Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Pháo Hôi Ác Độc Bị Vai Chính Thụ Coi Trọng

Quyển 1 - Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trên người thiếu niên bị trói buộc, lấy một loại tư thế cực kỳ khuất nhục được nâng lên trước mặt Diệp Trung Tần, quỳ trên mặt đất bị ép ngửa đầu nhìn về phía cậu, đôi mắt đỏ tươi đó tràn ngập mỹ cảm phản kháng, giống như một thanh đao sắc bén, thiếu mài, lại phiếm ý lạnh muốn đánh về hướng Diệp Trung Tần.

Chờ đã, người này không phải là nhân vật phản diện sao!

Đệt!!!

Cậu đã trói nhân vật phản diện tới đây!

Vì không vi phạm thiết lập, Diệp Trung Tần đành phải giả vờ trấn định gật gật đầu, ý bảo người hầu rời đi. Quản gia còn cố ý nói một tiếng làm cho cậu vui vẻ, thiếu niên nghe được những lời này ra sức giãy dụa, phảng phất muốn cùng cậu cá chết lưới rách.

Diệp Trung Tần mặt đen, hận không được bảo quản gia nhanh đi đi, trước khi đi còn phải bỏ lại một câu để kéo cừu hận cho cậu, người kiểu gì thế này.

Cửa đóng lại, trong phòng chỉ còn lại dáng vẻ nhân vật phản diện bị trói tay chân, khuất nhục đến không thể khuất nhục hơn nữa. Quần áo mặc trên người hiện ra trạng thái trong suốt, thứ không nên nhìn cũng đã nhìn thấy rồi, trong không khí còn có một mùi hoa hồng nhàn nhạt.

Diệp Trung Tần cả người ngây ngốc, mùi hương không kiêng nể gì tràn ngập phòng cậu, không mùi hương nào khác có thể lọt nào, ngay cả mùi hương thanh mát của trúc lãnh vốn có trong phòng cũng bị che đi.

Hương hoa hồng bao bọc quanh cậu, đầy tính công kích, làm cho cậu cảm giác làn da có chút ngứa ngáy, hai má bất giác nổi lên một mảng đỏ ửng, giống như uống say vậy.

Nếu như lúc cậu xem kịch bản có thể xem giảng giải đặc thù, cũng không đến mức ngay cả loại tình huống này cũng không thể lý giải, còn ngốc nghếch cho rằng nhân vật phản diện được người hầu tắm hoa hồng, cho nên mới thơm sặc người như vậy.

"Cái kia..." Diệp Trung Tần duy trì thiết lập, từ trên cao nhìn xuống Randy khuất nhục, "Không muốn tới phục vụ tôi tới như vậy sao?”

Cậu dùng ngón tay cẩn thận nâng cằm thiếu niên lên, làn da mềm mại cùng xúc cảm trơn trượt làm cho cậu không khỏi tặc lưỡi, cái này cũng quá đẹp mắt đi, tóc đỏ rực nhiệt tình, lộ ra đôi mắt màu tím cao quý cùng lãnh dật, tựa như một dòng băng hỏa đã được chiết xuất qua, thuần túy làm cho người ta muốn thêm chút gì đó vào trong đôi mắt này.

Anh đúng là rất xinh đẹp, Diệp Trung Tần vừa tán thưởng, một bên không chỉ tò mò nhân vật chính sẽ có dáng vẻ như thế nào, nếu nhân vật phản diện cũng đẹp như vậy, nhân vật thụ chính nhất định không thể thua kém.

Bị cậu ác ý đánh giá, Randy chỉ cảm thấy cực kỳ ghê tởm.

Anh hung tợn trừng mắt nhìn Chris, tên cặn bã nổi tiếng này, nam nữ bình dân bị anh vũ nhục không biết có bao nhiêu, thế nhưng những người đó thân phận thấp kém, căn bản không có biện pháp đối kháng với Chris thân là tam hoàng tử đế quốc, cho dù bị đùa bỡn tình cảm cùng thân thể, cũng không thể nào trả thù cậu, chỉ có thể tùy ý để người này càn rỡ, gây họa cho bình dân.

Trong miệng anh nhét niêm phong khí, không thể nói ra lời, ánh mắt trợn tròn, cho dù không nói một chữ nào, đôi mắt tràn đầy hận ý đó đã đủ để biểu thị rõ việc trong lòng anh đang nhục mạ Chris.

Diệp Trung Tần bị sắc đẹp mê hoặc một giây như vậy, rốt cục nhớ tới mình là một tên cặn bã của hệ thống tẩy trắng, vội ho khan một tiếng, buông tay ra, lấy đi cái niêm phong siết chặt trên mặt thiếu niên khiến anh không thở nổi.

"Cặn bã đi chết đi! Phi!”

Nước miếng bắn tung tóe trên mặt Diệp Trung Tần, nhưng cậu lại không thèm để ý đưa tay lau đi, nheo mắt lại, lắc lắc niêm phong trên tay, làm bộ uy hϊếp nói: "Anh còn nhục mạ tôi một chữ nữa, cũng không chỉ đơn giản là bịt miệng như vậy đâu, tôi sẽ cắt đầu lưỡi của anh đấy nha~"

Lời nói lạnh lẽo dọa Randy im miệng lại, cho dù ánh mắt không cam lòng, trong lòng không muốn, cũng không thể nào bảo vệ địa vị của hai người. Cậu chung quy cũng chỉ là một bình dân không có quyền lợi, cho dù bị tên cặn bã trước mắt đùa bỡn đến chết, cũng không có ai vì anh mà kêu oan, vì anh mà làm chủ.

Giờ khắc này, Randy cảm thấy vô cùng bi ai, anh oán giận vận mệnh bất công, vì sao mình lại gặp phải tất cả những chuyện này, anh rõ ràng chỉ là muốn thi một trường đại học tốt, sống cuộc sống ưu việt, chỉ là đơn giản như vậy mà thôi.

Trong nháy mắt, không cam lòng cùng sợ hãi, còn có Chris đe dọa, làm cho thiếu niên tóc đỏ xinh đẹp này sụp đổ khóc lớn, nước mắt giống như hạt châu rơi xuống, từng viên từng viên.
« Chương TrướcChương Tiếp »