Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Pháo Hôi Không Phụng Bồi

Chương 23: Gà rừng (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
[Thật đúng là Tiểu Hắc nha!]

[Tiểu Hắc đang làm gì vậy? Chơi đuổi gà rừng sao?]

Tiểu Hắc hướng về phía Mục Tinh kêu chi chi hai tiếng, nhìn gà rừng trong ngực cậu.

Gà rừng cảm nhận được ánh mắt của khỉ hoang, đột nhiên dùng cánh che đầu, dùng sức vùi vào trong ngực Mục Tinh, làm bộ mình không tồn tại.

[Ha ha ha ha, chẳng lẽ con gà rừng này coi Mục Tinh là mẹ rồi sao?]

[Tên gia hỏa này, trước kia chẳng hoạt bát chút nào, giờ lại là streamer mà ta xem hàng ngày?]

[Con gà rừng này cũng có chút khờ, đối với nó mà nói, người chưa chắc an toàn hơn khỉ?]

Mục Tinh xách gà rừng giả chết trong ngực lên thả trên mặt đất, còn chưa kịp nói chuyện, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, con gà liền muốn bay! Chờ ánh mắt của tất cả mọi người rơi xuống đất, chỉ thấy con gà rừng này đã bị Tiểu Hắc hung tàn nhào tới.

"Tiểu Hắc!" Mục Tinh vội vàng gọi hắn, lúc này mới phát hiện Tiểu Hắc thậm chí cũng không dùng móng tay sắc nhọn, chỉ là đè lên gà rừng không cho hắn chạy.

Hắn ngẩng đầu hướng về phía Mục Tinh kêu chi chi.

Mục Tinh:?

Tiểu Hắc: "Chít chít chít!"

Một bên nhấc gà rừng đang giãy dụa không thôi lên, đưa về phía Mục Tinh. Nhưng mà ngại Mục Tinh bên này còn đứng mấy người, nó không dám đi tới.

Mục Tinh thử thăm dò hỏi: "Đưa cho ta?"

Con khỉ nhỏ cao hứng đưa tay động, thấy gà rừng lại bắt đầu giãy dụa, vội vàng ôm chặt lấy nó.

Mục Tinh nghĩ nghĩ, từ trong tay con khỉ nhỏ ôm gà rừng lại.

Con khỉ nhỏ hướng về phía Mục Tinh kêu hai tiếng, xoay người nhảy vào trên cây, lập tức không còn bóng dáng.

Phương thúc tấm tắc lấy làm kỳ lạ: "Con khỉ này, thật ra rất có linh tính nha."

Trên màn đạn đã là một mảnh con mẹ nó:

[Cái này đâu chỉ là có linh tính, đây là thành tinh đi?]

[Con khỉ này, nếu như không phải đang phát sóng trực tiếp, nói là hiệu ứng đặc biệt ta cũng tin.]

[Cho nên, Tiểu Hắc muốn tặng quà cho Mục Tinh, gà rừng xui xẻo chỉ là vừa vặn đυ.ng phải?]

[Lớn mật một chút, nói không chừng là Tiểu Hắc chơi ở bên ngoài, nhìn thấy con gà rừng xinh đẹp này, lập tức động tâm, muốn bắt lấy làm quà tặng cho streamer]

[Đột nhiên có chút muốn ngắm sao với con khỉ]

[?? Ngôn luận trên màn hình, càng xem càng khiến ta nghi hoặc?]

Mục Tinh cũng không hiểu gì, cậu đem gà rừng trong tay buông xuống, nói: "Đi thôi, lần sau đừng để Tiểu Hắc đυ.ng phải."

Ai ngờ con gà rừng kia lại không động đậy.

Mục Tinh nói: "Chúng ta đi, nó có thể là bị hù dọa, chờ chút nữa chính mình sẽ rời đi."

Đoàn người tiếp tục đi về phía trước.

Trên màn hình có người nhắn lại: [Cứ như vậy đi rồi? Con gà rừng này dễ nhìn như vậy, giữ lại làm vật nuôi rất tốt nha.]

[Lão ca suy nghĩ nhiều, loại động vật hoang dại này có lòng cảnh giác cao đối với người, nuôi không quen.]

Tiểu ca quay phim đột nhiên ngừng lại.

Mục Tinh không có phát giác, còn đang đi về phía trước, khán giả liền nhìn xem mấy người Mục Tinh càng đi càng xa.

[Quay phim gia làm gì vậy, sao không theo sau?]

[?]

[???]

[Con mẹ nó!]

[Con mẹ nó!]

Trong ống kính kéo càng ngày càng xa, một vị khách không mời đột nhiên chui vào ống kính.

Thân thể nhẹ nhàng, lông đuôi xinh đẹp, con gà rừng kia chậm rì rì đi theo phía sau ba người Mục Tinh.

[Động vật hoang dã có lòng cảnh giác cao?]

[Nuôi dưỡng không quen?]

[Rất bài xích nhân loại?]

Mục Tinh ở đằng trước rốt cục phát hiện không đúng, nghi hoặc quay đầu lại, liếc mắt thấy được gà rừng ở sau lưng.

Cậu sửng sốt: "Cái này?"

Con gà rừng kia nhìn thấy cậu quay đầu lại, cất lên một tiếng hót cực kỳ to, vui vẻ vọt tới trước mặt cậu, còn dùng thân thể cọ cọ vào bắp chân của cậu.

[Đây, đây là làm nũng đúng không?]

[Cái này, khỉ hoang thích hắn, gà rừng vừa thấy đã yêu hắn, dẫn chương trình đây là cầm kịch bản nam tần tuyệt thế gì vậy?]

Mục Tinh ngược lại không có một chút kinh ngạc, ngồi xổm xuống sờ sờ lông vũ của gà rừng: "Đi theo ta làm gì? Về chỗ của ngươi đi."

Cậu giải thích một chút đối với ống kính: " Khoe với mọi người một chút, tôi đặc biệt thích những động vật này, mèo nuôi trong thôn không có việc gì đều thích tới nhà tôi chơi, trong sân nhà cũng luôn thích có khách nhân kỳ kỳ quái quái tới chơi, một nhà Đại Hắc chính là tự mình chạy đến trong sân của tôi chơi."

[Nam nhân này lại dám khoe khoang với chúng ta giữa ban ngày ban mặt!]

[Không chỉ có một nhà Đại Hắc và gà rừng, còn có mèo hoang? Ta ghen rồi!]

[Giá trị nhan sắc nghịch thiên, khiến động vật thích, sao kịch bản này nghe quen quen vậy?]

[Thì ra ngươi chính là Disneyland vương tử đang trốn sao?]

[Vương tử Disneyland, haha cười chết]

Con gà rừng kia không chịu đi, Mục Tinh cũng không có cách nào, chỉ có thể nói: "Chúng ta đi làm việc chính trước đi."

Đoàn người đi tới vườn hồng, Mục Tinh leo lên cây, chọn mười mấy quả hồng lớn nhìn có vẻ chín mọng, sau đó đi ra dòng suối nhỏ bên ngoài.