Chẳng mấy chốc.
Cũng đã là bảy ngày sau.
Vào buổi tối ngày hôm trước, mười hai Phong của Thiên Khải tông xảy ra một đại sự.
Dường như đã thương lượng xong từ lâu, các vị trưởng lão của mười hai Phong liên tiếp xuất thủ, lấy thế lôi đình, trong thời gian một đêm ngắn ngủi, huyết tẩy đông đảo yêu tu ẩn nấp ở mười hai Phong hơn mười mấy năm.
Trong đó.
Trong số những yêu tu đang ẩn nấp đó, chức vị cao nhất lại đạt tới trình độ của trưởng lão chân truyền, tu vi đã vượt qua cảnh giới Nguyên Anh.
Đêm hôm đó.
Có thể nói là đại chiến liên thiên.
Bên trong tầng mây trên bầu trời của Thiên Khải tông, biến thành một mảnh chiến trường, vô số lôi đình nhấp nháy, tựa như ngay cả không gian cũng đều bị xé nát ra vậy.
Hơn nữa.
Trong trận chiến đó.
Tông chủ Thiên Khải tông Dương Lệ cũng hiện thân, một thân một mình hắn tiến về phía Yêu Đình, ngồi với Cửu Tiêu Chi Thượng của Yêu Đình, uy thế vô địch trấn áp tất cả, cứng rắn buộc Yêu Đình phải cúi đầu, thậm chí không dám phái ra dù là một yêu tu đi Thiên Khải tông cứu giúp, chỉ có thể trơ mắt nhìn những yêu tu đang ẩn nấp kia bị tàn sát gần như không còn mống nào.
Có thể nói.
Chuyện này gần như là chấn động toàn bộ cả Nam Vực.
Hiển nhiên.
Kế hoạch của Tô Tử Húc đã thành công, hắn dùng sưu hồn thuật pháp, lấy được rất nhiều tin tình báo từ trong trí nhớ linh hồn của yêu tu kia.
Quan trọng nhất chính là.
Thân phận của yêu tu đó cũng không bình thường.
Thanh Vân Phong.
Bên trong viện của đệ tử ngoại môn.
“Các ngươi đã nghe gì chưa? Vào cái buổi tối ngày hôm trước chuyện này xảy ra đó, không ngờ lại có nhiều yêu tu ẩn nấp trong Thiên Khải tông như vậy, nhưng vẫn là Thiên Khải tông chúng ta mạnh hơn, chỉ dùng thời gian một đêm, đã huyết tẩy tất cả yêu tu.”
“Đặc biệt là tông chủ, thật là quá mạnh mẽ, một thân một mình đi Yêu Đình, chấn nhϊếp toàn bộ Yêu Đình, quả thật có thể xưng là vô địch đương thời nha!”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
“Còn có một đại sự nữa, Thanh Vân Phong lại có thêm một đệ tử chân truyền, còn là từ đệ tử tạp dịch trực tiếp tấn thăng trở thành đệ tử chân truyền, thiên phú siêu tuyệt.”
“Đương nhiên biết rồi, người các ngươi đang nói đến chắc chính là Tề chân truyền phải không, Tề chân truyền bái Phùng lão làm sư, mặc dù Tề chân truyền vẫn chưa tới Trúc Cơ, nhưng mà xét về thân phận thì chúng ta không thể so sánh được đâu.”
“Bây giờ Tề chân truyền cũng đã không ở Thanh Vân Phong nữa rồi, mà là có một động phủ độc lập, chính là Lạc Vân Phong cách Thanh Vân Phong mười dặm về phía Tây Bắc.”
Các đệ tử ngoại môn đang bàn luận sôi nổi, thảo luận về những việc đã xảy ra gần đây.
“Còn có ngày hôm qua Tào Kim Tú ban bố một Huyền thưởng lệnh, vào lúc buổi tối ngày hôm trước, đệ đệ ruột duy nhất của hắn là Tào Vân Hải bị gϊếŧ hại rồi, chết rất thê thảm, đầu cũng bị chém hết cả ra.”
“Tào Kim Tú muốn tìm ra hung thủ.”
“Đoán chừng chắc là bị yêu tu ẩn nấp gϊếŧ chết.”
Lại có thêm mấy đệ tử ngoại môn tán gẫu nữa.
Chuyển bối cảnh.
Lạc Vân Phong cách Thanh Vân Phong mười dặm về phía Tây Bắc.
Đây là một tòa sơn phong cao đến ba bốn trăm thước, cũng không coi là quá lớn, cây cối tươi tốt, hệ thống sinh thái vô cùng hoàn thiện, hơn nữa linh khí vờn quanh, tựa như có mây mù lượn quanh, tựa như là tiên cảnh vậy.
Kéo tầm mắt đến gần.
Từ dưới chân núi đi lên.
Có một nấc thang sơn đạo đá xanh thẳng tắp, sau khi đi tới đỉnh núi, chính là một tòa động phủ cung điện rộng lớn, tất cả bày ra màu sắc phong cách cổ xưa.
Trước cửa điện.
Ở trên tấm bảng viết: động phủ Lạc Vân.
Bên trong động phủ.
Tề Minh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, hai mắt hơi khép hờ, quanh thân có linh khí vờn quanh, hắn đang tu luyện Thanh Vân Luyện Khí quyết, hoàn toàn đang đắm chìm trong tu luyện.
Hiển nhiên.
Sau ngày kết thúc khảo hạch ngoại môn, Tề Minh đi theo Phùng lão, tiến về phía chân truyền điện của Thanh Vân Phong, cũng đã ra mắt Phong chủ của Thanh Vân Phong - Miêu Hoành Kiếm, cùng với tám vị trưởng lão chân truyền khác.
Tề Minh vào rồi mới biết được.
Trong toàn bộ Thanh Vân Phong.
Tổng cộng có bảy mươi hai đệ tử chân truyền, bây giờ sau khi Tề Minh tấn thăng trở thành đệ tử chân truyền, cũng chính là người thứ bảy mươi ba. Trong bảy mươi ba đệ tử chân truyền, Tề Minh là người có tu vi yếu nhất.
Tiếp theo đó.
Chỉ dùng thời gian nửa ngày.
Tề Minh đã ghi danh xong, nhận được trang phục của đệ tử chân truyền do chính Phong chủ Miêu Hoành Kiếm tự mình ban cho, cùng với lệnh bài của đệ tử chân truyền, và tài nguyên tu luyện tương ứng.
Trong đó.
Tề Minh nhận được động phủ độc lập.
Cũng chính là Lạc Vân Phong và động phủ Lạc Vân mà bây giờ Tề Minh đang ở, cùng với mỗi tháng hai vạn viên linh thạch hạ phẩm và linh nguyên đan các loại.
Thế nhưng.
Tề Minh lại yêu cầu đổi toàn bộ đan dược các loại tài nguyên thành linh thạch.
Cho nên.
Trong thời gian Luyện Khí kỳ.
Mỗi một tháng Tề Minh có thể nhận được năm vạn viên linh thạch hạ phẩm.
Còn công pháp chân truyền.
Tề Minh nghe theo lời đề nghị của Phùng lão, lựa chọn Hỗn Độn Thanh Liên Kiếm Kinh một trong cửu đại công pháp chân truyền của Thanh Vân Phong, trong thời điểm Luyện Khí kỳ, cần luyện thành mười hai môn tuyệt cấp pháp thuật Luyện Khí kỳ, sau khi tu vi đạt tới trình độ Cảnh Giới Viên Mãn, mới có thể ngưng thành pháp phù, đúc ra đạo cơ.
Có thể nói là vô cùng khó khăn.
Thế nhưng cũng không sao cả.
Tề Minh vốn không hề để ý đến loại chuyện tu luyện khó khăn này.
Chỉ cần treo máy tu luyện là xong.
Dù pháp thuật và công pháp có khó khăn hơn nữa, thì cũng có thể tu luyện tới Cảnh Giới Viên Mãn.
“Ting!”
“Thanh Vân Luyện Khí quyết treo máy tu luyện bảy ngày trong trạng thái tăng cường biên độ một nghìn lần, tu vi tăng lên tới Luyện Khí tầng chín hậu kỳ, đã đạt tới cực hạn của Luyện Khí kỳ, Thanh Vân Luyện Khí quyết đã tu luyện đến cực hạn, không thể nào tiếp tục tăng lên nữa.”
Tới gần chạng vạng tối.
Có nhắc nhở xuất hiện.
Hiển nhiên.
Trong bảy ngày này.
Mỗi ngày Tề Minh nạp một vạn viên linh thạch hạ phẩm, liên tục trong thời gian bảy ngày treo máy tu luyện Thanh Vân Luyện Khí quyết, trực tiếp đạt tới Luyện Khí tầng chín hậu kỳ, không thể nào tiếp tục tăng lên nữa.