" Đồ đạc của em anh đã sắp xếp đủ rồi. Đi thôi." " Ừm."
Đứng trước cửa sân bay, gương mặt lạnh tanh của Thư nhìn Hàn Quốc lần cuối rồi đi theo thằng Hổ vào khu vực checkin.
Thằng Hổ chọn vé ngồi hạng thương gia, suốt cả quãng đường bay nó không ngủ, ánh mắt chăm chăm quan sát Thư. Suốt 6 tháng qua, nó vẫn ngày đêm ở bên Thư, chăm sóc cho Thư, thế nhưng cũng là 6 tháng nó nhìn sắc mặt Thư mà sống. Vì nó sợ, sợ chỉ cần nó làm sai một việc gì đó là Thư đuổi nó, không cho nó ở bên cạnh chăm sóc.
Máy bay vừa hạ cánh, thằng Hổ bảo Thư ngồi đợi nó, rồi chạy đi lấy hành lý.
" 4 tiếng bay không ngủ, em mệt không?" " Không mệt." " Về nước rồi, mà sao anh thấy em vẫn không vui vậy? Anh làm gì không vừa ý em à."
Thư khẽ liếc thằng Hổ một cái, " Hừ" lạnh một tiếng nói:
" Trải qua 10 lần phẫu thuật trong đau đớn mà hai vết thẹo này vẫn còn, anh nghĩ vui được à.?" " Ít ra cũng đỡ nhiều rồi, anh thấy em vẫn rất xinh đó." " Nhiều lời."