Chương 29-2

Chính bởi vì Bạch Minh Hề là omega duy nhất có thể trở thành trị liệu sư cấp năm, họ thậm chí chưa bao giờ nghi ngờ việc Bạch Minh Hề đã cứu Tư Vọng, bây giờ họ nghe Bạch Minh Hề phủ nhận điều đó, nói rằng y không thể chữa khỏi cho Tư Vọng, mọi thứ đột nhiên chuyển sang một hướng ảo diệu.

Trong đầu Tư Vọng hiện lên một suy đoán nào đó, nhưng hắn không muốn tin, thậm chí không dám suy nghĩ theo hướng đó.

Hách Huy trầm mặc hồi lâu đột nhiên nhìn thẳng vào Tư Vọng.

"Bệ hạ, đến bây giờ còn không đoán được là ai cứu ngài sao?"

Một mảnh yên tĩnh.

Tư Vọng lâm vào chấn động, thậm chí có chút mất thanh âm, nhưng Bạch Minh Hề dù sao cũng không phải kẻ ngốc, trong đầu y đảo qua vài lần phản ứng của Hách Huy, sắc mặt lập tức tái nhợt.

“Hội trưởng Hách, ý ông là…” Giọng y run run không thể kiểm soát, xen lẫn sự kinh ngạc không thể tin được, “…là Giản Tử Yến?”

"Chuyện này không có khả năng!"

Tư Vọng kịch liệt phát ra âm thanh phản đối, giọng điệu lạnh lùng dứt khoát.

"Giản Tử Yến là một alpha, một alpha chỉ tinh thần lực cấp B. Làm sao cậu ta có thể là một trị liệu sư? Hơn nữa, cậu hận ta đến tận xương tủy. Cậu ta đã nhiều lần sát hại ta, tinh thần lực của ta đã bị tổn hại nghiêm trọng, cậu ta còn ước gì ta sớm chết đi, sao có thể cứu ta?"

Hách Huy không tỏ ra bất ngờ với lời hắn nói, mà chỉ hỏi: "Ngài có chắc chắn, Giản Tử Yến là một alpha không?"

Câu hỏi gây sốc này khiến mọi người rơi vào tình trạng yên lặng.

Mọi người đều biết, 18 tuổi người ta sẽ phân biệt được giới tính, quy định kiểm tra giới tính của đế quốc rất nghiêm ngặt, không có khả năng giả mạo.

Giản Tử Yến đã được gia tộc họ Giản cử đi kiểm tra vào ngày đầu tiên, kết quả tinh thần lực là cấp B alpha cả đế quốc điều biết.

Điều này ... sẽ có giả?

“Ông có ý tứ gì?” Tư Vọng ngữ khí vẫn lạnh lùng, nhưng hiển nhiên là kích động, “Hách Huy, ông tốt nhất đừng chơi trò đoán chữ nữa, lập tức giải thích rõ ràng đi.”

Hắn không nói hậu quả, nhưng mọi người có thể cảm thấy rằng hắn đang đưa ra tối hậu thư.

Hách Huy sắc mặt rất khó coi, ông lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan: "Những thứ này tôi không nên nói... Tôi sợ sẽ phá hỏng kế hoạch của Tiểu Yến, chao ôi."

"Hội trưởng Hách, ông đang nói cái gì vậy? Chớ có nhất thời hồ đồ mà mất mạng!" Quản sự cũng lo lắng, sợ Tư Vọng tức giận mà gϊếŧ chết Hách Huy.

Hách Huy rõ ràng cũng biết điều này, thực tế là ông ta còn hấp tấp xông vào cung điện, cho rằng sẽ có khả năng kể hết mọi chuyện, lại không ngờ rằng ngay cả mặt của Giản Tử Yến cũng không nhìn thấy.

Nhưng bây giờ, ông sợ rằng không thể không nói gì.

Hách Huy thở dài, sắc mặt bỗng trở nên mệt mỏi già nua.

"Bệ hạ, chuyện này đáng lẽ thần không nên nói ra, nhưng thần thật sự lo lắng cho Tiểu Yến, cho nên sau khi thần đem tất cả những gì mình biết đều nói cho bệ hạ, xin ngài... hãy nói cho thần nghe tình hình thực sự của Tiểu Yến."

Tư Vọng im lặng.

Hách Huy nói: "Ngài hẳn là đoán được, Tiểu Yến xác thực không phải alpha, hắn kỳ thật là... Omega, hơn nữa là Omega tinh thần lực cấp S."

Mặc dù đã sớm đoán được khả năng này, nhưng cảm giác bụi mù mịt vẫn khiến Tư Vọng kinh ngạc, giống như núi lửa phun trào, gây ra sóng thần dữ dội.

"Omega...?" Bạch Minh Hề trên mặt mất đi tia huyết sắc cuối cùng, cả người sửng sốt.

Một trong những lý do quan trọng nhất khiến y ghét Giản Tử Yến là vì cậu đã từng đối xử với y ... Nhưng nếu Giản Tử Yến là một omega, làm sao điều đó có thể xảy ra? Có chăng chỉ là tưởng tượng của chính mình!

Không, không thể nào, nỗi tủi nhục và đau đớn lúc đó dường như vẫn còn in đậm trong tâm trí y, làm sao có thể là giả được? !

Bạch Minh Hề toàn thân run lên, phảng phất sắp ngất đi, nhưng quản sự lập tức đỡ lấy thân thể của y, ngăn không cho y ngã xuống.

Ông ta cũng bị sốc đến nỗi vẻ mặt đờ đẫn, không thể tin vào những gì mình nghe được.

Trong số họ, duy nhất Tư Vọng là còn lý trí, dù trái tim đã tan nát nhưng hắn vẫn giữ được vẻ mặt bình tĩnh.

“Ông chắc chứ?” hắn hỏi.

"Thần khẳng định, bởi vì thần năm đó đích thân thay đổi giới tính trong báo cáo kiểm tra." Hách Huy nói, "Bản báo cáo kiểm tra thật sự của hắn đều lưu ở trong quang não của thần, nếu bệ hạ muốn, thần có thể lập tức đưa ra cho ngài."

Tư Vọng không nói, dùng ánh mắt ra hiệu.

Hác Huy bật quang não không nói lời nào, lúc này có giấu giếm cũng vô nghĩa.

Nhìn thấy báo cáo kiểm tra thực tế, Tư Vọng rơi vào im lặng.

Bạch Minh Hề gần như ngất đi, nhưng y đã véo mạnh vào đùi để cứu mình khỏi bờ vực ngất xỉu.

Y cái gì cũng không để ý, dùng đôi tay mảnh khảnh ôm chặt Hách Huy, ngữ khí gần như là cầu xin: "Hội trưởng Hách, nói cho tôi biết, chuyện gì xảy ra? Không thể nào, hắn nếu là omega, tôi trước đây là như thế nào? Có phải sự oán giận của tôi chỉ là mơ tưởng không??"

"Bạch đại sư, bình tĩnh!"

Người quản sự vội vàng kéo Bạch Minh Hề, nhưng y trở tay ném đi, chỉ kiên trì nhìn Hách Huy.

Hách Huy không đành lòng nhìn y: "Con trai, ta biết tâm tình của cậu bây giờ, bất quá lời ta nói đều là sự thật, Tiểu Yến xác thực là một omega..."

"Không thể nào!" Bạch Minh Hề thanh âm bén nhọn, "Tôi, tôi còn nhớ được đêm đó hết thảy, hắn làm sao có thể là omega? !"

"Đây là lý do tại sao Tiểu Yến có thể giấu nó với mọi người." Đôi mắt của ông lão đã nhiều năm chiếm giữ danh hiệu y sĩ thiên tài số một của đế quốc đột nhiên lộ ra một ánh mắt ngưỡng mộ từ trái tim, " Tiểu Yến không chỉ có Tinh thần lực cấp S, nhưng nhiều năm trước, nó đã trở thành trị liệu sư cấp năm, tin tức này cùng giới tính của nó cũng giống như vậy, chỉ có ta biết."

"Cái gì?"

Ngay cả Tư Vọng bình tĩnh nhất cũng không kiềm chế được vẻ khϊếp sợ trên mặt.

Trị liệu sư cấp năm có ý nghĩa gì, toàn bộ tinh tế không có người không biết, ngay cả Bạch Minh Hề người có khả năng đạt cấp năm, cũng đã có thể được hưởng đặc ân cùng sự chú ý, huống chi là một trị liệu sư cấp năm chân chính.

Điều đó hiếm hơn gấp trăm lần so với alpha cấp S, một điều kỳ diệu khó tìm thấy trong toàn bộ thế giới tinh tế này.

Trong tinh tế ngày nay, không có trị liệu sư cấp năm, nếu như những gì Hách Huy nói là sự thật, Giản Tử Yến là người duy nhất trong toàn bộ Tinh tế, là bảo vật không thể thay thế.

Nếu đó là sự thật, tất cả bọn họ đã... làm gì?

Tư Vọng sắc mặt từng chút một tái nhợt.

Hách Huy không biết hắn đang nghĩ gì, tiếp tục nói: "Gần một nghìn năm chưa có một trị liệu sư cấp năm nào. Đó là một lĩnh vực mà không ai trong chúng ta có thể chạm vào. Tiểu Yến chắc chắn là người đáng kinh ngạc nhất, tài năng nhất. Nó phát hiện ra sức mạnh tinh thần không chỉ có thể được sử dụng để chữa bệnh mà còn có thể điều khiển và gϊếŧ người, thậm chí thay đổi suy nghĩ và trí nhớ của con người. Ký ức của cậu về sự việc đó là do Tiểu Yến cố tình bịa đặt, nó là giả. "

Câu này là trả lời cho Bạch Minh Hề, Bạch Minh Hề hiển nhiên không thể chấp nhận lời giải thích này.

"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng. . . Hắn tại sao phải làm như vậy? Nếu hắn thật sự là trị liệu sư cấp 5, tại sao lại phải tốn công như vậy thiết kế tất cả những thứ này? Chỉ cần hắn bại lộ thân phận, toàn bộ đế quốc sẽ ủng hộ hắn dù là bất kỳ quyết định nào! Tại sao hắn ta lại muốn... gϊếŧ tôi cùng Tư Vọng là vì ghen tị?"

Đây là điểm mấu chốt trong lòng của Tư Vọng và Bạch Minh Hề.

Tư Vọng không có chấp niệm nào đối với việc thừa nhận gia tộc họ Giản, còn Bạch Minh Hề sẽ chỉ chọn bỏ qua những người không thích y theo đuổi y, nhưng Giản Tử Yến chọn phương pháp quyết liệt nhất, sau khi bị Bạch Minh Hề từ chối, cậu vì yêu sinh hận, không phải ép buộc thì chính là uy hϊếp, sau khi biết thân phận thực sự của Tư Vọng, cậu cũng sẽ tàn nhẫn ra tay với Tư Vọng, muốn gϊếŧ chết hắn.

Những gì đã nói trước đây có thể nói rằng cậu sợ mất đi tất cả những gì mình có được, nhưng nếu cậu thực sự có tinh thần lực cấp S, một trị liệu sư cấp năm mới 20 tuổi, chỉ cần cậu giơ tay lên, vinh hoa, phú quý, danh lợi đều ở trong tầm tay.

Giản gia? Gia tộc Giản ở trước mặt hắn, họ thậm chí còn không đáng xách giày cho hắn!

Tại sao cậu lại cố gắng che giấu tất cả những điều này ... cũng cố gắng hết sức để gϊếŧ họ?

Tư Vọng nhìn Hách Huy trong mắt chứa một tia mong đợi, hắn muốn mà cũng sợ nghe được câu trả lời sắp tới, hắn sợ rằng sự thật khủng khϊếp này sẽ hủy hoại hắn hoàn toàn.

“Bởi vì Tiểu Yến bị trúng não trùng.” Hách Huy tựa hồ cảm thấy bọn họ chấn động còn chưa đủ, lại tung ra một bí mật kinh người, “Nó biết mình sẽ chết, cho nên lập một kế hoạch điên cuồng.”

“Không…” Tư Vọng cuối cùng cũng lên tiếng, nhưng lại thanh âm như quỷ, “Không thể nào…”

"Nếu không phải có Tiểu Yến, tôi cũng cảm thấy điều này là không thể. Tôi không tin trên thế giới này có con người có thể ngăn chặn sự xâm nhập của não trùng, nhưng sự thật là chúng ta đã đánh giá thấp sức mạnh của trị liệu sư cấp năm." Hách Huy nước mắt giàn giụa, nhưng lại khó có thể ngăn cản ngữ khí kính phục, "Nó là nhân loại trong lịch sử bị não trùng ký sinh, có thể kháng cự lại sự khống chế."

Sắc mặt Tư Vọng trở nên quỷ dị.

"Lùi một bước, nếu Tiêu Yến không phải là ngũ cấp trị liệu sư, vậy ai sẽ chữa trị vết thương cho bệ hạ?" Hách Huy sắc bén hỏi, "Chính ngài cũng thừa nhận, nếu Bạch Minh Hề không thể trị khỏi cho bệ hạ thì không ai có thể làm được, ngài nghĩ ai khác có thể phục hồi sức khỏe cho Bệ hạ trong một đêm?"

Những suy nghĩ vẩn vơ trước đó đã bị bắn gục đập xuống vực sâu, khả năng mà hắn chưa bao giờ dám nghĩ tới đã trở thành sự thật.

Tư Vọng không tự chủ được lui về phía sau một bước, tức giận phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều đắm chìm trong cú sốc này, không ai tới chữa trị.

"...Cho nên hắn luôn muốn ta gϊếŧ hắn, lúc mới bắt được hắn, chẳng những không phản kháng, ngược lại còn tiếp tục khıêυ khí©h ta." Tư Vọng khàn khàn gằn từng chữ, "Không phải hắn không thể trốn, mà hắn căn bản không muốn trốn, hắn muốn chết."

"Chỉ cần còn có hi vọng sống, ai lại muốn chết." Hách Huy trầm giọng nói: "Ngài chưa bao giờ bị não trùng đánh tấn công, không biết nó khủng bố cỡ nào. Tư duy cùng ý thức đều bị thao túng, đặc biệt thời điểm họ còn nhận thức về bản thân, nhìn cơ thể mình bị xâm chiếm ăn thịt từng chút một, suy nghĩ cảm xúc không còn thuộc về mình, đó là một nhà tù khủng khϊếp."

Trong mắt Tư Vọng hiện lên một tia đau đớn, lúc này hắn nhớ lại vẻ mặt của Giản Tử Yến khi hắn nói sẽ gϊếŧ cậu, trong đáy mắt đó rõ ràng có sự mong đợi bị đè nén, nhưng cậu lại che giấu nó dưới vẻ khoa trương của mình, tất cả những lời được nói ra đều là sự khıêυ khí©h.

Tại sao hắn không nhìn ra?

...Làm sao hắn có thể không nhìn thấy nó?

Đó là ý nguyện được chết của một người, đó cũng là một lời kêu cứu vô cùng mờ mịt.

Cậu cầu xin hắn gϊếŧ cậu, cậu cầu xin hắn giải thoát cho cậu.

Nhưng thay vì cứu cậu, hắn đã gây ra những vết thương tàn nhẫn hơn cho cậu.

Tư Vọng trong lòng như rơi vào vực sâu lạnh lẽo, lại tê dại đau đớn, nghe được Bạch Minh Hề nhẹ giọng hỏi.

"Vừa rồi ông nói hắn có một kế hoạch điên rồ. Kế hoạch đó là gì, bây giờ ông có thể nói cho chúng tôi biết không?"

Ánh mắt của Hách Huy trở nên nghiêm túc.

"Nó biết mình sẽ chết, cho nên muốn tìm người thay thế nó bảo hộ đế quốc."