Khảo hạch lệnh vô cùng quan trọng, không chỉ có thể ghi lại điểm số, còn là mấu chốt để cuối cùng rời khỏi bí cảnh Thiên Khôi, nếu như làm mất và bị cướp đoạt thì sẽ rất khó ra ngoài lần nữa.
“Ta cần phải xác định vị trí hiện tại ta đang ở một chút trước đã.”
Tề Minh ngồi xếp bằng, hắn không hề lo lắng, lấy một tấm bản đồ ra quan sát. Đây chính là bản đồ của bí cảnh Thiên Khôi, mỗi một đệ tử tạp dịch tham gia “khảo hạch ngoại môn” đều sẽ có được, là do đại trưởng lão tạp dịch của các Phong tự mình tặng cho.
Ở phía trên bản đồ.
Biểu thị ra bí cảnh Thiên Khôi tổng cộng có bốn khu vực.
Bình nguyên Thiên Khôi, đầm lầy Kịch Độc, sơn cốc Lạc Nhật, cùng với dãy núi Kiếm Phong.
Hiện tại.
Nơi Tề Minh đang ở chính là bình nguyên Thiên Khôi, đi về phía đông bình nguyên Thiên Khôi, có thể đến được đầm lầy Kịch Độc, mà nếu như đi về phía tây thì sẽ có thể đến sơn cốc Lạc Nhật, cuối cùng sơn mạch Kiếm Phong là ở vị trí phía bắc của bình nguyên Thiên Khôi.
“Hiện tại chỉ có thể đi một bước nhìn một bước trước đã.”
Tề Minh đứng dậy, đặt bản đồ vào trong túi trữ vật thứ phẩm, “Tìm một chút đều có linh dược gì đó vậy.”
Sau khi xác định một phương hướng, Tề Minh đứng dậy đi về phía bắc, định sau khi dạo xong một vòng bình nguyên Thiên Khôi sẽ đi sơn mạch Kiếm Phong xem thử.
Nửa tiếng sau.
Tề Minh đã tìm thấy gốc linh dược đầu tiên, là một gốc linh dược Luyện Khí kỳ hạ phẩm Huỳnh Quang Thảo, có thể làm thuốc, luyện chế Liệu Thương Tán, thuộc về linh dược cấp thấp nhất, thậm chí cũng thể thể thành đan.
Bất kể nói thế nào.
Có chút ít còn hơn không.
“Một chút điểm số đến tay.”
Tề Minh nói.
Lại qua đi một tiếng.
Tề Minh chỉ tìm được ba gốc linh dược Luyện Khí kỳ hạ phẩm, đến hiện tại mới chỉ có ba điểm, cứ tiếp tục như vậy, hiển nhiên không thể lấy được thành tích tốt, sợ rằng ngay cả mười vị trí đầu cũng không vào được, chứ đừng nói lấy được phẩn thưởng của hạng nhất.
“Loại chuyện tìm linh dược này căn bản không phải là lĩnh vực ta am hiểu.”
Tề Minh quả quyết từ bỏ, trong lòng nổi ra một ý nghĩ, “Ta cảm thấy vẫn là trực tiếp cướp linh dược trong tay những đệ tử tạp dịch khác càng nhanh hơn một chút.”
Chỉ có điều.
Từ khi tiến vào bí cảnh Thiên Khôi đến giờ, một trăm hai mươi đệ tử tạp dịch đã tách ra trong toàn bộ bí cảnh Thiên Khôi, muốn gặp được cũng không phải dễ dàng.
Lại là nửa tiếng sau đó.
Ở chỗ giáp giới giữa bình nguyên Thiên Khôi và sơn mạch Kiếm Phong.
Khu vực đối núi.
“Đó là...”
Tề Minh đột nhiên đã ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng, hơn nữa còn cảm nhận được phía trước có nơi linh khí hội tụ, nơi này hiển nhiên là có linh dược, hơn nữa phẩm cấp còn không thấp.
“Vận khí của ta đến rồi?”
Trước mắt Tề Minh chợt sáng, lập tức đi đến nơi linh khí hội tụ.
Nửa phút sau.
Quả nhiên.
Có một gốc linh dược toàn thân đỏ rực, giống như Hoả Mãng ở trên ngọn đồi phía trước, chính là Hoả Mãng Linh Hoa Thảo, linh dược Luyện Khí kỳ thượng phẩm, chỉ một gốc Hoả Mãng Linh Hoa Thảo như vậy đã trị giá bốn điểm, đã bù đắp được Tề Minh bận bịu gần hai tiếng rồi.
“Hơn nữa còn không có yêu thú canh giữ.”
Tề Minh đã dò xét một chút tình hình xung quanh, “Đây là có chuyện nên đi ra ngoài rồi sao?”
Trong lúc suy nghĩ.
Tề Minh đi về phía Hoả Mãng Linh Hoa Thảo.
Tuy nhiên ngay vào lúc Tề Minh đến gần Hoả Mãng Linh Hoa Thảo khoảng mười mét, dị biến đã đột nhiên xảy ra, có từng đạo tơ lưới nhỏ từ bốn phương tám hướng đan chéo thành thiên la địa võng, nhanh như tia chớp, nhanh chóng bao trùm lấy Tề Minh.
Có mai phục!
“Muốn chết!”
Ánh mắt Tề Minh lạnh lẽo, tay phải chợt vung, Trảm Yêu Kiếm Trần gia rơi vào trong tay hắn, sử dụng Ngữ Phong kiếm thuật, sau đó từng đạo kiếm quang chém ra xung quanh.
Răng rắc! Răng rắc!
Tơ lưới nhỏ giống như thiên la địa võng bị chém vỡ dễ dàng.
Mai phục thất bại.
Tuy nhiên.
Vẫn chưa kết thúc.
Bởi vì đã có bốn đạo bóng dáng xông ra từ chỗ tối, tốc độ rất nhanh vây lấy Tề Minh ở bên trong, khiến cho Tề Minh rơi vào trong bao vây.
“Thật là một kiếm pháp sắc bén.”
Đứng ở trước mặt Tề Minh là một đệ tử tạp dịch mặt chữ điền, bên mặt trái có một vết sẹo dữ tợn giống như con rết, lộ ra khá dữ tợn hung hãn, “Ngươi là đệ tử tạp dịch của Phong nào?”
“Thực lực không tệ nha.”
“Ha ha.”
“...”
Ánh mắt của ba đệ tử tạp dịch khác lạnh lẽo.
“Các ngươi lấy linh dược Luyện Khí kỳ thượng phẩm làm mồi nhử, đặc biệt canh giữ ở nơi giáp giới giữa bình nguyên Thiên Khôi và sơn mạch Kiếm Phong, còn là bốn người liên thủ, ngược lại là tính kế rất tốt.”
Tề Minh giọng điệu thản nhiên nói: “Các ngươi lại là đệ tử tạp dịch của Phong nào?”
“Khương Thế Thành của Cửu Cực Phong.”
Đệ tử tạp dịch mặt chữ điền trả lời.
“Cửu Cực Phong.”
Tề Minh trầm ngâm một lúc, nói: “Ồ, vậy thì các ngươi tự mình giao hết toàn bộ linh dược trong tay mình ra, hay là ta đánh các ngươi đến khi giao ra?”
“Thật đúng là cuồng vọng đấy.”
Khương Thế Thành cười ra tiếng, “Có thể chém vỡ Tinh Thiết Ti Võng, không chỉ là bởi vì kiếm pháp của ngươi tuyệt vời, càng là bởi vì kiếm pháp trong tay ngươi là Phù bảo Luyện Khí kỳ cực phẩm nhỉ.”
“Thật là nực cười.”
“Ngươi chỉ có một mình, mà bọn ta lại có bốn người, ngươi cảm thấy dưới tình huống lấy một địch bốn, ngươi có thể có mấy phần thắng? Giao kiếm pháp trong tay ngươi ra đây, lại đưa linh dược trên người ngươi cho ta, bọn ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng.”
“Nếu không thì.”
“Ngươi không chỉ phải giao kiếm pháp và linh dược ra đây, ngay cả khảo hạch lệnh cũng phải đưa cho bọn ta, đến lúc đó, ngay cả bí cảnh Thiên Khôi ngươi cũng không ra được.”
“Sư huynh, không cần nói nhảm với hắn, trực tiếp ra tay đi.”
“Đúng vậy.”
“Chúng ta ra tay đi.”
Ba tên đệ tử tạp dịch khác vẻ mặt hung hãn nói.
“Đã suy nghĩ thông suốt chưa?”
Khương Thế Thành lớn tiếng quát, định khiến Tề Minh kinh sợ.
“Linh Huyễn Cửu Bộ.”
Soạt!
Tề Minh đạp ra một bước, bóng dáng đã biến mất khỏi chỗ cũ, lưu lại một đạo tàn ảnh ở chỗ cũ, nhanh đến đám người Khương Thế Thành căn bản không thể phản ứng kịp.
“Ngươi...”