Chương 2.1

Ông Mạc ho khan một lúc rồi hỏi: “Xem ra chỉ là hiểu lầm thôi. Thế sao tối qua Cố Tất lại ngủ trong phòng Mạc Lẫm?”

Cố Tất ngáp một cái, thản nhiên nói: "Cháu không biết, có lẽ tối hôm qua cháu say rượu đi nhầm phòng."

Mạc Lẫm không ngờ cậu sẽ giữ khoảng cách với hắn, nên hắn không nhịn được nhìn cậu thâm trầm.



Biệt thự nhà họ Cố, tiền sảnh.

"Cố Tất, con làm sao vậy?" Cố phu nhân tức giận trở về nhà, trực tiếp ném túi xách cho người hầu đến đón, quay người hỏi chàng trai đi theo sau mà không nói một lời.

“Con xin lỗi mẹ.” Cố Tất ngoan ngoãn xin lỗi.

"Mẹ hỏi con rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy! Lúc trước đã bàn bạc với nhau, con đã đồng ý, nhưng sau đó lại hối hận. Thứ con đánh chính là mẹ của con, là mặt của mẹ, con có biết không?"

"Nhưng Mạc Lẫm không có chạm vào con, con không muốn nói dối trước mặt mọi người." Cố Tất trông rất vô tội.

"Nó không chạm vào con?" Cố phu nhân có chút kinh ngạc.

"Không có." Cố Tất gật đầu.

“Rượu chuẩn bị có pha thuốc, không thể nào nhịn được chứ.” Cố phu nhân nghi ngờ hỏi.

Nếu uống thuốc có thể bình phục thì hắn đã không bị liệt dương hơn 20 năm.

Cố Tất trong lòng phàn nàn một cách thờ ơ.

“Không, anh ấy nhốt mình trong phòng tắm, ngâm mình trong nước lạnh cả đêm.” Cố Tất nói đỡ cho Mạc Lẫm.

Suy cho cùng, giữ cho nhau một ranh giới mỏng manh trong cuộc sống để sau này có thể dễ dàng gặp nhau.

Bà Cố khoanh tay, cau mày và im lặng một lúc.

"Mẹ, con từng rất thích anh ấy, mẹ nói anh ấy rất tốt nên con muốn lấy anh ấy." Cố Tất bắt đầu bịa ra những chuyện vớ vẩn.

"Nhưng sau sự việc này, con đã hoàn toàn thay đổi chủ ý, Mạc Lẫm uống thuốc, thà chịu đau cũng không chạm vào con. Cho dù chúng ta thành công trong việc ép anh ấy cưới con, trong lòng anh ấy cũng sẽ coi thường con. Mà nếu nhà chúng ta âm mưu hại anh ấy thì anh ấy sẽ mang theo hận thù đó." Cố Tất tha thiết khuyên nhủ.

Không dễ dàng gì sau khi thoát khỏi chứng trầm cảm, cậu háo hức tận hưởng cuộc sống.

“Nó đã có người thích rồi sao?” Cố phu nhân cau mày.

Cố Tất: "..."

Lại bị bà ấy nói trúng rồi. Cuối cùng, cậu vẫn vô tội lắc đầu: “Con không biết.”



Cố Tất trong tiểu thuyết được nuôi dạy rất nghiêm khắc và nhận được một nền giáo dục ưu tú hoàn chỉnh từ khi còn nhỏ.

Cậu ấy thành tích học rất cao, rất tuân quy củ, ngôn hành nghiêm chỉnh. Tuy nhiên, bên dưới vẻ ngoài xinh đẹp đó là một tâm hồn nhàm chán.

Bởi vì cậu ấy có một người mẹ rất mạnh mẽ và hay kiểm soát.

Từ nhỏ đến lớn, mọi thứ đều được sắp xếp rõ ràng, từ việc ăn mặc, ăn uống cho đến việc giao lưu, học tập.

Theo thời gian, Cố Tất trở thành một con rối không biết cũng như không có quyền lựa chọn.

Ngay cả khi thỉnh thoảng muốn phản đối sự sắp đặt của mẹ, cậu ấy cũng không đủ can đảm để chống lại nó.

Miêu tả về cậu trong tiểu thuyết không hề sinh động chút nào dù cậu có khuôn mặt đẹp.

Vẻ đẹp nhìn vào bên ngoài nhiều hơn là trong cốt tủy, điều bí ẩn hơn làn da chính là khí chất trong từng động tác của tay và chân.

So với Diệp Tầm, cậu giống như hạt gạo dưới vầng trăng sáng hơn.

Hoàn toàn không có chuyện Mạc Lẫm hoặc những kẻ theo đuổi khác trong tiểu thuyết có thể bị cậu cám dỗ.



Cố Tất đi đến chiếc ghế sofa đơn nhỏ trước cửa sổ, nhào vào trong, "Cậu còn chưa nói cho tôi biết hệ thống của cậu muốn tôi làm gì khi đưa tôi đến đây."

Cố Tất thản nhiên nói: "Đừng có nói với tôi rằng muốn tôi cướp Mạc Lẫm từ tay “Aphrodite” nha? Hay thậm chí là tranh giành đàn ông với cậu ta nha. Tôi sẽ không làm điều ngu ngốc như vậy."

*Aphrodite, nữ thần tình yêu, sắc đẹp và ham muốn tìиɧ ɖu͙© trong thần thoại Hy Lạp cổ đại.

Trên thực tế, Diệp Tầm chính là người như vậy.

Cậu ta ích kỷ và cần nhiều tình yêu nên cùng lúc có quan hệ với nhiều người đàn ông.

Họ đã hy sinh rất nhiều vì cậu ta nhưng cậu ta lại khiến trái tim họ tan nát. Cuối cùng, chính vì quá yêu cậu ta nên họ đã thỏa hiệp và chấp nhận nhiều người làm chồng cậu ta.

Cậu ta cũng là người kiêu ngạo, yêu cái đẹp và quản lý ngoại hình cũng như vóc dáng của mình vô cùng nghiêm ngặt.

Cậu ta theo đuổi danh vọng và tiền bạc, đồng thời vô cùng yêu thích tiếng vỗ tay và ánh đèn sân khấu.