Chương 5

Kiều Việt ngồi trong thư phòng rộng lớn đầy những loại sách quý giá, vị trí chủ nhà từng thuộc về cha hắn giờ là của hắn, vẻ mặt trầm ngâm. Cởi bỏ bộ quân phục nghiêm trang thay vào đó là một bộ lễ phục, sống lưng hắn vẫn luôn thẳng tắp.

Trên chiếc bàn trước mặt hắn là một dải lụa màu xám bạc. Nhìn sơ qua cũng biết đó là món quà được nữ hoàng ban thưởng.

“Sự ưu ái của nữ hoàng dành cho chúng ta đã khiến không ít người bất mãn.”

“Kiều Việt.”

Kiều Việt ngẩng đầu lên, chờ anh cả phân phó —— Khi anh bị gọi đến thư phòng cũng đã đoán được cuộc gặp gỡ hôm nay của anh cả và nữ hoàng không được thuận lợi.

“Trong khoảng thời gian này, chúng ta cần phải xây dựng quan hệ với một số quý tộc —— cho dù không khiến bọn họ thích nhưng ít nhất phải giảm bớt khả năng họ bị lợi dụng trở thành kẻ địch của chúng ta.”

Kiều Việt gật gật đầu, “Yến hội là sự lựa chọn tốt nhất.” So với Kiều Triệt sau khi tốt nghiệp vẫn luôn ra chiến trường lập công thì Kiều Việt phụ trách duy trì thể diện của gia tộc và tạo mối quan hệ tốt với những quý tộc khác “Khi anh vừa trở về em cũng nhận được rất nhiều thư mời, em sẽ dự tiệc cùng anh.”

Hai người ở bên ngoài là củ khoai lang nóng phỏng tay nhưng thực tế là lo cho gia tộc đang đứng trên lớp băng mỏng, tiếng khóa cửa chuyển động đột ngột vang lên.

Hai người trong thư phòng lập tức ngẩng đầu nhìn qua.

Bọn họ bàn việc trong thư phòng, có ai dám không xin phép lại tự ý tiến vào?

“Anh ——”

Thấy Kiều Chử đẩy cửa đi vào, sắc mặt Kiều Triệt hòa hoãn lại, sắc mặt Kiều Việt lại càng thêm khó coi.

Kiều Chử vừa về đến nhà đã biết được Kiều Triệt đang ở trong thư phòng, cậu muốn đến nịnh nọt một chút không ngờ Kiều Việt cũng có mặt ở đây, nụ cười trên mặt nháy mắt cứng lại.

“Các anh đang bàn chuyện sao? Em ra ngoài trước nha.” Nhận thấy bầu không khí không đúng, Kiều Chử muốn trốn đi lại bị Kiều Triệt cản lại: “Không cần, vào đây.”

Anh cả đã lên tiếng, Kiều Chử không dám không nghe theo. Cậu đẩy cửa bước vào, không chút bất ngờ khi chịu trách cứ nghiêm khắc của Kiều Việt: “Lần sau không gõ cửa không cho vào, để cho cha dạy lễ nghi lại cho em.”

Kiều Chử đúng là sợ Kiều Việt hơn sợ cọp —— Khuôn mặt của anh rõ ràng kế thừa nét đẹp của mẹ nhưng khi dạy dỗ cậu còn nghiêm khắc hơn cả cha.

Vẫn là Kiều Triệt lên tiếng giảng hòa, “Được rồi, Kiều Việt.”

Kiều Việt luôn sùng kính anh cả nghe vậy lập tức đè lửa giận trong lòng xuống.

“Em vừa trở về đã đến đây tìm anh là có chuyện gì muốn nói với anh sao?” Kiều Triệt nhìn Kiều Chử đang đứng ở cửa.

“Em là muốn nói cho anh biết, anh bảo em đi xin lỗi bạn học kia, hôm nay em đã đi xin lỗi rồi.” Trước mặt hai anh trai, Kiều Chử không dám lớn giọng như bên ngoài.

“Xin lỗi thì tốt.” Thấy em trai vẫn nghe theo lời mình, Kiều Triệt rất hài lòng.

Kiều Chử được khen bước lên vài bước muốn nói gì đó lại bị Kiều Việt nắm lấy cổ tay cậu.

Kiều Chử hoảng sợ.

Kiều Triệt ngồi trước bàn cũng lập tức đứng dậy, “Trên người em sao lại có mùi của Omega?”

Kiều Việt cũng lên tiếng chất vấn, “Em lại làm chuyện tốt gì rồi?!”

Kiều Chử vừa về đến nhà đã thay quần áo không ngờ vẫn bị anh trai phát hiện mùi tin tức tố của bác sĩ tóc vàng trên người cậu, cậu có chút luống cuống không biết phải làm sao —— Cậu tuyệt đối không thể nói chuyện có Omega trà trộn vào trường quân đội.

“Em không cẩn thận đυ.ng phải một Omega, có lẽ là do cậu ta đến kỳ phát tình.” Liều mạng nghĩ ra lý do ứng phó để lừa gạt cho qua chuyện nhưng vẫn bị Kiều Việt không chút lưu tình vạch trần.

“Chỉ là đυ.ng phải? Cả người em đều là mùi này.” Kiều Việt vô cùng thất vọng với đứa em trai lúc nào cũng nói dối anh, hất tay cậu ra.

"......."

Kiều Triệt lần này cũng không thiên vị cậu, “Hôm nay là ngày đầu em trở về trường, em đã đáp ứng anh sẽ biểu hiện thật tốt chính là biểu hiện như vậy hả?”

Kiều Chử không thể ngửi thấy mùi tin tức tố cho rằng chỉ cần tắm rửa một lúc có thể che dấu bản thân đã từng tiếp xúc với Omega động tình, không khiến anh trai phát hiện là suy nghĩ ngu ngốc cỡ nào. Kiều Triệt lấy điện thoại muốn gọi người đi điều tra Omega trong trường quân đội kia là ai, Kiều Chử không chịu nổi lập tức khai ra tất cả.

“Em chỉ đứng xem bọn họ làm.”

“Em không có chạm vào Omega kia.”

Kiều Triệt buông máy truyền tin xuống, ánh mắt mang tính xâm lược quét khắp người Kiều Chử, nhận thấy cậu thật sự không nói dối, ánh mắt lạnh như băng mới trở lại như thường: “Đi thay quần áo trên người, tắm rửa kỹ một chút.”

Kiều Việt chán ghét cậu cũng mở miệng, “Thật khó ngửi.”

......

Có lẽ biết chuyện trong thư phòng khiến lòng Kiều Chử thấy khó chịu, Kiều Triệt trước khi đi ngủ đẩy cửa phòng Kiều Chử ra. Ngồi bên mép giường, xoa xoa tóc cậu: “Vẫn còn tức giận sao?”

Hắn khi còn nhỏ cũng thường an ủi cậu như thế này, mỗi khi cậu tranh cãi với Kiều Việt hoặc bị cha trách mắng thì Kiều Việt luôn đến an ủi cậu.

Kiều Chử kéo chăn lên, như giận dỗi mà che mặt lại —— Cũng chỉ có trước mặt anh cả yêu thương cậu, cậu mới dám làm như vậy.

“Anh thừa nhận nói chuyện có chút lớn tiếng nhưng anh không muốn em trầm mê trên người Omega.”

“Anh cùng Kiều Việt đều đang đợi em trưởng thành, bọn anh cần em cùng duy trì gia tộc này.”

Kiều Chử biết bản thân không ưu tú bằng hai anh trao, thậm chí không có chút thiên phú nào nhưng Kiều Triệt lại nói cậu có vị trí quan trọng không kém họ, điều này khiến cậu cảm thấy tự tin hơn nhưng cũng thẳng thắn thừa nhận: “Gia tộc có anh và Kiều Việt là đủ rồi.”

“Bọn anh đều cần em.”

Kiều Chử rất cảm động, cậu nhìn Kiều Triệt ngồi ở mép giường — Hắn đã mất đi sự uy nghiêm ngày thưởng, ngũ quan lạnh lùng khó gần được một lớp ánh đèn mơ hồ che phủ. Vì góc nhìn mà Kiều Chử còn có thể nhìn thấy thứ kia đang ngủ đông dưới quần ngủ rộng thùng thình của hắn — Dù đang ngủ nhưng kích thước cũng rất khoa trương. Thậm chí từ hình dáng bên dưới còn to hơn cả cánh tay của Kiều Chử.

So với địa vị, năng lực của anh trai. Kiều Chử nông cạn thật sự hâm mộ năng lực ở phương diện này của hắn hơn.

Hai người nói chuyện đứng đắn một lúc, Kiều Chử đột ngột chuyển chủ đề, “Anh trai bây giờ vẫn không có người yêu sao?”

Kiều Triệt dừng một chút, thừa nhận, “Ừ.”

“Vì sao?”

“Anh không muốn kết hôn, gia tộc còn quá nhiều chuyện cần giải quyết.”

“Không cần kết hôn a, chỉ là chơi qua đường, giải quyết nhu cầu sinh lý.” Kiều Chử nhắc tới đề tài này luôn hứng thú bừng bừng, “Em có thể giúp anh tìm một Omega nghe lời, loại mà làm xong rồi không cần phụ trách.”

“Năng lực của anh trai mạnh như vậy, tìm Omega mới phân hóa có lẽ sẽ không làm được tận hứng —— Mà Omega bị người khác đánh dấu qua, anh có lẽ cũng không cần? Phải làm sao mới tốt đây.”

Mắt thấy Kiều Chử càng nói càng quá đáng, Kiều Triệt cuối cùng phải mở miệng ngăn cản, “Không cần. Anh tạm thời, có thể khống chế du͙© vọиɠ.”

Alpha, còn là Alpha đã trưởng thành sao có thể không cần Omega được chứ? Kiều Chử nhìn chỗ phồng lên dưới quần Kiều Triệt, nhíu mày nói: “Nếu anh có thể khống chế thì sao nó lại cương lên chứ?”