Đường Giai Ninh, “…”
Có rất nhiều thay đổi, gần như cả người Mộc Mộc đều đã thay đổi.
Nếu không vì giọng nói quen thuộc đó, chắc cô cũng không thể nào nhận ra.
Tần Mộc Vũ bật cười, đều là do nguyên chủ có tính cách nhát gan và sống nội tâm, mới có thể che giấu kĩ như vậy, làm hại cho gương mặt xinh đẹp này không thể cho người khác chiêm ngưỡng.
Chậc, thật là phí phạm của trời mà.
Đường Giai Ninh nhìn đến ngây ngốc, cô gái trước mặt có đôi môi đỏ mộng hơi cong lên, trông giống như một đoá hoa anh túc đỏ tươi.
Có bí ẩn, có quyến rũ và cũng thật tự nhiên.
"Mộc Mộc, cậu...Đã thay đổi."
Tần Mộc Vũ rũ mắt xuống, âm thanh có chút phiền muộn, "Đúng vậy, tớ đã thay đổi, người đã trải qua nhiều cú sốc như vậy, ai rồi cũng phải thay đổi."
Bản tính thật của cô không thể nào che giấu đuợc, cô không nghĩ đến việc sống mà luôn ngụy trang thành người khác. Thay đổi là đương nhiên, đến cả lý do cô cũng đã nghĩ ra rồi...
Kí©h thí©ɧ quá độ, Tính tình thay đổi.
Nhìn thấy đuợc cảm xúc của cô đang rất tệ, Đường Giai Ninh vô cùng đau lòng, "Mộc Mộc, cậu bây giờ có khoẻ không, mình nghe nói cậu mắc chứng bệnh tự kỷ, còn có... Tự tử..."
"Ừm, tớ từng bị bệnh, cũng đã từng tự tử, bất quá hiện tại tớ đã thông suốt rồi."
Đường Giai Ninh nắm lấy tay cô, vẻ mặt đầy đau khổ, "Mộc Mộc, mình luôn tin tưởng cậu, cậu tuyệt đối không phải là kẻ thứ ba."
Cậu ấy đơn thuần thiện lương như vậy, có lần có một nam sinh nói với cậu ấy một câu thôi, vậy mà cũng có thể khiến cậu ấy đỏ mặt đến nữa ngày. Vậy nên, làm sau có thể cướp bạn trai của người khác, còn ép người nhảy lầu nữa.
Chắn chắn là bị hãm hại!
Tần Mộc Vũ ngẩn ra một chút, trừ cha mẹ và anh hai thì đây là người đầu tiên nói tin tưởng cô.
Khó trách, khi thân thể này nhìn thấy Đường Giai Ninh liền trở nên ấm áp.
Cô không quen với kiểu đau thương buồn bã như vậy, cô xua tay lười biếng nói, "Buổi sáng hôm nay có tiết không?"
"Có, tiết ba biết bốn là học khoá thể dục, hình như cũng sắp tới giờ rồi đó, chúng ta nhanh nhanh đi..." Học đi.
"Trốn học đi."
Đường Giai Ninh vẫn còn chưa nói hết câu thì đã bị ngắt lời.
"Hả?" Hình như cô nghe không nghe nhầm đi!
"Tớ nói, hai đứa mình trốn học đi."
Bên ngoài giờ này trời rất là nắng có nhiều tia hại da, lỡ như cô bị phơi thành đen thì làm sao bây giờ. Sẽ trở thành xấu a.
Đường Giai Ninh trợn mắt há hốc mồm, khó mà tin đuợc, Tần Mộc Vũ luôn đuợc mọi người biết đến trong lời đồn là luôn luôn là một học sinh giỏi, vậy mà có một ngày lại nói ra từ trốn học.
Càng khó tin hơn nữa chính là cô, từ tiểu học cho đến đại học cũng là một học sinh giỏi, vậy mà có một ngày lại trốn học cùng với Tần Mộc Vũ.
Hai người đi đến thư viện hưởng thụ máy điều hoà, gϊếŧ thời gian thì đi đến nhà ăn.
Lại đúng lúc gặp mấy người cùng lớp, chắc vừa mới tan học rồi lại đây ăn cơm.
Tần Mộc Vũ nhìn lướt qua, người đi đầu là một nam một nữ, đó là hoa khôi Hạ Noãn Tử cùng với hotboy Khúc Phàm đây mà.
Hạ Noãn Tử có diện mạo thanh thuần, mái tóc đen dài theo gió tung bay, một đôi mắt to tròn lúc nào cũng tỏa ra vô hại, môi nở ra một nụ cười đầy quyến rũ, nhìn thấy cô như đã gặp đuợc mối tình đầu.
Khúc Phàm thì có làn da trắng trông rất đẹp trai, có chút giống hoàng tử trong các câu truyện tranh.
Hai người đều có xuất thân hào môn, bối cảnh gia đình ngang nhau, thường ngày đi ra vào đều đi cùng nhau.
Bên ngoài có lời đồn rằng, Khúc Phàm thích Hạ Noãn Tử, cũng đã theo đuổi từ đại học năm nhất đến năm tư hiện giờ.
Còn Hạ Noãn Tử, tuy rằng vẫn chưa chính thức đồng ý nhưng cũng không hề từ chối. Bởi vậy những người bên ngoài nhìn ra, hai người này chính là một đôi do trời đất tạo nên, là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.
Phía sau bọn họ còn có một đám nam nữ, rất giống ngôi sao lúc nào cũng bao quanh mặt trăng.
"Đồ trà xanh!" Đường Giai Ninh hạ giọng nói, "Tuy rằng mọi người đều nói Hạ Noãn Tử đơn thuần thiện lương, nhưng tớ lại cảm thấy cô ta chỉ giả vờ thôi, cô ta tuyệt đối là cái loại trà xanh chuyên lừa gạt người ta."