H thị mấy năm nay đích xác rất tốt, phát triển làm người ta líu lưỡi, thoáng chớp mắt, từ một thâm cốc biến thành một đại đô thị phát đạt. Bởi vì biến hóa quá nhanh, tốc độ vượt xa khỏi chính phủ dự tính, trong lúc nhất thời chưa kịp quy hoạch cùng quản chế, sản sinh rất nhiều tổn hại, như loài sâu mọt nắm chắc thời cơ lợi dụng sơ hở phá hư hài hoà... Xã hội đen. Chính phủ cường đại có thể dung nhẫn một vài thiên quỹ rất nhỏ, nhưng không thể cho phép chúng nó vượt qua độ dung nhẫn, vì thế cũng như sự trao đổi chất, sâu mọt và xã hội đen sẽ bị thanh tẩy. Mặc kệ chiến dịch lần này xuất phát từ tay người nào, nhằm mục đích gì, tóm lại, tới lúc rồi.
Tình nhân ở chung luôn cảm thấy vô cùng hạnh phúc, có thời khắc vui sướиɠ, còn ngẫu nhiên ngọt ngào. Sở Thanh Phong và Cố Dao ở chung đã lâu, cảm giác mới mẻ đã qua, nhưng ngọt ngào vẫn còn, sinh hoạt ăn ý, hài hoà hạnh phúc, trạng thái trước mắt, thiếu chút nữa có thể coi như mỹ mãn. Sở dĩ nói thiếu chút nữa là vì giữa các nàng có một khe hở, Sở Thanh Phong đối Cố Dao sinh nghi, Cố Dao ở WC gọi điện cho ai đây? Chẳng lẽ Cố Dao là gian tế? Sở Thanh Phong không muốn tin tưởng, lại không khống chế đi hoài nghi cô, giống như trong lòng có một cái gai, làm cho người ta thật không thoải mái, muốn xem nhẹ muốn nhổ bỏ cũng không có cách nào, gai nhọn thường xuyên kϊƈɦ thích nàng, nàng khó chịu.
Ít nhất ở ngoài mặt, Sở Thanh Phong giả vờ, toàn bộ không có phát sinh qua, hai người hạnh phúc ngọt ngào ăn cơm tối xong, xem TV, hàn huyên, Cố Dao đi tắm, Sở Thanh Phong tọa trêи ghế, hai mắt nhìn chằm chằm di động Cố Dao đặt trêи bàn, suy nghĩ xuất thần, cũng không biết đang nghĩ cái gì. Qua hồi lâu, Sở Thanh Phong nhăn mặt, lắc lắc đầu, đứng lên đi vào phòng, xem chừng Cố Dao sắp tắm xong, nàng chiếu theo thường ngày, chuẩn bị giúp Cố Dao thổi tóc.
Cầm một cái khăn lông trắng tinh đứng ở cửa phòng tắm, Sở Thanh Phong im lặng chờ, theo động tác cắn môi, có thể nhìn ra được, trong đầu nàng nghĩ đến cái gì. Cửa phòng tắm "xoạch" một tiếng mở ra, Cố Dao trêи người quấn khăn, đi ra khỏi lớp sương mù mờ ảo, tươi mát tú lệ, da thịt trắng noãn khi vừa tắm rửa xong như tiên nữ. Sở Thanh Phong ôn nhu sủng nịch cười, cùng Cố Dao mặt đối mặt đứng, thật tự nhiên giơ khăn phóng lên đầu Cố Dao, mềm nhẹ lau chùi.
Sắc mặt Cố Dao hồng nhuận, cũng không biết là bị sương mù hun đến hay là xấu hổ, nhìn thấy Sở Thanh Phong cười, cảm thụ được Sở Thanh Phong bảo vệ, lòng tràn đầy hạnh phúc, cô có rất nhiều lời muốn nói, lại không biết mở miệng thế nào, chỉ đành hóa thành một tiếng ôn nhu than nhẹ, có thể... Biểu đạt tình ý: "Tỷ tỷ..."
"Ừ..." Sở Thanh Phong chà lau không sai biệt lắm, lôi kéo Cố Dao đến bàn trang điểm ngồi xuống, để Cố Dao quay mặt về phía gương, chính mình cầm lấy máy sấy đứng sau lưng Cố Dao, ngón tay mềm nhẹ sượt qua mái tóc thật dài của Cố Dao, ngọn gió theo ngón tay di động, mắt lại theo gương nhìn biểu tình của Cố Dao, lơ đãng hỏi han: "Dao, sao tôi không nghe em nhắc đến bằng hữu? Tỷ như bạn thân hồi trung học, đại học chẳng hạn."
Cố Dao được Sở Thanh Phong săn sóc hầu hạ, rất là thoải mái, nghe Sở Thanh Phong hỏi như vậy, hơi lặng đi, kỳ thật phía trước Cố Dao rất nhiều lần nghĩ qua Sở Thanh Phong sẽ hỏi, mình nên trả lời ra sao, nhưng vẫn không nghĩ ra đáp án, cuối cùng Cố Dao quyết định nếu có thời cơ tốt, chính mình sẽ cùng Sở Thanh Phong công đạo rõ ràng. Sở Thanh Phong chưa hỏi, Cố Dao cũng dần dần buông xuống vấn đề này, như nhi đồng đánh mất phương hướng ở trong hạnh phúc, quá mức quên mình. Hiện giờ Sở Thanh Phong đột nhiên hỏi, cô sửng sốt, theo bản năng cúi đầu, ngón tay vô ý thức dây dưa, chậm chạp trả lời: "Từ nhỏ đến lớn em chuyển nhà thường xuyên, thời gian ở một chỗ cũng không dài, vì thế dần dần mất đi liên hệ..."
Yêu một người tất sẽ muốn hiểu rõ đối phương, không chỉ hiện tại còn có dĩ vãng, Sở Thanh Phong cũng không ngoại lệ, phía trước nàng sở dĩ luôn luôn nhịn xuống không hỏi, cũng là bởi vì biết rõ thân thế của Cố Dao, sợ cô không vui, hiện giờ lại vì lòng nổi gai, nhịn không được hỏi han. Nàng nghe Cố Dao trả lời, như cũ là không có kết luận gì, hoài nghi trong lòng chưa giải trừ, nhưng sinh ra một tia áy náy, thở dài một hơi, Sở Thanh Phong khinh nhu nói: "Không có việc gì, tôi chỉ nhàm chán hỏi một chút thôi."
Cố Dao cúi đầu trầm mặc một chút, một lần nữa ngẩng đầu, bắn ra nụ cười nhẹ nhàng, nói: "Bất quá nói đến thân nhau, thật đúng là có hai tỷ tỷ, sau này có cơ hội em sẽ giới thiệu mọi người nhận thức nhé."
"Ừ, tốt nhất!" Sở Thanh Phong vui mừng hồi đáp, ít nhất ở mặt ngoài là thế, nàng không phân tích được gì, nhưng đồng thời cảm giác được có chút ngọt ngào, nàng có điểm mâu thuẫn, ý thức được chính mình sợ là cũng hỏi không ra cái gì, dứt khoát từ bỏ. Kỳ thật không phải nàng hỏi không ra, chì là trước mắt nàng không có căn cứ 100%, lại sợ người trong lòng bị tổn thương, cho nên không dám hỏi. Vì thế nàng buông máy sấy xuống, cúi người hôn miệng Cố Dao, sau đó nói: "Đến phiên tôi đi tắm, sau đó chúng ta... Ngủ."
Chữ cuối cùng Sở Thanh Phong cắn âm vô cùng mạnh, không đợi Cố Dao phản ứng đã xoay người chạy đi tắm, kỳ thật là vì điều tiết không khí, cho nên cố ý. Cố Dao không biết, cô xem bóng lưng Sở Thanh Phong, sau đó quay đầu nhìn giường ngủ, sắc mặt dần dần đỏ lên, trong lòng thầm mắng không đứng đắn, nhưng khóe miệng cũng mang theo nụ cười ngượng ngùng hạnh phúc.
Hai người yêu nhau sống cùng nhau luôn cảm thấy thời gian trôi nhanh, một chút cũng không buồn bực, đó là bởi vì mỗi thời mỗi khắc đều có thể trở về nhà chờ đợi ai kia. Đây là trạng thái hiện giờ của Cố Dao, mà Sở Thanh Phong lại khó chịu, bởi vì lòng nàng mọc gai.
Sở Thanh Phong sáng sớm đều ở phòng làm việc không có đi ra, đến giữa trưa, nàng chủ động vào phòng Sở Thu, sau đó hai người ở bên trong thương lượng cái gì, tới giờ cơm trưa cũng chưa thấy đi ra. Cố Dao một mực yên lặng chú ý, không phải cô có tâm tư, chỉ do tâm buộc người trong lòng mà thôi, thấy Sở Thanh Phong không đi ra, sợ Sở Thanh Phong đói bụng, thấy người khác đều đi ra ngoài ăn, cô nhanh chóng để đũa xuống, gọi điện đặt thức ăn nhanh, sau đó trộm tiến vào phòng Sở Thanh Phong đặt trêи bàn rồi mới an tâm ăn cơm, khổ tâm, đủ mệt, bất quá cô lại mừng rỡ thừa nhận. Ừ, ngốc tử hạnh phúc, đại khái là như thế đi.
Cũng không biết hai cha con họ Sở đã thảo luận chuyện gì, 2-3h chiều mới xong, Sở Thanh Phong trở lại phòng, thấy trêи bàn có đặt cà mèn, không cần nghĩ cũng biết là ai, trừ bỏ Cố Dao thì không ai quan tâm nàng, vì thế khóe miệng vẽ ra một nụ cười, ấm áp sáng lạn, chỉ là... Duy trì không lâu, tiếp theo là thở dài cùng nhíu mày.
Từ cử chỉ của Sở Thanh Phong và Sở Thu, các tổ viên tổ trọng án đều nhận thấy có đại sự sắp xảy ra, bọn hắn chỉ không biết là cái gì, hơn nữa cũng không thể hỏi. 3h30 chiều, thị trưởng Trần Minh Ngôn và Cục trưởng Ngưu Kỳ Xương, còn có hai nữ tử xinh đẹp không biết tên đại giá quang lâm, những người này đi vào, cái gì cũng không nói, được Sở Thu cùng Sở Thanh Phong chiêu đãi, vội vội vàng vàng tiến vào phòng họp, thoạt nhìn rất thần bí.
Trong phòng họp, Sở Thanh Phong giảng giải thành quả hai ngày nay, ngày giờ cụ thể, Sở Thu rất vừa lòng gật đầu, Trần Minh Ngôn mở miệng nói: "Không tồi, ta không có ý kiến."
Tiếp theo là Diêu Thanh nói chuyện: "A, H thị quả nhiên là địa linh nhân kiệt, mấy nữ nhân ta biết đều không tồi, đều là nhân trung long phượng!"
Hai người thân phận lớn nhất mở miệng, tất cả tự nhiên thuận lợi thông qua, Trần Minh Ngôn nhìn xung quanh một cái, nói: "Như vậy... Đêm nay bắt đầu hành động đi!"
Cứ vậy đi, chiến dịch truy quét hắc đạo H thị đêm nay sẽ mở màn, những tên cầm đầu không ai bì nổi hung hăng càn quấy, không biết sẽ có vận mệnh như thế nào.
Thương nghị xong, các đại nhân vật cũng không rời đi, đêm nay bọn họ đều muốn là chỉ huy đứng phía sau, Sở Thanh Phong đi ra phòng họp, tuyên bố đêm nay hành động, nàng không nói rõ ràng là hành động gì, chỉ kêu toàn bộ đội viên đều lưu lại, cũng để mọi người báo tin cho thân nhân rồi tạm thời thu di động.
Cố Dao biết nguyên nhân chân chính, cô hoảng loạn, cô lo lắng Tàng Huyền Thanh sẽ bị liên luỵ...
Hỏi chút chơi: Mấy chế yêu thích môn học nào nhất? Tui: Toán (trừ HHKG), Hoá (trừ hữu cơ) :3