Quên đi, người đẹp trai như vậy chưa ngủ qua mà gϊếŧ thì thật đáng tiếc.
Giá trị nhan sắc cao như vậy, trước hết hắn nên để cô dùng hết mười cách tra tấn đã, xong rồi gϊếŧ chết hắn.
mười cách tra tấn đàn ông là gì?
Lửa đốt nhưng không thể dập, Tâm ngứa ngáy nhịn không đuợc cào cũng không xong, dục cầu bất mãn, máu mũi chảy không ngừng,...
Suy nghĩ tới thật sự làm cô phấn khích.
Sau một hồi suy nghĩ, trên mặt cô vẫn biểu hiện ngơ ngác như cũ khiến cho Tần Cảnh Thừa càng lạnh hơn rồi mang cô trở về Tần gia.
Cô hiện đang ngồi trên sô pha phòng khách, Tần Mộc Vũ liếc mắt đã thấy một ảnh gia đình được treo trên tường.
Khi nhìn thấy người đàn ông trung niên ngồi bên trái, cô thiếu điều sắp chảy nuớc miếng, thật sự rất soái!
Ông chú trung niên này rất hấp dẫn rất có mị lực, không tồi.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy bên cạnh còn có một người phụ nữ và hai người họ đang nắm tay nhau, ngày lập tức cô loại bỏ ý nghĩ của mình.
Quên đi, đối phương quá mạnh cô không cần lãng phí thời gian.
Thấy cô chằm chằm nhìn vào ảnh gia đình, Tần Cảnh Thừa nghỉ cô đang nhớ cha mẹ, nhẹ giọng nói:
"Ba mẹ đã ra nuớc ngoài để tìm bác sĩ cho em, nếu nhớ họ có thể gọi video."
Tần Mộc Vũ vẫn ngơ ngác trầm mặt, không nói lời nào.
Không phải không muốn nói, mà là ai tới nói cho cô, video là gì đuợc không?
Cô vẫn còn chưa quen thuộc đồ vật của thế giới này, tính cách của cô với nguyên chủ khác nhau một trời một vực, hơi vô ý sẽ lồi đuôi ngay.
Trước khi hoà nhập đuợc cuộc sống trước kia của nguyên chủ, thì trở nên ngốc là ngụy trang tốt nhất.
Cuối cùng cũng phải qua năm ngày để tiêu hoá hết ký ức của của nguyên chủ, cô chính thức trở thành người hiện đại.
Buổi tối sau khi tắm xong, Tần Mộc Vũ lấy áo choàng dài mặc vào người rồi ngồi trước bàn trang điểm.
Đây là lần đầu tiên cô nghiêm túc mà nhìn gương mặt này.
Nguyên chủ hiện đang học đại học, trong người còn cảm thấy đuợc cả mùi giấy mực, cô cảm thấy cô gái này còn xinh đẹp hơn cả một bông hoa, toả sáng như ánh trăng, đuợc ông trời ưu ái ban cho sắc đẹp tuyệt trần, cô không thể nào dùng từ để diễn tả hết đuợc vẻ đẹp tuyệt mỹ của gương mặt này.
Dung mạo này sẽ khiến cho tất cả đàn ông đều muốn chiếm hữu làm của riêng.
Gò má thì sắc nét xinh đẹp, đôi môi đỏ thẫm như hai cánh hoa.
Gương mặt có kích thước chỉ bằng lòng bàn tay và rất tinh xảo, đôi lông mày cong như lá liễu, chiếc mũi lại thanh tú, môi thì như hoa anh đào, lại thêm chiếc cằm tinh tế, có thể nói cô gái này đuợc thần tiên vẽ ra mà.
Đẹp nhất là đôi mắt to tròn ngập nuớc kia, đường mắt dài và hẹp, phía đuôi mắt hơi hướng lên xung quanh lại ửng hồng, thật giống hoa đào nha.
Khi cô cười, đôi mắt sẽ uốn cong như hai vằng trăng khuyết, lộ ra sự ngọt ngào đơn thuần và giản dị.
Gương mặt này đủ làm cho toàn thế giới điên đảo.
Một cái nhíu mày hay một nụ cười cũng đủ làm cho người khác rung động.
Tần Mộc Vũ có chút hoảng hốt, gương mặt này kỳ thật cùng với dung mạo kiếp trước của cô có bảy phần tương tự, điểm khác duy nhất là cô kiếp trước không hề có sự đơn thuần.
Ba điểm trong sáng bảy phần quyến rũ, là sự pha trộn hoàn hảo giữa nhu tình như nuớc và nhiệt tình như lửa.
Nói tóm lại, Tần tiểu thư rất vừa ý đối với gương mặt này.
Chỉ là cách trang điểm này, một lời khó mà nói hết.
Nguyên chủ khi còn nhỏ có xảy ra việc ngoài ý muốn, làm cô trở nên sống nội tâm và khép kín, sợ đám đông, càng sợ bị người khác nhìn chằm chằm, cô thường ngồi ở trong góc để người khác không nhìn đến.
Vì để giảm sự tồn tại thì cô luôn cúi đầu, làm mái tóc dài của mình trở nên rối tung, chiếc mái dài che đi đôi mắt, còn mang thêm một cái kính to che đi nữa gương mặt.
Vì vậy, rất ít người nhìn thấy đuợc gương mặt tuyệt mỹ này của cô.
Tần Mộc Vũ cười nhạo một tiếng, đem cái kính kia ném sang một bên.
Đại học, là độ tuổi xinh đẹp nhất nhưng lại bị nguyên chủ trang điểm như đồ nhà quê, cái này không ổn tí nào.