết giận, đem Lâm thị chỉnh đến phá sản, cha mẹ Lâm để cho anh ấy một số tiền làm quỹ chữa trị nhưng kết quả bị bệnh viện tham ô nên rút máy thở của anh ấy để chết ở trên giường bệnh.

Kỳ thật Lâm Hạo rất có thủ đoạn nếu khi Lâm thị có nguy cơ anh ấy ở đó thì Lâm thị có lẽ không bị thua thảm như vậy.

Đáng tiếc không có nếu.

Suy nghĩ chợt lóe qua trong đầu, Diệp Thanh đứng lên thanh thúy hô một câu: “Anh!”

“ Ui nha, em gái !" Lâm Hạo hoảng sợ: “Em về từ bao giờ vậy ? Ai, không đúng , sao em trở không nói cho anh biết!”

“……” Biết ngay là như thế này mà!

Diệp Thanh bất đắc dĩ trợn trắng mắt: “Anh, em đã sớm nói cho anh rồi, trước khi về ba ngày em đã nhắn cho anh rồi, hôm nay còn cố ý nhắn tin lại cho anh để anh ra sân bay đón em cơ!”

“ Nhưng chả thấy anh đâu làm em phải bắt taxi về đây này!” Diệp Thanh càng nói càng tức: “Lâm Hạo, anh nói đi trong lòng anh rốt cuộc có người em gái này không hả! Anh nói đi chứ ?”

Lâm Hạo nghẹn họng nhìn trân trối, sắc mặt thay đổi: " Em nói là em đã nhắn tin cho anh? Nhưng anh không hề biết gì cả…… Em, em dùng cái gì để nhắn tin?”

“ SMS đó, anh có ý gì đây chẳng lẽ nghi ngờ em sao?” Diệp Thanh không thể tin tưởng trừng lớn hai mắt, trong mắt có kích động không thể tưởng tượng được lôi điện thoại ra gõ vài cái rồi đưa cho Lâm Hạo xem.

Lâm Hạo nhìn thoáng qua rồi nhíu mày lấy điện thoại qua lật và một tin nhắn lật đi lật lại đọc đi đọc lại nhưng vẫn không tìm thấy tin nhắn của Diệp Thanh " Làm sao mà....."

" Ồ, hóa ra là tin nhắn chưa tới à..." Diệp Thanh đứng ở bên cạnh Tuy nhìn rõ nhưng cũng có chút kinh ngạc.

Nhưng sau đó mắt cô lóe sáng và chợt đoán ra được điều gì.

Nhớ không nhầm thì người phụ nữ hãm hại Lâm Hạo bây giờ đã xuất hiện ở bên cạnh Lâm Hạo.

Có thể là cô ta?

Lời nói của mẹ Lâm nhanh chóng xác nhận suy nghĩ của cô.

Mẹ Lâm đoán : “Lâm Hạo, con thì biết cái gì ,như thế nào, bắt nạt mẹ vs ba con không đủ sao còn muốn bắt nạt em gái con sao? Cô gái kia rốt cuộc cho con uống bùa mê thuốc lú gì làm con biến thành cái dạng này!”

“Mẹ, đừng có chuyện gì cũng đẩy đến trên người Vân Vân được không? Cô ấy là một cô gái tốt” Trong nháy mắt nghi ngờ trong Lâm Hạo như bong bóng bị chọc xì hơi theo thói quen nhéo giữa mày trên mặt tràn ngập mỏi mệt.

“Nó mà là……” Cái gì mà cô gái tốt!!!

Một giọng nói đột nhiên vang lên: “Vân Vân là ai nha?”

“Vân Vân là……” Hai người trăm miệng một lời nói.

Liếc nhau, đối với đối phương khinh thường hừ lạnh một tiếng quay đầu đi chỗ khác.

Mẹ Lâm thân mật lôi kéo tay Diệp Thanh : “Bảo bối nhỏ, mẹ nói cho con biết Vân Vân kia chính là……”

“Bạn gái của anh!” Lâm Hạo trực tiếp gãi đúng chỗ ngứa đắc ý đối với Diệp Thanh làm mặt quỷ.

Vô cùng liền mạch, không có gì sai.

“Lâm Hạo!” Mẹ Lâm nổi giận gầm lên một tiếng khiến cả căn phòng đều run rẩy.

Diệp Thanh tỏ vẻ tự đáy lòng bội phục , tiếp theo lại giả vờ khó hiểu: “Vân Vân? Đây là thiên kim nhà ai vậy ạ, hình như con không quen biết? Quanh đây không ai tên Vân Vân mà nhỉ”

Bỗng nhiên ánh mắt cô sáng lên: “Hay là thiên kim ở nơi khác chăng?”

Hô hấp của Lâm Hạo cứng lại, Sparta.

Cái này, cái này…… Khó mà nói nha.

Mẹ Lâm thấy anh ấy bị đố nói không nên lời tới tức khắc nhướng mày vui vẻ lôi kéo Diệp Thanh nói nhỏ: “Mẹ nói cho con biết cô ta là ai……”

Nói nửa ngày, Diệp Thanh có lúc ngạc nhiên, có lúc nghi ngờ, khi thì…… Khó có thể tin.

Không hiểu sao Lâm Hạo thấy ánh mắt kìa lạ của Diệp Thanh khiến anh cảm thấy xấu hổ.

Mặc dù chính anh cũng không hiểu là vì sao lại như vậy

***