- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Phận Gái Đĩ
- Chương 8
Phận Gái Đĩ
Chương 8
Mặc kệ sự can ngăn của thằng Trọc, Tùng vẫn thản nhiên bước về phía căn phòng VIP kia. Cửa căn phòng VIP đóng chặt, chỉ có duy nhất một lỗ tròn để nhìn vào bên trong. Nhưng đáng tiếc từ bên ngoài nhìn vào chẳng thể nhìn được gì hết.
Ở bên trong, người đàn ông kia đã cởi gần hết quần áo, ông ta để cô ngồi trên đùi mình, cái đầu cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa trên ngực cô mà mυ"ŧ lấy mυ"ŧ để, thi thoảng còn day day khiến cho cô phải nhíu mày.
Ly vẫn tiếp tục uống rượu, mặc kệ ông ta đang hôn khắp cơ thể mình, thi thoảng bàn tay cô lại đẩy mặt ông ta lên, rồi dùng môi mình truyền rượu sang cho ông ta. Cứ mỗi lần như thế cô lại cầm trong tay vài tờ 500.000.
Tiếng cửa đập rầm rầm bên ngoài làm cho cô dừng động tác, người đàn ông đang ngậm chặt nhũ hoa của cô cũng dừng động tác lại. Đôi mắt hơi hướng về phía cửa, ông ta khó chịu nói:
” Ai thế? Có việc gì?”
Đáp lại câu hỏi của ông ta là sự im lặng từ bên ngoài. Khi ông ta vừa định tiếp tục thì tiếng gõ cửa lại vang lên. Lúc này ông ta không nhịn được, đặt cô sang một bên, nhẹ giọng nói:
” Em đợi anh chút.”
Ông ta chỉ mặc suy nhất chiếc quần sịp hùng hổ ra mở cửa. Thế nhưng cửa vừa mở, một cú đấm rơi thẳng mặt ông ta. Tùng đứng chặn giữa cửa, đôi mắt sắc lẹm nhìn vào bên trong, quần áo ông ta rơi vãi lung tung khắp nơi.
Bất chợt, ánh mắt anh ta rơi trên người cô. Quần áo xộc xệch, chiếc áo cúp ngực cởi ra gần hết, để lộ bầu ngực trắng nõn, căng tròn. Nhưng dường như cô không quan tâm gì đến bên ngoài, vẫn tiếp tục nhàn nhã uống rượu.
Vì, chuyện đấu tranh của cánh đàn ông, không phải việc của cô.!!!
Chính sự hờ hững của cô càng làm Tùng phát điên lên. Nhìn thấy người đàn ông trước mặt chỉ mặc một chiếc quần sịp, cơn thịnh nộ trong người anh ngày càng lớn. Anh lao vào đánh ông ta không nương tay. Cho đến khi thằng Trọc chạy vào can, mới chịu dừng lại.
” Chú bình tĩnh đã, cò gì thì từ từ nói.”
Sau khi Tùng dừng tay, người đàn ông kia mới lồm cồm bò dậy, ông ta chỉ tay vào mặt Tùng quát lớn:
” Thằng chó, mày muốn chết à? Mày từ đâu xông vào đây. Mày biết tao là ai không hả?”
” Tao cần gì biết mày là ai?”
” Thằng ranh con này. Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.”
Thằng Trọc thấy tình hình căng thẳng vội vuốt ve nịnh bợ:
” Anh Lưu, xin anh bớt giận. Hiểu lầm cả thôi, hiểu lầm cả thôi.”
” Hiểu lầm cái con c** gì, tự dưng nó lao vào đánh tao. Mày bảo hiểu lầm cái chó má gì.”
” Chú theo anh ra ngoài.”
Thằng Trọc lôi Tùng đi, nhưng rất nhanh chóng anh ta giật tay ra. Ung dung bước về phía cô, Tùng giật ly rượu trên tay cô ra, chỉnh lại trang phục cho cô rồi cầm tay cô dắt ra ngoài.
Đi qua người đàn ông đó, không quên nói: ” Tôi đến dẫn người đi.”
” Không được, em Ly đêm nay là của tao. Mày không có quyền dẫn em ý đi.”
Tùng nhếch môi cười khẩy, cúi đầu thấp thì thầm vào tai ông ta:
” Thế để tao gọi con vợ béo của mày đến, được không?”
Ông Lưu nghe Tùng nói xong thì khựng lại, gương mặt tức giận bỗng chốc đần thối ra. Mặc kệ Tùng dắt Ly ra ngoài.
Vừa ra đến cửa quán Bar, cô giật tay khỏi tay Tùng, trừng mắt nói:
” Anh điên à, đừng có phá tôi.”
Tùng khựng lại, quay người lại đứng đối diện cô, giọng nói trầm ấm mang theo chút giận dữ:
” Phải, tôi vì em mà điên rồi.”
” Anh cút đi, đừng có làm phiền tôi nữa. Tôi còn phải kiếm tiền.”
” Tiền, em cần bao nhiêu tiền? Tôi có thể cho em.”
Ly khoanh tay trước ngực, sau đó ngón tay thò vào trong ngực, rút ra một xấp tiền 500 nghìn mà ông Lưu bo đứng đếm. Tùng đến lúc này đã thực sự mất hết kiên nhẫn, anh ta giật lấy tay cô:
” Em muốn tiền đúng không? Đêm nay, làm tôi vui, tôi sẽ cho em rất nhiều tiền.”
Khoé miệng Ly nhếch lên nở nụ cười như có như không, cô lạnh giọng nói:
” Tôi không phục vụ anh. Bây giờ và mãi mãi về sau. Vậy nên đừng tìm tôi nữa, đừng có gây thêm rắc rối cho tôi.”
Cô nói rồi xoay người vào bên trong, đi về phía căn phòng VIP. Cô vừa đặt chân đến cửa phòng VIP, ông Lưu đã vội vàng mặc quần áo chạy đi:
” Anh đi đâu vậy, chuyện chúng ta chưa xong mà.”
” Anh có việc đi trước, hẹn gặp em hôm khác.”
Ông Lưu vừa chạy vừa nói, không quên tặng kèm cho cô nụ hôn gió.
Ly lại tiếp tục tìm cho mình một chỗ ngồi đẹp, để có thể tiện tia được con mồi. Tùng dập điếu xì gà, tựa lưng vào tường chăm chú quan sát cô.
Thư nghe được tin Tùng đến quán Bar, vội vàng chỉnh chu áo quần đến quán. Bất quá, vừa đến quán đã nghe thấy chuyện Tùng và Ly khiến cho Thư chỉ biết nuốt một bụng tức giận.
” Ly, có khách yêu cầu mày đấy.”
” Phòng mấy vậy anh.”
” Khách VIP, hẹn đến khách sạn.”
Ly đưa tay nhìn đồng hồ, hôm nay mới tiếp 1 khách, giờ vẫn còn sớm, đi thêm khách nữa cũng không sao. Dù gì mẹ cô cũng sắp lên thành phố chữa bệnh, chắc chắn sẽ tốn rất nhiều tiền.
” Cho em địa chỉ.”
” Khách yêu cầu mày dùng thuốc kí©h thí©ɧ đấy.”
” Dùng thuốc thì em không đi đâu.”
” Tiền gấp 3.”
Ly ngây người vài giây, cô cúi đầu suy nghĩ một lúc, rất lâu sau mới bặm môi nói:
” Được.”
” Thuốc này, dùng đi, nửa viên thôi. Một viên thì mày có mà ngất đến hôm sau.”
” Vâng, em cảm ơn. À mấy hôm nữa mẹ e lên chữa bệnh, anh có thể…”
” Chuyện đó nói sau, tao sẽ cố sắp xếp cho mày.”
Thằng Trọc vừa nói vừa vẫy vẫy tay ra hiệu cho cô đi đi. Ly theo địa chỉ bắt xe đến khách sạn, thời điểm cô đặt chân đến cửa phòng, cũng là lúc cả người bắt đầu quay cuồng, rạo rực.
Cô đập mạnh tay vào cửa, đôi mắt tinh ranh ngày thường cũng chỉ còn một màu du͙© vọиɠ, coi không thể nhìn rõ được cảnh tượng trước mắt. Cả người mềm nhũn dựa vào cánh cửa phòng khách sạn.
Bàn tay mát lạnh từ một người đàn ông đỡ lấy cô vào lòng. Sau đó lại nhẹ nhàng bế cô vào trong phòng, đặt cô lên giường. Cả người cô nóng rực, cổ họng khô khốc, rạo rực hết cả lên.
Chiếc áo cúp ngực bị cô cởi ra từ lúc nào, cả vòm ngực căng tròn trắng nõn lộ ra. Cô nằm trên giường, cả người vặn vẹo không yên. Bàn tay nhỏ nhắn lần mò khắp nơi. Đến khi bắt được một cánh tay, cô như cá gặp nước, không cần biết người trước mắt mình là ai. Cô liền lập tức lao vào, bờ môi mỏng phát ra tiếng rên khe khẽ, cả người chìm đắm trong đê mê, du͙© vọиɠ.
———
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Phận Gái Đĩ
- Chương 8