Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phàm Trần

Chương 71: Tích Xưa Chén Cổ Phạn Ma. Quấn Thân Hành Giả Vào Ra Luân Hồi.

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi Vương Minh Lão Tổ đọc xong Tương Liên Thần Chú, thì toàn thân cơ thể phàm trần từ linh hồn đến thể xác minh tịnh. Ba ngàn ý chí đại đạo thâm nhập sâu vào trong thức hải của Phàm trần. Phàm trần lúc này tâm tịnh tánh minh. Không cầu không vọng. Không sinh không diệt. Hết thảy lặng trong. Phàm trần tâm an tánh ổn. Bổn mục rõ lòng.

Vương Minh Lão Tổ mới nhìn phàm trần nói tiếp. Nhị Lực phải nhớ. Thần chú là phương tiện âm thinh sắc tướng. Bởi người đời ảo vọng. Ham quyền ham phép. Nên Giác Giả Vương Minh ta, mới thuận theo nguyện vọng kêu cầu của chúng sinh, mà thuyết ra vô lượng vô biên nghĩa xứ thần chú tối thượng uy diệu uy linh. Thiệt thần chú tương liên là thần chú linh tri đại lực. Thiệt thần chú tương liên là thần chú đúng bực quang minh. Thần chú tương liên này tối thượng oai linh. Thần chú tương liên là thượng đẳng trong thượng đẳng linh linh oai thần.

Thần chú tương liên có trước đời tam đại Giác Giả là Shi Va, Vi Nu, Prama. Thần chú tương liên không thuộc về một tôn giáo nào, không thuộc về một đấng thần linh nào. Nó đã tồn tại từ thuở vũ trụ hình thành.

Mà Giác Giả Vương Minh ta đã đem ánh sáng chân lý vũ trụ của ba ngàn thế giới các Đức Giác Giả truyền tải thông qua ngôn ngữ nhân loại để cho Nhị Lực ngươi đem về nhân gian giúp ích muôn loài.

Phàm trần mới hỏi. Thưa Tổ Sư. Vậy sau khi thằng nhỏ về hạ giới. Cần tuyên thuyết những gì ngoài chú tương liên. Và danh hiệu của Tổ Sư cần dạy thế nào để chúng sinh tín phụng. Vì từ ngàn xưa chỉ một bộ phận nhỏ biết đến hồng danh ngài là NAM MÔ TỔ SƯ ĐẠI ĐỨC VƯƠNG MINH. Người đời ngộ nhận cứ nghĩ ngài là một vị tăng sĩ tu đạt đại đức rồi liệt về làm tổ sư. Hiểu như vậy rất nguy hại. Xin Tổ Sư dạy rõ. Để thằng nhỏ không phải sai xót mà lỗi đạo.

Thanh niên lãng tử áo xanh lúc này cười nói. Khá khen Nhị Lực. Tâm tánh vẹn toàn. Làm Vương Minh Giác Giả ta vui lòng đẹp dạ.

Nhị Lực sau khi về lại phàm gian. Hễ gặp ai tin tưởng tương liên thần chú. Thì ông hãy giảng rằng. Thuở xa xưa không biết năm nào tháng nào. Có Ngài Cổ Phật thệ nguyện sâu dày. Gọi là VƯƠNG MINH CỔ PHẬT. Lòng chí chân chí thật, tánh quảng đại bao dung, vì thấy đời mạt kiếp lao lung, pháp Thích Già sắp đà tận diệt. Nên Cổ Phật Vương Minh mới thị hiện báo mộng cho Nhị Lực truyền tương liên thần chú để cứu rỗi chúng sinh mạt pháp.

Nhị Lực lại dạy chúng dân niệm rành hồng danh ta. Tùy thể loại, tùy phong cách, mà họ được an an ổn ổn. Ma tà không xâm lấn não hại.

Hồng danh của ta từ ngàn xưa được hậu nhân niệm đơn giản là NAM MÔ TỔ SƯ ĐẠI ĐỨC VƯƠNG MINH.

Do Giác Giả Vương Minh ta vốn đơn giản, không quan trọng ai nghĩ gì. Trong truyền nhân đều biết ta xuất hiện thời thượng cổ, đắc đạo lâu xa. Nên trong lòng truyền nhân đều hết lòng tin tưởng mà an an ổn ổn.

Thời đại mạt pháp. Nếu Nhị Lực cứ đem hồng danh Nam Mô Tổ Sư Đại Đức Vương Minh ra mà nói. Sợ dân chúng không tin, bọn họ còn nghĩ ta là hậu nhân của Ông Bồ Đề Đạt Ma bên Thiên Trúc. Hay ngộ nhận ta là hậu nhân của Ông Liên Hoa Sanh ở Tây Vực.

Cho nên nay Giác Giả Vương Minh ta giảng rành dặn rõ cho Nhị Lực ngươi nghe kỹ. Phàm trong đời sau ai hỏi ngươi về xuất thân của thần chú tương liên. Thì ngươi nói thế này.

" Có Ngài Cổ Phật Vương Minh

Lâm phàm giáo đạo chấn kinh ban truyền

Ngài là Cổ Phật Vạn Niên

Ba ngàn Chư Phật đồng thuyền Ngài đây".

Ngươi lại dạy dân chúng tín phụng chùa chiền niệm danh hiệu NAM MÔ VƯƠNG MINH CỔ PHẬT.

Hễ là người tin vào bùa ngãi chú phép tiên thánh thì ngươi lại cứ dạy họ niệm thánh hiệu NAM MÔ TỔ SƯ ĐẠI ĐỨC VƯƠNG MINH.

Hễ là người tùy tín căn mà ngươi phải uyển chuyển đổi câu thánh hiệu cho phù hợp căn cơ họ. Ví như có chúng sinh tin ta là một vị Bồ Tát. Họ nghĩ ta xuất hiện sau Thích Ca Mâu Ni. Thì ngươi cũng hoan hỉ mà dạy họ niệm NAM MÔ VƯƠNG MINH ĐẠI BỒ TÁT MA HA TÁT.

Ví như có chúng sinh tin ta là một vị Thánh sinh ra trong đạo Mẫu, thì ngươi cũng chớ nóng giận. Mà cứ dặn họ niệm NAM MÔ VƯƠNG MINH ĐẠI THÁNH PHỤC MA HỘ ĐẠO THIÊN TÔN.

Lại có chúng sinh tin ta là một vị thần canh giữ bản làng. Thì ngươi cũng vì họ mà dạy rằng họ nên niệm NAM MÔ VƯƠNG MINH TUYÊN CỔ THƯỢNG THẦN BỔN XỨ.

Lại có chúng sinh tín tà mê loạn. Nghĩ ta là yêu vật tà ma, mà cuồng tín. Thì ngươi cứ dạy họ niệm NAM MÔ VƯƠNG MINH YÊU TỔ.

Cho nên Nhị Lực mới thấy. Căn tánh chúng sinh không đồng nhất. Mỗi người hiểu mỗi cách mà không nên chấp nhặt họ. Hễ ai có lòng tin tưởng niệm kính, cột tâm bỏ tà, phá dọng. Thì ta độ cho tâm an tánh ổn. Tu tập minh chơn thiện chánh.

Phàm trần lại thưa hỏi. Khởi bẩm Tổ Sư. Xin Tổ Sư thuyết rõ về Dọng Ma.

Vương Minh Lão Tổ nói. Khá khen Nhị Lực. Biết rõ Dọng Ma. Tâm tánh ma ha. Thật chân hành giả.

Nay Vương Minh Lão Tổ ta sẽ mượn cuộc đời của ngươi tức là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn để dạy rõ người đời hiểu đạo.

Tương truyền tạo hóa sản sanh vạn vật. Nước phù quốc thôn nan lý. Trời đất hóa sanh thượng khung có Hồng Hoang Cổ Đế. Mặt đất sinh ra nhân loài tên là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Nhân loài làm nghề đưa đò.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn thường chở Hồng Hoang Cổ Đế đi dạo khắp nơi. Hễ Hồng Hoang Cổ Đế gặp ma cảnh là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn gặp ma cảnh.

Trãi qua ức kiếp muôn tạo hóa. Hồng Hoang Cổ Đế vào hỗn độn tức vào Niết Bàn tĩnh lặng hay còn gọi Vô Dư Y Niết Bàn. Thì lúc này Hỗn Nguyên Giáo Tổ ra đời.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tiếp tục chở Hỗn Nguyên Giáo Tổ tìm kiếm đại đạo triều thiên. Trãi qua vô lượng kiếp ánh sáng. Hỗn Nguyên Giáo Tổ gặp vô lượng vô biên ma chướng. Thì tên lái đò cũng gặp vô lượng vô biên ma chướng. Đến khi Hỗn Nguyên Giáo Tổ viên mãn đại đạo. Ngài cũng bước vào Hỗn Độn.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn lại tiếp tục chở Hồng Quân Lão Tổ. Tử Phòng Lão Tổ....các đời Giác Giả.

Nói về Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn vốn chỉ là một phàm nhân. Khi buổi đầu Hồng Hoang Cổ Đế gặp hắn, muốn hắn đắc đạo kế tục y bát. Hắn liền chối từ mà nói rõ. Bản thân phàm tục, không mong ngóng xa vời. Các đời Giác Giả đều có ý định chọn hắn kế tục y bát. Nhưng hắn đều từ chối.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn chứng kiến các đời Giác Giả gặp ma chướng, ma cảnh, tất cả đều vượt qua. Mà Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn cũng không phải vô tình mà vượt qua, cũng không phải nhờ tha lực của các Giác Giả đương thời mà vượt qua.

Vậy tại sao Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn lại có thể tồn tại qua vô lượng thời không các Giác Giả.

Thật ra ngay khi Hồng Hoang Cổ Đế sắp vào hỗn độn. Ngài đã hỏi Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn cần gì. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tánh tình đơn giản. Chỉ nói tôi là người lái đò. Cần một cái chén ăn cơm, vạn năm không mục nát, ăn no lại có, lúc khó lại có ăn. Sự đói giày vò. Sau đưa đò nổi.

Hồng Hoang Cổ Đế nghe thú vị. Mới lấy nước trên thiên hà, hòa cùng linh lực thiên địa ba ngàn thế giới nặn thành cái bát. Bát này rộng 12 cm cao 10 cm. Sau khi nặn xong. Hồng Hoang Cổ Đế mới hỏi Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn nên khắc gì vào bát. Vì Bát này để tặng cho Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Nên phải do hắn quyết định.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn mới vui cuộc đời nói với Hồng Hoang Cổ Đế. Tôi chỉ là một kẻ lái đò. Được thánh nhân cho cái bát. Thì cuộc đời không còn gì bằng. Nay Ngài lại vì tôi mà hỏi ý kiến. Tôi xin khắc bốn chữ TIÊU DAO TỰ TẠI. Để hiểu rằng. Đời đời tự do tự tại. Vô thủy vạn niên vạn kiếp mãi tiêu dao.

Hồng Hoang Cổ Đế khen hay. Liền vận dụng pháp tắc cổ đế. Khắc vào bốn chữ TIÊU DAO TỰ TẠI.

Ngày mà Hồng Hoang Cổ Đế đi vào hỗn độn. Trời đất tối tâm. Vạn ma xâm lấn. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn ngồi trên thuyền cầm bát. Lòng buồn bã không nguôi. Lúc này Ma La là thế lực hắc ám đại diện cái ác xâm lấn ba ngàn thế giới đến trước thuyền yêu cầu Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn giao ra chén Thánh.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn mới vui vẻ mời Ma La lên thuyền rồi nói. Ví như Ông là Ma Chủ của muôn ức tinh cầu. Nhưng vẫn không sao so sánh nổi với Hồng Hoang Cổ Đế. Ma La tức giận mới nói. Ngươi nói vậy có ý gì. Sao dám mỉa mai trêu trọc Cường Giả ta. Ngươi chán sống.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn mới cười nói. Vật này là do Hồng Hoang Cổ Đế tặng ta. Y tự làm ra. Lại khắc trên đó 4 chữ Tiêu Dao Tự Tại. Vậy nếu Ma La ngài thật chí cao vô thượng, có thể vượt qua được Hồng Hoang Cổ Đế. Xin ngài hãy làm thế nào để phá đi Thánh Pháp của Hồng Hoang Cổ Đế.

Ma La cười đáp. Chuyện này không khó. Lập tức Ma La truyền ma pháp vào chén thánh, tức chiếc bát trên tay phàm trần. Bốn chữ Tiêu Dao Tự Tại dưới đáy bát từ màu hoàng kim biến thành màu đen huyền. Chén Thánh chẳng mấy chốc tràn ngập ma khí.

Ma La đắc ý nói. Ngươi thấy ta chưa. Bây giờ cái chén của ngươi đã là tà vật. Nó chỉ phù hợp với ta. Không phù hợp với ngươi.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn nói. Ông vẫn chưa hơn Hồng Hoang Cổ Đế. Ma La tức giận nói. Vậy làm thế nào mới hơn Hồng Hoang Cổ Đế.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn nói. Hồng Hoang Cổ Đế khi làm bát có hỏi ý kiến tôi khắc lên bát cái gì. Tức thuận theo tâm ý chúng sinh mà nguyện vọng. Như nay ông muốn lấy bát tôi vui lòng đưa. Nhưng ông cũng phải làm được như Hồng Hoang Cổ Đế, biết hỏi ý kiến tôi mà thuận theo nguyện vọng tôi thì tôi vui lòng cho ông chén Thánh.

Ma La nghe hợp tình hợp lý. Vội vàng vui vẻ nói. Được rồi tên lái đò. Ngươi muốn khắc gì vào trong bát. Ma La ta là Ma Chủ của thiên địa. Một việc nhỏ như vầy không làm khó được ta.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn mới bình tâm nói. Tôi muốn ông giúp tôi khắc năm câu văn đơn giản. Năm câu văn này ai cũng đọc ai cũng hiểu. Và ông phải dồn hết tâm lực vào mà khắc. Khi khắc xong thì chén thánh là của Ông. Chứ thật tôi không tham cầu. Ma La vui vẻ nói. Được rồi. Ngươi nói đi để ta khắc xong còn lấy bát đi nhanh. Không lôi thôi với tên người phàm như ngươi.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn mới đọc 5 câu văn như sau.

Nhất Nguyện: Thường xuyên năng nổ.

Nhị Nguyện: Vì chúng sanh ba cõi sáu đường chấp nhận chịu mọi thống khổ thế gian.

Tam nguyện: Vì cứu chúng sanh sẵn sàng nhập Niết Bàn.

Tứ nguyện: Những gì các đời đại giác giả đã làm được ta nguyện sẽ làm được và làm được rốt ráo đến vô lượng vô biên chí chân chí chánh.

Ngũ nguyện: Những gì các bậc đại giác giả chưa làm được, ta nguyện làm cho bằng được, dù cho phải thần hồn câu diệt, vĩnh kiếp bất sinh, thế đạo nan dung, nguyện hộ tùng sanh chúng.

Ma La nghe xong lập tức dùng ma pháp khắc vào xung quanh chén Thánh. Sau khi tất cả văn tự đầy đủ 5 câu văn khắc vào trong bát. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn vui vẻ đưa bát cho Ma La. Ma La biến mất.

Năm câu văn nghe hết sức đơn giản mà không hề đơn giản. Ma La cầm bát vừa đi thoáng chốc, thì trời đất thay đổi dị tượng. Tất cả tà ma dưới trướng Ma La cùng bản thể Ma La bị chén Thánh thôn phệ cắn nuốt. Năm câu văn kia trở thành năm con nghiệt thú là Kỳ Lân, Hỗn Độn, Cùng Kỳ, Hóng, Bồ Lao lần lượt cắn nuốt tất cả ma vật ác chướng. Chén Thánh cũng từ đó thất lạc.

Mãi đến thời đại Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn chèo đò trên bến U Minh ngày đó vô tình gặp 3 thanh thiếu niên đang bị vạn quỷ rượt đuổi gϊếŧ. Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn mới dừng đò cập bến cứu lấy ba người. Không biết chèo qua bao lâu. Cuối cùng thuyền dừng tại địa phận gọi là Giác Hải Thâm Sơn. Vùng đất này là chiến trường cổ giữa Đại Đế và Ma Chủ các đời.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn cho 3 khách xuống thuyền định rời đi. Thì thanh niên lãng tử áo xanh mới nếu Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn lôi xuống thuyền rồi nói.

Ngươi cũng ngộ. Đã đến thì vào xem. Có bọn ta thì còn lo gì. Bốn người đi vào vùng đất Giác Hải Thâm Sơn.

Trong phế tích, một lần nữa Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn tìm thấy chén Thánh. Hắn nhớ lại kỹ niệm xưa. Ba người Lý Nhĩ, Vương Minh, Huyền Nữ đề nghị hắn nên chọn một món bảo vật để sau này xưng danh thiên hạ.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn chỉ cười rồi nói. Cái chén này vốn khi xưa có người bạn cũ làm tặng tiểu nhân. Nay tiểu nhân tìm được, xem như đồ của tiểu nhân thu về. Tiểu nhân chỉ là một tên lái đò. Không mong cầu xưng danh thiên hạ. Không mong ngóng một đời giáo tổ. Thứ cho tiểu nhân tài hèn đức mọn. Mong ba vị đừng cười chê.

Nói rồi Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn nhanh chóng rời đi.

Trong Giác Hải Thâm Sơn Lý Nhĩ thu phục được thanh ngưu thánh thú. Lại tìm được hộp báo cất giữ vạn tượng phất trần cổ pháp khí của đại năng thượng cổ. Lý Nhĩ từ đó tu hành thành Đại Giác Giả. Danh chấn các thời đại. Có thời đại Lý Nhĩ sáng lập Đạo Đức Kinh truyền xuống nhân gian. Làm đạo môn hưng thịnh 3000 năm ở hạ giới.

Huyền Nữ đi lạc vào một động cổ. Nàng tìm được một thanh kiếm bạc. Trong động cổ lại có vô lượng kỳ trân dị quả. Huyền Nữ hàng ngày ăn kỳ trân dị quả. Hít thở khí trời. Lại từ trong ngọc kiếm tìm ra ý chí đại đạo. Từ đó nàng lưu danh sử sách. Nghe đâu nàng tinh thông thuật bói toán chiêm bốc, mấy lần hạ phàm cứu thế giải nạn giúp hoàng đế chống xi vưu.

Vương Minh thì lúc Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn rời đi. Y đi ra đưa tiễn tên lái đò. Rồi ngủ quên trên bãi biển lúc nào không hay biết. Thức dậy nữa đêm bị sóng biển đánh trôi dạt vô tận bìa rừng. Vương Minh tỉnh dậy, thấy phía trước có gò đất cao, mới lại quan sát, thì biết được đây là mộ táng của thủy tổ yêu tộc.

Vương Minh ra sức đào bới. Lát sau tìm được hai gương đồ to. Mở ra gương thứ nhất là một bộ đạo bào xanh lục bích trong toát lên khí thế cổ xưa. Vương Minh mặc vào lập tức tâm thân hòa vào đại đạo. Gương thứ hai là kinh văn pháp chú. Vương Minh ngồi đọc chăm chỉ thấu hết huyền cơ vũ trụ. Từ đó y trở thành Lão Tổ vạn niên, ẩn mình lánh thế. Một Cổ Đại Giác Giả mà ít người biết đến.

Nói về Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Hắn trôi nổi trên U Minh. Kẻ chèo đò bền bỉ. Từ ngày tìm được Chén Thánh Phạn Ma. Hắn hằng ngày tĩnh tâm trên sóng nước. Chén Thánh ban đầu còn là thực thể. Sau này dung nhập vào não hãi của Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn. Năm câu văn mà Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn đọc cho Ma La ghi trên chén thánh luôn vang vọng trong đầu hắn.

Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn cứ thế trãi qua vô lượng vô biên ức năm tháng. Hắn chứng kiến dòng thời gian lịch sử. Hắn nghe tất cả Giác Giả các thời đại thuyết giảng. Hắn chèo đò mưu sinh. Rồi hắn cũng quyết định đến vùng đất khác. Hắn vào luân hồi. Làm sáng thế cổ la ở y diệp cổ quốc. Nhưng dẫu hắn có đầu thai đi đâu, vào quốc độ nào, chén thánh phạn ma vẫn thúc giục hắn TIÊU DAO TỰ TẠI. Hắn đã hại não thập đại trí giả. Để gây hiểu lầm, để đầu thai sang thời đại khác. Hắn vẫn trong bộ dáng người phàm. Hắn thích tự do tự tại.

Còn về tại sao Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn luôn phá trừ được ma chướng. Là do tâm hắn kiên định. Cả một đời hắn luôn cho mình là người phàm. Là heo chó. Mà hễ là heo chó thì không đáng nhắc tới. Và không có ma tà nào ngu đi so mình với heo chó.

Một phần là nằm ở năm câu văn kia. Khi Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn đọc năm câu văn kia Ma La đương thời còn chết. Tà vật tiêu tan. Cho nên phải thấy năm câu văn kia hết sức đáng sợ. Nó hút hết pháp lực nhân quả ác chướng báo chướng trong đời sống.

Mà Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn chỉ vô tình nghĩ sao đọc vậy. Mà không ngờ diệt hết yêu ma thời đó. Thiên Đạo lại hiểu sai là Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn thệ nguyện trước vũ trụ. Nên thiên đạo tự công nhận 5 câu văn đó là do Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn đọc ra tuyên thệ trước trời đất. Mà thiên đạo không cho hắn đắc đạo. Nên hắn tu hoài không đắc. Hắn lại mãi mãi vẫn là phàm trần.

Điều này làm Hật Ly Bàn Chi Câu La Diễn cảm thấy thú vị. Giác Giả Vương Minh ta cũng thấy ngươi thú vị. Nhị Lực à.

Nói đến đây. Để thấy được. Dọng ma tức tâm tà giấy khởi. Thời mạt kiếp đa số ai trong tâm cũng mộng làm thầy bà. Mộng có ông này bà kia nhập xác cứu đời.

Nay Giác Giả Vương Minh ta nói cho Nhị Lực tên lái đò như ngươi rõ biết. Từ sự việc ngươi vượt qua Dọng Ma các thời Giác Giả. Nếu chúng sinh nào biết khôn lanh. Không ảo vọng sản đá. Hàng ngày minh tâm niệm tưởng hồng danh NAM MÔ VƯƠNG MINH CỔ PHẬT. Hoặc đọc tụng tương liên thần chú. Thì tâm an tánh ổn.

Còn như kẻ nào mong cầu ông ứng bà nhập. Thì dù cho có niệm cả ngàn câu kinh ta thuyết. Vẫn bị ma quỷ nó giả danh ốp vào xác lừa gạt mà sau này mê mờ mụ mị.



Nhị Lực nghe lại chuyện xưa mà tưởng như giấc mộng. Nhị Lực lúc này tâm an tánh tịnh. Tổ Sư Vương Minh mới nói. Khá khen Nhị Lực hàng phục Ma La. Tâm tịnh tánh phàm. Vào nam ra bắc.

Nhị Lực vội thưa. Khởi bẩm Tổ Sư. Nhị Lực muốn hỏi. Chúng sinh tùy căn tánh. Tổ Sư có gì nhắc nhở chúng sinh. Xin cứ truyền dạy. Vì hiếm khi trong đời gặp Phật Thế Tôn.

Mà nay Nhị Lực ăn mày cửa Phật. Vô tình gặp được đại sự nhân duyên. Chúng sanh ngày nay tâm linh khô cạn. Kính xin Phật Thế Tôn Vương Minh từ bi cứu rỗi, mà làm lợi ích cho ba cõi sáu đường. Nhị Lực nguyện y giáo phụng hành tín phụng.

Phật Thế Tôn Vương Minh lúc này mới nói.

Này là Ông Nhị Lực. Sau khi Ông thâu thần trở lại nhục thân. Ông hãy dạy môn đồ. Thờ cúng một vị Phật Thế Tôn danh hiệu Vương Minh.

Nếu ai hỏi Ông Phật Thế Tôn này nguồn gốc thế nào. Thì Ông cứ kể Vương Minh Giác Giả sinh vào thời đại Vua Tam Hoàng Ngũ Đế lâu xa. Đó là một kiếp Vương Minh xuống thế. Chứ thật ta đắc đạo lâu xa. Người phàm sau hiểu nổi.

Ông lại nói cho bá tánh biết. Thật Phật Thế Tôn Vương Minh là Giáo Tổ sáng lập ra Bùa Lỗ Ban. Từ thời viễn cổ. Mãi đến đời xuân thu chiến quốc. Thì có thanh niên ở nước lỗ tên gọi Công Thâu Ban. Được ta sai chư thần xuống truyền cho Lỗ Ban Kinh. Mới duy trì phát triển đến hạ giới ngày nay.

Để cho sanh chúng hiểu rõ. Đạo vốn một nhà. Tuy ba mà một. Giác Giả Vương Minh ta cùng Lý Nhĩ Giác Giả và Huyền Nữ Giác Giả thương chúng sinh như con. Nhưng do tâm chúng sinh nông cạn. Không thấy được ánh sáng từ bi.

Nhị Lực ráng ở trong trần. Dạy khuyên sanh chúng. Hàng ngày niệm tưởng hồng danh ta. Sống cho chân thật. Thì an an ổn ổn.

Như ai sau khi nghe Nhị Lực dạy xong mà tin tưởng. Thì đến trước ban thờ ông bà tổ tiên. Hoặc lập 1 ban thờ đơn giản trước trời. Mới tắm rửa sạch sẽ, chuẩn bị hương đăng trà quả. Rồi quỳ trước ban thờ thành tâm đọc lớn những lời sau.

BÀI THỆ NGUYỆN QUY Y VƯƠNG MINH CỔ PHẬT.

Quy Y Vương Minh Cổ Phật Lưỡng Túc Tôn.

Quy Y Vương Minh Cổ Pháp Ly Dục Tôn.

Quy Y Vương Minh Cổ Tăng Chúng Trung Tôn.

Quy Y Vương Minh Cổ Phật Bất Đọa Địa Ngục.

Quy Y Vương Minh Cổ Pháp Bất Đọa Ngạ Quỷ.

Quy Y Vương Minh Cổ Tăng Bất Đọa Bàng Sanh.

Quy Y Vương Minh Cổ Phật Cảnh.

Quy Y Vương Minh Cổ Pháp Cảnh.

Quy Y Vương Minh Cổ Tăng Cảnh.

Quy Y Tam Bảo Viễn Ly Tam Đồ Khổ.

Nhữ đẵng sở tạo chư ác nghiệp.

Giai do vô thỉ tham sân si.

Tùng thân ngữ ý chi sở sanh.

Nhất thiết chúng đẳng kim giai sám hối.

Nam Mô Cầu Sám Hối Bồ Tát Ma Ha Tát ( 3 lần).

NAM MÔ VƯƠNG MINH CỔ PHẬT( 3lần).

NAM MÔ LÝ NHĨ CỔ PHẬT( 3lần).

NAM MÔ HUYỀN NỮ CỔ PHẬT(3lần).

Hễ chúng sinh nào tín niệm. Hàng ngày đối trước bàn thờ đọc lớn bài thệ nguyện quy y Vương Minh Cổ Phật. Thì ta độ cho an ổn làm ăn sinh sống.

Còn như chúng sinh nào muốn thờ phụng ta. Thì chỉ cần lập ban thờ đơn giản. Trên ban thờ bày 1 lư hương. 3 chung nước. 1 bình bông. 1 dĩa trái cây. Hàng ngày sớm hôm dâng hương niệm danh hiệu ba đấng là.

NAM MÔ VƯƠNG MINH CỔ PHẬT.

NAM MÔ LÝ NHĨ CỔ PHẬT.

NAM MÔ HUYỀN NỮ CỔ PHẬT.

Tức là hồng danh tam thế Phật thượng ngươn thánh đức. Thì chúng sinh đó minh tâm kiến tánh. Nghiệp qua nạn khỏi. Lại được tam thế như lai bọn ta độ trì cho an ổn mà tu hành vượt qua tam đồ khổ.

Còn bằng như chúng sinh nào sau khi đọc xong lời ta thuyết, mà cho rằng tà vọng,lại cho rằng lời ma nói, chứ trên đời ngoài Ông Thích Ca là Phật thì chẳng còn ai. Thì chúng sinh ấy tự hủy hoại đạo hạnh mình, tự ngăn chặn túc mệnh của mình. Chính chúng sinh ấy tự chiêu cảm ác quả. Sẽ mãi trôi lăn trong vòng sanh tử. Không thấy được ánh sáng chân lý của Thánh Nhân truyền dạy.

Nhị Lực nghe Vương Minh Lão Tổ nói mà vui vẻ an lòng mát dạ.

Nhị Lực lại hỏi. Bẩm Phật Thế Tôn Vương Minh. Vậy nay theo như kinh thuyết. Hạ trần mạt pháp. Ta bà thế giới yêu ma hủy hoại. Là như thế nào. Kính xin Phật Thế Tôn Vương Minh dạy rõ. Cho phàm trần ngu nguội biết rành. Mà làm lợi ích cho sanh chúng.

Phật Thế Tôn Vương Minh mới vì Nhị Lực phàm trần mà thuyết giảng. Bá Di ngồi cạnh rót cho Phàm trần bát trà thứ tư.

Phật Thế Tôn Vương Minh giảng.

" Ngày nay vật chất xa hoa.

Cái tình cái dục người ta mê mờ.

Thịt da lộ ngấn quanh bờ.

Nào đâu che chở tôn thờ cha ông.

Cái thời tiền có là ngông.

Lộn rồng lộn phượng làm lòng đảo điên.

Cái thời vật chất kim tiền.

Mua tiên còn được tu hiền mấy ai.

Thời này mạt pháp gọi ngay.

Thích Già pháp đạo mòn rày từ đây.

Thánh Thần mới xuống lập xây.

Dẫn ai hữu chí từ đây tu hành.

Thời này gọi dục quẩn quanh.

Tràn lan ảnh mạng phim hành chúng dân.

Thân trần thân trụi rần rần.

Tình tìиɧ ɖu͙© dục ái ân khó lìa.

Dặn Ông Nhị Lực nhìn kia.

Hạ trần mạt kiếp một bìa thảm thê.

Đó là dân chúng u mê.

Còn ai tin kính thì về bên ta.

Phật Đà thệ hải châu sa.

Bao lần cứu vớt dân mà nào hay".

Nhị Lực ráng về khuyên sanh chúng dù đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙©. Dù là tội lỗi trăm bề. Dù đang hì hục trong tìиɧ ɖu͙©. Vẫn không quên niệm danh hiệu Nam Mô Vương Minh Cổ Phật. Thì được Phật Thế Tôn Vương Minh ta từ tâm cứu độ vậy. Bởi màn ba kỳ chót. Yêu tà tranh nhau cắn nuốt thần hồn hại người khổ não.

Mà ai kính tin thờ phụng Phật Thế Tôn Vương Minh ta thì hầu mong an ổn.

Phật Thế Tôn Vương Minh mới vì sanh chúng ba cõi sáu đường mà đọc bài Sám Vương Minh để truyền cho nhân loại.

SÁM VƯƠNG MINH.

Cúi đầu lạy Phật Vương Minh.

Độ con thoát cảnh tử sinh bao đời.

Con nay nguyện rỏ nghe lời.

Vương Minh Cổ Phật trong đời dạy khuyên.

Dặn lòng con sớm tinh chuyên.

Niệm danh Cổ Phật bình yên đời đời.

Vương Minh Phật Tổ trong đời.



Cha Lành ba cõi tùy thời độ sanh.

Thương đời khổ ải quẩn quanh.

Vương Minh Cổ Phật giảng rành lý chơn.

Thầy từ thế giới thâm ơn.

Ba ngôi cao cả Thầy hơn biển trời.

Vương Minh Cổ Phật độ đời.

Chỉ cho trần hạ lọc đời sạch trong.

Ta bà biển khổ mênh mông.

Ráng lo niệm Phật dằn lòng nghe con.

Ta thời Phật Cổ vàng son.

Ẩn mình lánh thế độ con an lành.

Tin ta phải niệm cho rành.

Hồng danh sáu chữ thực hành huệ minh.

Phật từ bao kiếp nhân sinh.

Mượn lời tha lực chí tình độ con.

Phàm nhân vốn tục mỏi mòn.

Lòng còn ích kỷ tâm còn sân si.

Phật ta lời thệ ưu bi.

Quyết lòng giáo chúng độ thì kỳ ba.

Ta thời thay Phật Thích Ca.

Giáng đàn dạy đạo màn ba kỳ này.

Khuyên dân ráng niệm danh Thầy.

Vương Minh Cổ Phật độ đầy thâm ân.

Làm người biết nghĩa biết nhân.

Biết sai biết sửa biết thân tu hành.

Pháp truyền phương tiện độ sanh.

Một câu niệm Phật xua banh nghiệp tà.

Vương Minh Cổ Phật cao xa.

Mà ai tín niệm thiệt là phúc duyên.

Vương Minh xưa ở cung Tiên.

Bao lần xuống thế độ yên dương trần.

Tam Hoàng Ngũ Đế xuống dân.

Làm anh bán gạo trong trần nuôi cha.

Rồi Ngài lập pháp trừ tà.

Lỗ Ban danh gọi ấy mà truyền răng.

Sau này thật bậc Nhân Năng.

Niết Bàn vắng lặng in hằng đạo tâm.

Chúng sanh luân lạc mê lầm.

Làm cho bùa phép họa mầm gây ra.

Nay thời màn chót kỳ ba.

Vương Minh Cổ Phật xuống mà dạy khuyên.

Niệm danh Phật Tổ bình yên.

Vương Minh Phật Tổ chỉ truyền diệu tâm.

Thế Tôn Phật Tổ quang lâm.

In hằng đạo pháp vạn năm xưa truyền.

Một lòng kỉnh lễ trần miền.

Chúng con sáng tỏ lời thiền pháp âm.

Kính xin Phật Tổ huyền thâm.

Độ con thoát cảnh khổ mầm ưu bi.

Nam Mô Phật Tổ Lưu Ly.

Vương Minh Cổ Phật dắt đi đường lành.

Cuối đầu phát nguyện viên thành.

Đời đời theo Phật làm lành muôn thu.

Phật là đuốc tuệ phá ngu.

Giải trừ tai ách phù du nhiều đời.

Con tin có Phật trong trời.

Xuống lên ba cõi tùy thời giảng khuyên.

Cúi đầu lạy trước thượng thiên.

Một lòng tin Phật bình yên muôn nhà.

Nguyện cầu Pháp Giới ta bà.

Tin Vương Minh Phật nhà nhà ổn an.

NAM MÔ VƯƠNG MINH CỔ PHẬT CẢM ỨNG CHỨNG MINH ( 3 lần).

Phàm trần nghe xong ghi nhớ rõ rành không sai một chữ. Mới đứng dậy lạy tạ Vương Minh Phật Tổ Thế Tôn, cùng lạy tạ Bá Di Tôn Giả. Rồi phàm trần mang theo linh hồn quay về thể xác nơi miền Bãi Sậy.

Lúc này nơi Bãi Sậy phàm trần tỉnh lại đã qua 3 tháng. Đường Quốc Sư cùng Tố Tâm Môn Chủ hết sức vui mừng khi thấy Chủ Thượng bình an vô sự.

Phàm trần tức Vạn Ác Tà Vương lúc này sai người đi mời mặc nương tử tới có việc cùng đàm luận.

Một hồi lâu sau một ánh sáng hào quang chói lòa bay vào nhà tranh Bãi Sậy phàm trần. Không ai khác chính là Mặc Nương Tử. Nàng bây giờ hồng trần bất nhiễm. Tiên khí quấn quanh. Thật là đấng thần tiên tươi tốt.

Vạn Ác Tà Vương phàm trần vừa thấy Mặc Nương Tử đến liền cười nói. Thuận Thiên Đạo. Ứng Nhân Luân. Thời Thần Đã Điểm. Ngọc Chỉ quy hề quy lai hề. Nay Thiên Đạo sắc phong Mặc Nương Tử đạo vị CỬU LINH ĐẠI THÁNH UY VIỄN TAM TÔN HÀNG MA PHỔ ĐỘ CHÂN NHÂN. Khâm chỉ. Phụng sắc thiên trào. Cung Tiển. Xe loan thánh giá hồi cung.

Mặc Nương Tử chưa hiểu chuyện gì. Thì phàm trần tức Vạn Ác Tà Vương lúc này cầm đạo ngọc chỉ mà lúc trước Bàn Dương Tử Lão Tổ sắc phong cho phàm trần ở trong mộng nơi đền chân ngã. Phàm trần cầm ngọc chỉ chọi thẳng vô đầu Mặc Nương Tử. Ngọc chỉ lập tức in hằng trong não hải nàng. Khi phàm trần hô Xe Loan Thánh Giá Hồi Cung. Thì Mặc Nương Tử tan biến. Nàng không đỡ trước tình huống đắc đạo quái quỷ của mình.

Mở mắt ra. Nàng thấy mình đang ngồi trên thượng cung. Trong bàn đá. Hai người một trẻ, một già đang đánh cờ. Người trẻ trung niên là Thiên Đế Cửu Kiếp. Người già là Bàn Dương Tử Lão Tổ.

Cả hai đang đánh cờ, thì dừng lại nhìn Mặc Nương Tử rồi cười nói. Mừng đạo giả về trời. Phúc sinh vô lượng. Thanh niên cưỡi lợn đúng là không gì không dám làm. Hắn dám từ bỏ ngôi cao quyền vị, để độ hóa đạo giả. Đạo giả đúng thật là phúc sinh vô lượng.

Mặc Nương Tử bây giờ đạo vị nhất phẩm. Từ một yêu tà. Bây giờ đã trở thành một đấng chí chân chí thánh, đồng hàng thiên đế Cửu Kiếp. Tâm trạng nàng không biết phải nghĩ sao. Tên phàm trần khốn nạn lừa nàng. Nhưng hắn làm vậy được gì.

Nàng được Bàn Dương Tử Lão Tổ và Thiên Đế Cửu Kiếp quan tâm tận tình. Nàng nói trong lòng. Rảnh rang sau khi ổn thỏa xong trên thượng giới, nàng sẽ xuống Bãi Sậy tìm phàm trần tính sổ.

Phàm trần sau khi trút bỏ thần vị. Hắn cảm thấy vui vẻ. Hắn bây giờ tiêu dao tự tại. Lòng không lo nghĩ. Hắn sai môn hạ của Tố Tâm Môn Chủ đi khắp nơi rau giảng Tương Liên Thần Chú.

Phàm trần thì suốt ngày ăn no, tụng kinh, rồi lăn ra ngủ. Cuộc sống cứ thế trôi dài vô tận.
« Chương TrướcChương Tiếp »