“Không ngờ trong đám đệ tử tạp dịch mười hai Phong của Thiên Khải Tông, vậy mà còn có đệ tử thiên tài như vậy.”
“Nhưng mà.”
“Hôm nay hắn sẽ phải chết ở đây thôi.”
Vừa dứt lời.
Ba yêu tu liếc nhìn nhau, trong đó hai tên yêu tu hai tay kết ấn, xuất hiện từng đạo pháp ấn, tên ở giữa thì lấy một thanh sáo ngọc ra, đang thổi khúc nhạc kỳ lạ.
Gào! Gào! Gào!!
Đám yêu thú thoải mái gầm thét chập trùng, bị khúc nhạc kỳ lạ khống chế, hai mắt đỏ rực, đồng thời toàn bộ đều nhìn chằm chằm Tề Minh.
Tất cả yêu thú.
Bao vây tấn công Tề Minh.
“Tề sư huynh!”
“Đám yêu thú đang vây đánh Tề sư huynh.”
“Chuyện này... chuyện này...”
“Tề sư huynh, mau chạy đi!”
“Cẩn thận!”
Mọi người hoảng sợ kêu lên.
“Các ngươi đều lui ra đi.”
Tề Minh bình tĩnh nói.
“Tề... Tề sư huynh...”
Sắc mặt đám người Khương Thế Thành trắng bệch.
“Lui ra đi.”
Tề Minh nói.
“Vâng.”
Khương Thế Thành và Tô Vũ liếc nhìn nhau, sau khi gật đầu, toàn bộ đều lui về sau.
“Tề Minh, ta đến giúp ngươi.”
Lục Hải Sinh hét lên.
“Không cần.”
Tề Minh nhìn Lục Hải Sinh, Lục Hải Sinh chiến đấu hăng hái cho đến bây giờ, mặc dù giải quyết được không ít yêu thú, nhưng bản thân bị thương cũng không nhẹ.
“Nhưng mà...”
Lục Hải Sinh há to miệng.
“Một mình ta là đủ.”
Tề Minh lại nói.
“Chỉ một mình ngươi mà muốn đối đầu với toàn bộ yêu thú, ngươi cho rằng ngươi đã là Trúc Cơ rồi sao?”
Ba tên yêu tu quát lớn, sắc mặt bọn họ u ám, thổi khúc nhạc càng trở nên quỷ dị, đã gia tăng trạng thái cuồng bạo khát máu của đám yêu thú.
“Xé nát hắn!”
Bọn họ hét lên.
Ầm ầm!!!
Mặt đất đang rung động dữ dội.
Mấy trăm con yêu thú giống như thủy triều lên xuống, cuộn trào mãnh liệt xông đến, đánh gϊếŧ về phía Tề Minh, uy thế như vậy, khí thế như kia, uy năng như thế, căn bản rất khó ngăn cản.
“Tề sư huynh!”
“Nhiều yêu thú như vậy, một mình Tề sư huynh sao có thể chống chọi được!”
“Chúng ta mau chạy thôi, Tề sư huynh đang kéo dài thời gian giúp chúng ta, nhân lúc này, chúng ta mau trốn đi, nếu không chúng ta đều sẽ chết.”
“...”
Trên mặt mọi người đều lộ vẻ hoảng sợ.
“Sư phụ, Tề sư huynh thật sự có thể ngăn cản sao?”
Tiêu Phàm không nhịn được hỏi.
“Ngươi tiếp tục xem là biết.”
Lão gia gia trong chiếc nhẫn không trực tiếp trả lời.
“Dơi yêu.”
Ánh mắt Tề Minh bình tĩnh, nhìn chằm chằm đám yêu thú mãnh liệt xông đến, trên mặt không hề bối rối, sợ hãi, mà vô cùng điềm tĩnh, “Ngay lúc này, lập tức sử dụng Âm Ba Bạo.”
Gào!!!
Sau một khắc.
Dơi yêu ngửa mặt lên trời gào thét, tất cả mọi người nhìn chằm chằm, hình dạng chỉ lớn cỡ bàn tay nhưng chỉ trong chớp mắt đã phóng to lên gấp nhiều lần, dang rộng hai cánh, dài tầm ba mét, cả người màu đen nhánh.
Hơn nữa.
Khí thế Trúc Cơ sơ kỳ hoàn toàn xuất ra ngoài.
Từng đợt sóng khí lan rộng ra xung quanh.
Vô cùng mạnh mẽ.
Tạo ra cảm giác ngột ngạt, rất đáng sợ, khiến mọi người ở đây đều không thở nổi, đám đông trợn to mắt nhìn, nhìn chằm chằm toàn bộ biến động của Dơi yêu.
Bọ họ sợ ngây người.
Trúc Cơ kỳ!
Đó là linh sủng Trúc Cơ kỳ!!!
Trời ạ!
Vậy mà Tề sư huynh lại có linh sủng đạt đến Trúc Cơ kỳ.
Thật khó tin!
Quả thực rất khó tin!
“Không hay rồi!”
“Sao lại là Trúc Cơ kỳ?”
“Đáng chết!”
Ba tên yêu tu lộ vẻ ngạc nhiên và sợ hãi.
Không chỉ như thế.
Đám yêu thú đang xông đến mãnh liệt, sau khi cảm nhận được sức mạnh của Dơi yêu, cho dù đang ở trạng thái cuồng bạo và khát máu, cũng bị làm cho khϊếp sợ.
Hoàn toàn là cảm giác áp bức của bề trên.
Vù! Vù! Vù!
Dơi yêu đang tích góp sức mạnh, năng lượng trong cơ thể hội tụ, ngưng tụ đến cổ họng trước, sau đó phóng ra pháp thuật linh sủng đặc trưng Âm Ba Bạo, đạt được sau khi lên Trúc Cơ.
“Âm Ba Bạo.”
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong phút chốc.
Dơi yêu há miệng kêu to, nhưng hoàn toàn im ắng, loại sóng siêu âm này đã vượt khỏi phạm vi lắng nghe của người bình thường, cho nên hiển nhiên không có tiếng động.
Thế nhưng.
Có từng vòng sóng âm vô hình, giống như là gợn sóng trên mặt nước, khiến cho không khí và hình ảnh xung quanh tạo ra cảm giác bóp méo.
Lấy Dơi yêu làm trung tâm.
Dựa vào tốc độ siêu âm lan rộng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Từng chỗ mà sóng siêu âm im hơi lặng tiếng đi qua, tạo ra loại nghiền ép triệt để, từng con yêu thú, đầu bọn chúng giống như dưa hấu, liên tiếp nổ tung.
Phải biết rằng.
Đây cũng không phải là một hai con, mà là đàn yêu thú do hàng trăm yêu thú hợp thành, mặc dù phần lớn yêu thú đều là Luyện Khí tầng năm trở xuống, nhưng có không ít là Luyện Khí tầng sáu thậm chí là Luyện Khí tầng bảy.
Nhưng.
Âm Ba Bạo của Dơi yêu đối xử với tất cả đều bình đẳng, sóng siêu âm với lực sát thương cực kỳ khủng bố đã đánh vỡ toàn bộ đầu chúng.
Tất cả bỏ mạng!
Không sai.
Mấy trăm yêu thú, tất cả bỏ mạng, không con nào may mắn thoát khỏi.
Tất cả đều biến thành thi thể không đầu, đầu nổ tung, máu tươi chảy ra, tụ lại thành một hồ nước màu máu đỏ tươi trên mặt đất.
Mùi máu tanh phả vào mặt.
Yên tĩnh!
Tất cả đều yên lặng!
Dơi yêu thu lại sức mạnh, lại biến thành kích cỡ một bàn tay, chậm rãi hạ xuống, đứng trên vai Tề Min, một chiêu Âm Ba Bạo vừa rồi kia, đã tiêu hao không ít sức mạnh của Dơi yêu.
Lúc này.
Mọi người há to miệng, tròng mắt sắp rơi ra cả ngoài, bọn họ không còn biết nói gì nữa, bọn họ hoàn toàn bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.
Không thể tin được.
Khó mà tin được.
Trợn mắt há miệng.
“Xì…”
Sau đó.
Có người hít một hơi, phá vỡ sự im lặng.
“Chết... Chết rồi, chết hết rồi…”
“Mấy trăm yêu thú! Khoảng mấy trăm yêu thú! Dùng một chiêu! Chỉ dùng một chiêu! Đã gϊếŧ chết tất cả chúng trong một giây! Tất cả đầu đều nổ tung!”
“Đây là sức mạnh của Trúc Cơ kỳ sao? Đây là sức mạnh của Linh sủng Trúc Cơ kỳ sao?”
“Tề sư huynh chính là vị trí thứ nhất hoàn toàn xứng đáng trong khảo hạch ngoại môn này!”
“Tề Minh! Tề Minh! Tề Minh!!!”
Tiếng hoan hô.
Tiếng hò hét.
Tất cả mọi người đều kích động lại hưng phấn gọi tên của Tề Minh, danh vọng và tiếng tăm của Tề Minh, lúc này, đã đạt đến vị trí cao nhất toàn trận, khắc sâu trong lòng mọi người có mặt ở đây.
“Vãi!”
“Đây là đang đùa ta sao?”