Ngô lão mắng: “Tô Tử Húc, ta không biết rốt cuộc ngươi đang có chủ ý quỷ quái gì, lần này đệ tử của Kim Linh Phong ta thật sự xảy ra chuyện gì, ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.”
“Chuyện này lão phu đã báo cáo lên cho tông chủ rồi, hơn nữa tông chủ cũng đã đồng ý rồi.”
Tô lão nhún vai, căn bản không để ý.
“Thôi.”
Phùng lão khoát tay, “Hai vị đừng tranh luận nữa, nếu như chuyện đã xảy ra rồi, vậy thì chỉ có thể như vậy thôi, hơn nữa tông chủ cũng đã gật đầu đồng ý rồi.”
“Đáng ghét!”
Ngô lão vẫn là rất khó chịu.
“Tề Minh.”
Phùng Lão lại đang trầm tư, “Hy vọng ngươi sẽ không chết ở trong tay yêu tu.”
Hiển nhiên.
Đám người Phùng lão không định dừng lại khảo hạch ngoại môn mà là để trận khảo hạch ngoại môn này tiếp tục dưới loại tình huống này. Mười hai vị trưởng lão nội môn cũng không dám nói gì nhiều, chỉ có thể coi như không nghe thấy gì cả.
Trong bí cảnh Thiên Khôi.
Nơi giáp giới giữa sơn mạch Kiếm Phong và sơn cốc Lạc Nhật.
Đám người Khương Thế Thành đã bị Cự Hung Lang bao vây lấy, tình hình nguy cơ, nguy hiểm mọc lên khắp nơi, ba người Lưu Nhị Đản đã bị thương, Tề Minh lại là đang đối thế với yêu tu kia.
“Không ngờ rằng sẽ gặp phải một vị thiên tài ở đây.”
Vẻ mặt của yêu tu tóc đen mắt xanh này dường như đã trở nên hưng phấn, yêu khí quanh người hắn vọt động, lại đều hội tụ hết ở phía trên hai cảnh tay hắn.
Thế là.
Hai cánh tay của hắn đã biến thành một cặp móng vuốt sói màu xanh yêu khí cuồn cuộn.
“Yêu tu, vẫn là lần đầu tiên gặp phải, có thể hoá hai cánh tay thú thành móng vuốt sói?”
Tề Minh quan sát yêu tu tóc đen mắt xanh, “Đây chính là năng lực đặc biệt của yêu tu? Hay là pháp thuật?”
“Tiểu tử.”
Yêu tu tóc đen mắt xanh hít sâu một hơi, “Biết cái gì là yêu tu không? Yêu tu phân thành Yêu tộc tu luyện thành cảnh giới hoá hình, có hình người, một loại khác, chính là Nhân tộc đi Yêu đạo, luyện hoá huyết mạch Yêu tộc, dung luyện bản thân, nắm vững năng lực và pháp thuật của Yêu tộc.”
“Mà ta chính là người đi Yêu đạo, huyết mạch Yêu tộc đầu tiên dung luyện chính là Yêu Lang Lam Đồng.”
“Người đi Yêu đạo.”
Tề Minh cười lạnh một tiếng, nhìn yêu tu tóc đen mắt xanh này, nói: “Nhìn xem dáng vẻ người không ra người yêu không ra yêu của ngươi, chỉ có thể nói ngươi đã đi vào con đường sai lầm.”
“Có rất nhiều con đường đường hoàng mà tiền bối nhân tộc tìm ra cho chúng ta ngươi lại không đi, cứ phải đi loại con đường Yêu đạo sai lầm này.”
“Cuồng vọng.”
Yêu tu tóc đen mắt xanh quát lớn, “Ngươi căn bản không biết sức mạnh của yêu tu cường hãn cỡ nào, hôm nay ta sẽ để ngươi mở mang kiến thức, để ngươi biết chỗ đáng sợ của yêu tu.”
“Nhớ kĩ tên của ta!”
“Ta tên là Triệu Sĩ!”
“Chết!”
Rầm!
Yêu tu Triệu Sĩ tóc đen mắt xanh không còn nói nhiều tiếp nữa, hai chân của hắn đạp đất, đồng thời thân thể sút mạnh ra, sau khi mặt đất đã bị giẫm ra một hố sâu, thân hình như tia chớp đánh đến trước mặt Tề Minh.
Soạt!
Tề Minh đã thi triển ra Linh Huyễn Cửu Bộ, dễ dàng né tránh công kích của Triệu Sĩ, móng vuốt sói sắc bén đã vung ra khí nhận, rạch ra ba đạo mương ở trên mặt đất.
“Ngươi chạy không thoát.”
Triệu Sĩ quát lên.
Soạt! Soạt! Soạt!!!
Chỉ thấy.
Dưới mệnh lệnh của Triệu Sĩ, Cự Hung Lang xung quanh đã nhanh chóng đánh về phía Tề Minh, khoá chặt lấy hướng Tề Minh né tránh, bởi vì số lượng Cự Hung Lang quả thực quá nhiều, khi đối phó Triệu Sĩ, Tề Minh còn phải ứng đối công kích của Cự Hung Lang.
Vẫn may.
Mặc dù số lượng Cự Hung Lang nhiều, nhưng mà thực lực rất bình thường, hơn nữa lại là yêu thú, linh trí không cao, không thể tạo thành uy hϊếp quá lớn với Tề Minh.
Phù! Phù!
Trong lúc giao thủ mấy chiêu.
Xung quanh Tề Minh lại có mấy cỗ thi thể Cự Hung Thú ngã xuống.
“Sư huynh!”
Mặc dù đám người Khương Thế Thành bao quanh bởi những nguy cơ, nhưng tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng, nhìn thấy Tề Minh đã rơi vào vây công của đàn Cự Hung Lang, lại phải đối phó yêu tu Triệu Sĩ, bọn họ đã bắt đầu trở nên lo lắng.
“Ngươi phải chết không thể nghi ngờ!”
Triệu Sĩ gào thét một tiếng, vận chuyển yêu lực, hội tu lại, kết ra mấy đạo pháp ấn, “Yêu Lang Khiếu!”
“Ta phải dùng linh hồn của ngươi để mở ra phong cấm của truyền thừa Thiên Khôi.
Gào!!
Chỉ thấy.
Hai tay Triệu Sĩ đẩy ra phía trước, sau khi pháp ấn đã hấp thu yêu lực bỗng dưng hiện rõ ra một đầu lâu Yêu Lang màu xanh to lớn, sau khi phát ra một tiếng gào thét, nhào đánh về phía Tề Minh.
“Nếu như ngươi đã không muốn làm người cứ muốn làm yêu tu gì đó.”
Ánh mắt Tề Minh lạnh lẽo, “Vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi, tiễn ngươi đi đầu thai, kiếp sau đi vào con đường súc sinh đi.”
Keng! Keng!
Từng trận kiếm vang.
Tay Tề Minh cầm Trảm Yêu Kiếm Trần gia, có một sợi kiếm ý Thanh Vân lưu chuyển, thân kiếm đâm ra, kiếm quang đột ngột xuất hiện, chỉ là một kiếm đã chém tan đầu lâu Yêu Lang màu xanh, vỡ nát thành điểm sáng khắp trời.
Soạt! Soạt!
Bóng dáng của Tề Minh nhảy dời, Linh Huyễn Cửu Bộ mở ra tốc độ cao nhất, căn bản không cho Triệu Sĩ bất kì cơ hội gì, trong nháy mắt đã đánh đến trước mặt Triệu Sĩ.
“Ngươi!!!”
Ánh mắt Triệu Sĩ kinh hãi.
Gào!
Thời khắc nguy cơ.
Con Lang Vương lông trắng gào thét, nhào đánh đến.
“Khiên Cự Tích.”
Rầm!
Tay trái Tề Minh chợt vung, gọi ra khiên Cự Tích, hiện lên ở giữa không trung, hình thành một tấm lá chắn màu vàng đất to lớn, ngăn cản lấy công kích của Lang Vương lông trắng.
“Ngự Phong kiếm thuật.”
Soạt!
Kiếm pháp của Tề Minh lại thay đổi, Thanh Vân kiếm thuật như ẩn như hiện ban đầu đã đổi thành Ngự Phong kiếm thuật, kiếm chiêu cưỡi gió mà đi, tốc độ đột nhiên tăng lên.
“Không!!!”
Ánh mắt Triệu Sĩ kinh hãi, thời khắc nguy cơ, hắn đã gọi ra Phù bảo phòng ngự, cản ở phía trước, chính là một tấm lá chắn hình tròn màu xanh.
Răng rắc! Răng rắc!
Rầm!
Kiếm khí của Tề Minh chém xuống, thế như sơ hở, chém Phù bảo phòng ngự của Triệu Sĩ thành hai nửa, không thể cản được một kiếm này của Tề Minh.
Phụt!
Triệu Sĩ thổ huyết, trước ngực hắn bị dư uy của một kiếm này đánh trúng, rạch ra một đạo vết thương máu me đầm đìa, trên mặt đã tràn đầy sợ hãi.
“Luyện Khí tầng sáu!!!”
Ánh mắt Triệu Sĩ đã cực kì kinh hoàng, hắn tuyệt đối không ngờ rằng, Tề Minh vậy mà lại là Luyện Khí tầng sáu, một đệ tử tạp dịch nhập môn ba năm, vậy mà đã là Luyện Khí tầng sáu rồi.