- 🏠 Home
- Nữ Phụ
- Xuyên Nhanh
- Pháo Hôi Không Muốn Chết
- Chương 61: Yêu sai cả đời (21)
Pháo Hôi Không Muốn Chết
Chương 61: Yêu sai cả đời (21)
Khương Quy cúi đầu nhìn mèo trắng đang ghé vào cánh tay cô. Sherlock Holmes có câu nói rất là nổi tiếng: Loại bỏ tất cả những điều không thể, mặc kệ dư lại điều không thể cỡ nào, đó cũng chính là chân tướng!
Mèo trắng lười biếng liếc nhìn cô một cái, cái đuôi trắng xù xù đảo qua cằm Khương Quy.
Khương Quy: "!!!"
Khương Quy nào có tâm tư đi quản Hà Nguyệt Dung đang nói cái gì, đầu óc của cô chỉ toàn là A Bố nhà mình rốt cuộc thông suốt muốn thành tinh, không uổng công cô cho nó ăn nhiều đồ tốt như vậy.
Đều thành tinh, hóa hình còn xa sao? Dựa theo thời gian tới tính, sau khi A Bố hóa hình hẳn là trở thành một cái tiểu shota manh manh cực kỳ đáng yêu đấy.
Hà Nguyệt Dung ở đối diện cũng không có bởi vì Khương Quy không cổ vũ mà dừng đi chỉ trích, ánh mắt của bà tràn ngập hoảng loạn cùng hoảng sợ, ngữ khí lại là oán giận.
"Vi Vi là một nữ hài thiện lương, thường xuyên cứu những động vật bị lưu lạc, con bé sao có thể hại người, càng không có cái loại năng lực đoạt đi khí vận của người khác. Ba ngươi nói ngươi bái được cái cao nhân làm sư phụ, học được một thân đầy bản lĩnh, đem Vi Vi nói thành quái vật chính là bản lĩnh mà ngươi nói sao? Ngươi có phải muốn giả thần giả quỷ lừa gạt ba ba của ngươi, làm hắn tin ngươi, loại lời nói này vừa nghe liền biết chính là đang mê sảng! Có phải ngươi đã làm cái gì ba ngươi, làm cho hắn nhất định phải đem Vi Vi đuổi đi."
Tròng mắt Khương Quốc Thanh kịch liệt run rẩy, ánh mắt cầu xin lại hoảng loạn nhìn về phía Khương Quy.
Đang đắm chìm trong vui sướиɠ mèo trắng muốn thành tinh, Khương Quy liền phân thần chú ý một chút người đang tức đến hộc máu, Hà Nguyệt Dung: "Ngươi cảm thấy ta không nên bởi vì Đỗ Quyên mà giận chó đánh mèo lên Khương Tuyết Vi. Ta đây tới làm cho ngươi một cái giả thuyết: Vì để cho con trai của mình tiếp nhận công ty, thúc thúc của Khương Nhất Phàm gϊếŧ chết Khương Nhất Phàm, ngươi vẫn có thể tiếp tục làm như không biết gì mà đối xử bình thường với nhi tử Khương Nhất Đường của người thúc thúc đó."
Bị buff thêm lời nói thiệt tình, Hà Nguyệt Dung trả lời không cần nghĩ ngợi: "Đương nhiên là không, ba ba của hắn vì hắn mới gϊếŧ Nhất Phàm, ta hận hắn đều không kịp."
Khương Quy hơi hơi nhún bả vai một cái: "Ngươi như thế nào có thể bởi vì ba ba của Khương Nhất Đường mà giận chó đánh mèo lên Khương Nhất Đường đâu, Khương Nhất Đường là vô tội."
Mặt Hà Nguyệt Dung chợt hồng rồi chợt trắng, bà xấu hổ cùng giận dữ muốn chết.
Khương Quy lạnh lùng cười: "Vì Khương Nhất Phàm, ngươi lại giận chó đánh mèo lên người vô tội. Như thế nào đổi thành ta, ngươi không chỉ không có giận chó đánh mèo lên Khương Tuyết Vi còn tới yêu cầu ta không cần giận chó đánh mèo lên cô ta, thậm chí còn muốn yêu cầu ta làm một thánh nhân mà cùng chung sống hòa bình dưới một mái nhà với cô ta, tiêu chuẩn của ngươi cũng thật đủ trọng.
Ngươi đừng có biểu hiện giống như chính mình cỡ nào cao thượng cỡ nào phân rõ phải trái, còn không phải ngươi là vì càng để ý chính bản thân ngươi, để ý Khương Nhất Phàm, càng để ý Khương Tuyết Vi, cho nên mới làm lơ sự thống khổ của ta, còn muốn dùng những nguyên tắc đạo lý nghe có vẻ vĩ đại mà muốn bắt cóc ta.
Ta nói cho ngươi, ta chính là bởi vì Lương Binh cùng Đỗ Quyên mà giận chó đánh mèo lên Khương Tuyết Vi. Khương Tuyết Vi là từ sự thống khổ của ta cướp lấy hạnh phúc, ở trước mặt ta, hai chữ vô tội này, cô ta không xứng. Ta chính là dung không được cô ta, Khương gia có ta thì không có Khương Tuyết Vi, có Khương Tuyết Vi thì không có ta."
Khương Quy thân thể hơi khom xuống, ánh mắt cô thẳng tắp nhìn Hà Nguyệt Dung đang đổ đầy mồ hôi lạnh: "Ngươi chọn ai?"
Hà Nguyệt Dung liều mạng mím chặt môi, nhưng vẫn nghe thấy giọng nói của chính mình: "Vi Vi."
Khương Quy cười một cái, không vui cũng không buồn, chỉ có thoải mái, cô giơ tay vỗ vỗ lên bả vai của Hà Nguyệt Dung, pháp ấn trong lòng bàn tay hoàn toàn đi vào thân thể của Hà Nguyệt Dung, đi tới linh hồn của bà.
Cô đã nói qua, muốn cho những người từng khuyên Khương Nhất Nặc phải thiện lương đều trải qua nổi khổ của Khương Nhất Nặc.
Chưa chịu qua nổi khổ của người khác, rất dễ dàng khuyên người hướng thiện. Ngươi nếu chịu qua nổi khổ của ta, chưa chắc thiện như ta.
Nếu trải qua thống khổ của Khương Nhất Nặc, Hà Nguyệt Dung vẫn có thể đối đãi với Khương Tuyết Vi như cũ, cô phục.
Một chưởng này chụp xong, mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng Hà Nguyệt Dung liền cảm giác được trên người được buông lỏng, rốt cuộc cũng có thể khống chế lời nói của chính mình, nhưng bà đã không còn lời nào để nói.
Cả người bà đều nhũn ra dựa vào ghế, chỉ cảm thấy sức lực toàn thân như bị rút đi hết, ánh mắt nhìn về Khương Quy tràn ngập hoảng sợ.
Khương Quy tâm tình không tồi, hơi hơi mỉm cười: "Bản lĩnh giả thần giả quỷ của ta ngươi đã kiến thức qua, ngươi còn tin chắc Vi Vi của ngươi không thể giả thần giả quỷ? Nhiều máu rơi ở trước mắt như vậy, ngươi còn muốn lừa mình dối người đến bao lâu."
Hà Nguyệt Dung cả người đều co giật, giống như bị một đạo sấm sét bổ trúng, cả người bà đều ngốc, đầu óc choáng váng lúc ở mùa hạ, lúc lại như ở mùa đông.
Dán trên ghế lô nghe lén Khương Nhất Phàm cảm thấy tình hình không ổn, nhịn không được vọt tới, lại thấy mẹ hắn một đầu đầy mồ hôi lạnh, nằm liệt trên ghế hồn vía trên mây.
"Mụ mụ, người làm sao vậy?" Khương Nhất Phàm tiến lên, giận dữ chỉ vào Khương Quy, "Ngươi đã làm gì mụ mụ của ta."
Khương Quy nghĩ nghĩ nói: "Khảo vấn linh hồn."
Khương Nhất Phàm ngẩn người, ngay sau đó là giận tím mặt: "Ngươi rốt cuộc là đang muốn làm gì! Ngươi rốt cuộc là muốn trở về nhận tổ quy tông hay là muốn trở về trả thù chúng ta, lúc này mới có mấy ngày, trong nhà đã bị ngươi phá đến long trời lở đất. Liền tính mấy năm kia ngươi chịu khổ, nhưng không phải chúng ta làm hại ngươi. Ngươi đi tìm Lương Binh cùng Đỗ Quyên đi a, ngươi nhìn chằm chằm Vi Vi làm gì, ngươi chịu khổ cùng Vi Vi có quan hệ gì, ngươi không thể bởi vì chính mình ăn đau khổ, lại thấy Vi Vi sống được quá tốt liền muốn Vi Vi cũng chịu khổ cùng ngươi để ngươi cảm thấy cân bằng, ngươi có phải tâm lý biếи ŧɦái hay không!"
"Ngươi câm miệng cho ta." Khương Quốc Thanh đứng dậy hét lên, "Ngươi đang nói tiếng người hay sao? Cút ra ngoài cho ta!"
Khương Nhất Phàm tức giận tận trời: "Ta nói như thế nào không phải là tiếng người, câu nào không phải là nói thật, từ khi cô ta xuất hiện, trong nhà chúng ta liền lộn xộn lên, phía trước chúng ta sống rất tốt, đều là bởi vì cô ta."
"Cái nhà này đã sớm lộn xộn, mười chín năm trước liền đã lộn xộn, đều là bởi vì Đỗ Quyên!" Khương Quốc Thanh tức giận nói, "Ngươi như thế nào có thể nói ra loại lời nói không có lương tâm như vậy."
Khương Nhất Phàm rống giận: "Ta không có lương tâm, người không có lương tâm chính là ba đó, chính là ba. Vi Vi đã gọi ngươi là ba ba mười chín năm, ngươi như thế nào có thể nhẫn tâm đuổi muội ấy đi."
Hai cha con ồn ào cãi nhau đến đỏ mặt tía tai, Khương Quy cúi đầu mân mê di động, lạnh căm căm nói: "Tâm lý biếи ŧɦái là ngươi có được không, thân là ca ca cư nhiên lại thích muội muội từ nhỏ cùng lớn lên với mình, lúc ngươi động tâm, Khương Tuyết Vi vẫn còn là muội muội ruột của ngươi a."
Đang cùng Khương Quốc Thanh trừng mắt chém gϊếŧ, Khương Nhất Phàm như bị sét đánh trúng, há miệng trợn mắt, ngây ra như phỗng.
Khương Quốc Thanh cùng với Hà Nguyệt Dung cũng đều ngây dại, giống như là bị định chú, toàn bộ biến thành người gỗ.
Ngồi ở trên cánh tay Khương Quy mèo trắng lộ ra biểu tình hứng thú.
Giờ khắc này, bên trong phòng thập phần an tĩnh, yên tĩnh giống như người chết.
Khương Quy đem điện thoại giơ tới trước mặt Khương Nhất Phàm: "Phát hiện Khương Tuyết Vi không phải là muội muội ruột thịt cao hứng hỏng rồi đi, cho rằng có thể từ huynh muội biến thành tình nhân. Đáng tiếc a, Tương Vương có mộng nhưng là nữ thần vô tình a, Khương Tuyết Vi đã sớm cùng bằng hữu của ngươi lén lút yêu đương, lại nói tiếp, ngươi vẫn là ông mai của bọn họ đâu."
Trên màn hình di động rõ ràng là Khương Tuyết Vi đang ôm nhau với Cố Thiếu Hiên, muốn bao nhiêu thân mật liền có bấy nhiêu thân mật. Tròng mắt của Khương Nhất Phàm cơ hồ muốn rớt ra ngoài, hắn lập tức đoạt lấy điện thoại mà nhìn, tròng mắt hắn đỏ bừng, ngực kịch liệt phập phồng.
Đoạn video này là sự tình xảy ra trước cửa thang máy, bị máy theo dõi quay đến, Khương Quy thông qua công ty bất động sản của Hàn Lệ muốn có, lại không ngờ lập tức liền có chỗ dùng.
Khương Quy vỗ vỗ bả vai Khương Nhất Phàm hạ lên ấy ký: "Ngươi vì người ta đấu tranh anh dũng, người ta lại đang bận rộn cùng bạn trai hẹn hò, chậc chậc."
Người trong lòng cùng bằng hữu ở bên nhau, chính mình lại là ông mai, hảo thảm cho một con cẩu liếʍ!
Đã nghe ngóng tốt.
Nếu nói phía trước Khương Quốc Thanh cùng Hà Nguyệt Dung còn hoài nghi không dám tin tưởng, giờ phút này nhìn thấy phản ứng của Khương Nhất Phàm liền sáng tỏ.
Kinh ngạc, phẫn nộ, không dám tin tưởng....Còn có ghê tởm che trời lấp đất mà đánh úp lên người bọn họ.
Khương Quốc Thanh chịu không nổi, thân mình đều lung lay, mông ngồi lại trên ghế.
Trách không được Khương Nhất Phàm lại nói chân tướng cho ông biết, lấy biểu hiện hắn ở bên ngoài nơi nơi bảo vệ Khương Tuyết Vi, hắn đều ước gì bí mật này vĩnh viễn sẽ không được sáng tỏ.
Hắn nói ra bí mật này là để thành toàn tâm tư xấu xa của chính mình.
Hắn thế nhưng lại ở thời điểm Khương Tuyết Vi còn là muội muội ruột của mình mà yêu cô, còn muốn tu thành chính quả.
Hắn giữ gìn Tuyết Vi không phải xuất phát từ tình huynh muội mà là xuất phát từ tình yêu nam nữ.
Khương Quốc Thanh nội tâm đều là sông cuộc biển gầm, dạ dày ông cũng là cuồn cuộn biển gầm, cái thằng súc sinh này, hắn vẫn còn là người sao.
Hà Nguyệt Dung trời đất quay cuồng, hai mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
- 🏠 Home
- Nữ Phụ
- Xuyên Nhanh
- Pháo Hôi Không Muốn Chết
- Chương 61: Yêu sai cả đời (21)