Chương 69: Cổ Loa Lai Đáo Diệt Tà. Dừng Chân Vĩnh Phục Ăn Mà Cổ To.

Ta gọi thế trần hợp rồi tan.

Gió mây dâu bể khổ muôn ngàn.

Mới hiện tất lòng ta an lạc.

Thế sự hồng trần lẽ hợp tan".

Hôm nay Vạn Ác Tà Vương tức phàm trần âm thầm rời Bãi Sậy. Hắn hóa phép thu phục một con ma thú chim cánh cụt. Ma thú này đạo hiệu gọi là Giựt Nhanh Còn Ăn.

Phàm trần mới thu liễm khí tức yêu tà. Sử dụng bí pháp Luận Xá Công, thay hình đổi dạng thành một thanh niên đần mập mạp.

Thanh niên đần mập mạp tên gọi Lão Heo. Lão Heo cưỡi ma thú chim cánh cụt Giựt Nhanh Còn Ăn phi nước đại vang rần trong trần hạ. Chẳng mấy chốc Lão Heo đã đến thành Cổ Loa. Phàm trần đến một trấn sầm uất bên trong Thành Cổ Loa. Trấn này tên gọi Quan Hoa.

Tại trấn Quan Hoa. Phàm trần đi qua 16 mê cung, vượt qua 277 ảo cảnh. Hắn cuối cùng cũng đến trước một cây cầu. Tên gọi Cầu Giấy.

Vượt qua Cầu Giấy, Phàm trần đi vào một ngõ tối. Phía trước ngõ tối, có bãi đất hoang. Trước bãi đất hoang lại có thông đạo. Phàm trần mới dùng thần niệm, gọi người quen bên trong thông đạo ra.

Bởi thông đạo này nối liền hai giới âm dương. Dù cho phàm trần đạo hạnh như mây. Nhưng thông đạo này có cấm chế thiên địa. Chỉ người bên trong thông đạo, mới có pháp tắc thượng thiên mở ra thông đạo.

Người quen này bước ra là một tiểu cô nương tên gọi Bé Gạo Nếp, phàm trần được Bé Gạo Nếp dẫn vào bên trong thông đạo, thông đạo này dẫn hướng đi lên thượng thiên, phải vượt qua 5 tầng cấm chế, được cô bé Gạo Nếp thi triển pháp tắc thiên địa một cách tài tình.

Cuối cùng phàm trần đến nơi. Nơi này bề ngoài sáng sạch thanh tịnh. Nhưng thật bên trong chứa đựng vô lượng khí tức yêu tà quỷ dị. Bên phía trong hang động là hai tiểu cô nương đang ngủ say sưa. Một người tên là Phương Trượng, một người tên gọi Thảo Mai.

Ba tiểu cô nương Gạo Nếp, Phương Trượng, Thảo Mai tuổi chừng 16. Mắt sáng, mặt hoa. Hết sức diễm kiều mỹ lệ.

Vốn hồi tiền kiếp xa xưa, phàm trần là ân sư của ba đứa tiểu nhi nương này. Nay biết ba đứa đồ nhi có nạn. Phàm trần mới không quản đường xa, cưỡi chim cánh cụt Giựt Nhanh Còn Ăn phi đằng bôn tẩu cứu giá.

Phàm trần mới giả bộ nói cười. Bé Gạo Nếp lễ phép, mới đem đồ ăn ngon thiết đãi, lại dâng lên hàn băng cực phẩm pha hoàng thủy ngàn năm dâng cúng Sư Trưởng là phàm trần.

Một hồi lâu Phương Trượng cùng Thảo Mai thức giấc, mới vui vẻ kính cung ra mắt ân sư.

Ba đứa tiểu hài nương ngây thơ dùng cơm hồn nhiên. Phàm trần thì vì đường xa bôn tẩu nên ngồi đã tọa, một lúc sau mới lấy Diệp Dược Linh đốt để thư giãn.

Tầm vào cuối giờ mùi. Tức 3 giời chiều. Ba tiểu hài nương mới xin phép Sư Tôn đi ra đồng gặt lúa, mót khoai. Phàm trần vui vẻ chào tạm biệt bọn nhỏ.

Sau khi ba tiểu hài nương rời đi. Phàm trần mới đóng chặt cửa động. Tay cầm Diệp Dược Linh đốt, miệng thì thầm niệm chân ngôn cựu sát.

Quà đô ba là nha công kỳ na tô úc hạ.

Lập tức khung cảnh bên trong nơi trú ngụ bọn trẻ, xuất hiện trước mắt phàm trần là một bầu không gian quỷ mị, trong bầu không khí này xuất hiện vô số oán linh.

Có ba đại quỷ cổ xưa hiện ra trước mặt phàm trần quát lớn ra vẻ thị uy.

Quỷ thứ nhất có tên là BÀN NÔ TÚC GIÁ. Quỷ này mặt người nanh thú, mỏ nhọn răng dài. Toàn thân lông lá, thuộc hạ ba ngàn. Pháp lực vô lượng vô biên khó kể.

Quỷ thứ hai có tên là XIỂM LY PHỔ TÁ. Quỷ này đầu vượn, mình hươu, chân heo, đuôi chó. Quỷ có mắt xanh như ngọc, thuộc hạ tám muôn. Pháp lực vô cùng xưa cổ.

Quỷ thứ ba tên gọi là MỤC ĐẾ BÀ LA. Vóc ngọc mình hoa, vốn là đại thụ. Tục gọi Xương Cuồng. Chiên Đàn Cổ Thụ. Tích tụ vạn âm. Thâm trầm vô lượng. Thuộc hạ hằng muôn sa số ức đếm không kể xiết.

Ba đại quỷ hiện ra trong hư không quát lớn. Đồ phàm nhân ngu nguội. Sao dám đến chốn này. Dám xen vào việc của bọn ta. Ba con đàn bà kia. Là do bọn ta chọn lấy. Để tế luyện âm ma. Ẩn tàng bọn nó nuôi sinh khí.

Mà ngươi chỉ là phàm tục. Dám cả gan phá đám bọn ta. Thật ngông cuồng không biết lo xa. Mệnh ngươi sao qua khỏi, ở đó mà cao cả.

Vốn lúc nảy khi vừa mới gặp Bé Gạo Nếp bên ngoài thông đạo. Phàm trần đã nhìn ra con bé bị âm ma thôn phệ, khống chế linh hồn. Phàm trần mới vận khởi toàn thân công lực Luận Xá Công, dùng năng lực của Phệ Quỷ 10 vạn năm bên trong phàm trần, hút lấy tất cả khí âm tà ô trượt trên thân nữ nhi Gạo Nếp.

Phàm trần khi gặp hai nữ nhân là Phương Trượng và Thảo Mai. Lại không ngừng nói lời da^ʍ tà lố bịch, để khıêυ khí©h bọn quỷ dữ ẩn tàng trong thân các nữ.

Vốn con bé Thảo Mai, bị tên đại quỷ MỤC ĐẾ BÀ LA, ẩn sâu bên trong cổ thân thể nhỏ bé, mà ngày đêm hoành hành tác oai, tác quái. Mục Đế Bà La lúc thì hóa âm ma quỷ đồng giả danh nhập thể Thảo Mai để làm đủ trò xiếc khỉ. Lúc thì âm thầm hút lấy linh khí bên trong cơ thể Thảo Mai dồn dập.

Khi Phàm trần tiếp xúc với con bé Gạo Nếp, thì hắn đã không còn thở nỗi. Do quỷ khí trên người con bé Gạo Nếp quá nồng đậm. Phàm trần hút lấy một thân quỷ khí. Giống như xe hút bồn cầu ở hiện đại hút lấy mấy trăm cái nhà vệ sinh bẩn thiểu.

Mà thân thể phàm trần lúc này tê liệt. Do lượng khí tức yêu tà gây tắc nghẽn kinh mạch. Đến khi phàm trần gặp con bé Thảo Mai. Thì hắn đã bị đau nhứt bên chân phải. Hắn cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng thật ra lúc này, kinh mạch hắn như muốn đứt vụn. Do hắn dùng thân thể làm l*иg sắt, vây nhốt bọn âm ma quỷ tướng, thuộc hạ của ba chúa quỷ.

Phàm trần miệng thì nói lời da^ʍ tục da^ʍ ô dọa ba nữ tử. Thân thể thì đau đớn không cùng. Do Luận Xá Công đã được điều động sử dụng đến cực hạn. Phàm trần ngồi tựa đầu vào vách hang động. Hắn châm 1 điếu Diệp Dược Linh. Nói cười như không có chuyện gì. Hắn còn ghẹo các hài nữ. Tối nay bản đại gia sẽ đè các nàng ra, mà chén bát hả hê. Làm các hài nữ hoang mang, mặt mài tái mét.

Mãi đến khi ba hài nữ xin phép ra đồng, thì tình cảnh lúc này bên trong hang động chính là một tiểu thế giới đầy ma quỷ. Mà ba chúa quỷ lúc này đang hiện ra trong hư không tiểu thiên địa, phía sau là hằng hà sa số âm binh quỷ tướng đông như cát sông Hằng, để thị uy chửi bới dọa nạt phàm trần.

Lúc này không có ai. Phàm trần cũng không cần phải giả ngu. Hắn bộc phát khí tức âm tà thượng cổ. Hiện lại bản thể thân tướng Vạn Ác Tà Vương.

Vạn Ác Tà Vương cười khanh khách nói. Chắc các ngươi tưởng Bản Tọa ăn chay niệm phật. Dù các ngươi là cổ quỷ. Nhưng các ngươi còn bình tĩnh. Mà còn bình tĩnh thì chưa phải quỷ dữ. Các ngươi hãy xem ta ra tay đối phó với các ngươi. Thì các ngươi sẽ hiểu.

Vạn Ác Tà Vương vận chuyển thôi động vô số linh lực tà ác cổ xưa từ trong thân. Hắn thôi động linh khí thiên địa, dẫn dắt lôi kiếp. Mà hễ quy luật của tạo hóa. Âm ma nào muốn hình thành. Sẽ bị trời giáng lôi kiếp tru diệt. Bởi thiên đạo không dung dưỡng âm tà. Hiểu được điều đó. Nên Vạn Ác Tà Vương lấy thân làm ngòi nổ. Quyết làm trái bom nguyên tử hạt nhân. Cho nổ chết mẹ cái quốc giới âm ma này.

Trong cổ kinh xưa có giải thích. Một đóa hoa là một thế giới. Trong cõi vô hình. Có những thân thể phàm nhân ở thực tại, chỉ bị 1 con tà xâm chiếm. Nhiều con tà xâm chiếm sẽ hình thành một ngôi nhà, ẩn bên trong thân xác. Rồi khi có nhiều nhà, chúng quỷ lại lập thành làng. Nhiều làng chúng lại lập thành trấn. Nhiều trấn chúng lại lập thành phủ, quận. Nhiều phủ, quận chúng lại lập thành thành trì. Rồi nhiều thành trì chúng lại lập thành quốc giới, tức một quốc gia tà quỷ thống trị bên trong thân thể con người. Rồi nhiều quốc giới chúng lại hình thành một tiểu thiên địa. Rồi nhiều tiểu thiên địa, chúng tà quỷ lại lập thành một trung thiên địa. Rồi nhiều trung thiên địa, bọn chúng lại lập thành một đại thiên địa tà ma thống trị bên trong con người.

Nghe miêu tả, quý đọc giả cứ nghĩ sẽ rộng lớn lắm. Nhưng thực tế một tiểu thiên địa hay đại thiên địa chỉ nhỏ như hạt bụi bên trong cơ thể người. Nhưng một hạt bụi trong cõi vô hình có sức chứa diện tích như một Trái Đất ở thế giới hiện đại.

Mà chỉ những bậc Đại Năng, Giác Giả mới thấy được điều đó. Trường hợp của ba cô bé Gạo Nếp, Phương Trượng, Thảo Mai là bị ba con đại quỷ lập thành một tiểu thiên địa bên trong thân thể. Ngày đêm không ngừng tác quái hút lấy linh khí, nuôi âm binh quỷ tướng.

Phàm trần ngồi ở Bãi Sậy biết môn đồ hồi tiền kiếp có nạn. Mới lập tức bôn ba cứu độ.

"Quản chi lao khổ đường xa

Một thân lặn lội bôn ba cứu đời

Bạc tiền vay mượn khắp nơi



Khổ thân thầy đạo vì đời chẳng than".

Phàm trần không cần ai hiểu hắn. Hắn chỉ cần thấy đúng là làm. Hắn lúc nảy bộc phát toàn thân quỷ khí. Thôi thúc máy thiên địa vận hành. Trời sinh dị biến. Ba ngàn thế giới phóng xuống lôi điện không ngừng về phía phàm trần. Trong nháy mắt tất cả tan thành tro bụi.

Âm ma quỷ tướng chết sạch. Ba đại quỷ nổ tung. Ngay cả Vạn Ác Tà Vương cũng nổ tan nát. Khi tất cả lôi điện tan biến. Bên trong hang động lúc này, một cỗ thân thể mới được linh khí lôi điện hình thành. Không ai khác chính là phàm trần.

Hắn đã thành công dục hỏa trùng sinh. Lấy cái chết tìm sự sống. Khi đồng quy vô tận với bọn quỷ. Hắn đã dùng năng lực Phệ Quỷ hấp thụ tất cả ác khí của yêu ma. Lại nhờ lôi điện tẩy rửa linh hồn. Nhờ bí pháp Luận Xá Công mà tái tạo một thân thể mới. Hắn đã trở lại và lợi hại hơn xưa.

Lúc này hắn tắm rửa sạch sẽ. Do bên trong hang động có suối mát. Hắn lại không đợi ba tiểu cô nương trở lại. Hắn nhờ người hang động kế bên thông đạo khai mở phong ấn, hắn nhanh chóng rời đi.

Ra khỏi thông đạo ở địa phận Quan Hoa. Phàm trần dùng thần niệm, liên hệ với đồ tôn của hắn tên gọi Nguyễn Văn Việt. Nguyễn Văn Việt này vốn là một tên thầy cúng đạo hiệu Quảng Nam Đạo Nhân.

Quảng Nam Đạo Nhân vốn cư ngụ ở Đường Trần Phú, Trấn Trưng Nhị, Quận Phúc Yên, Thành Vĩnh Phục. Vốn Thành Vĩnh Phục tiếp giáp với Thành Cổ Loa trong Phong Khởi Đế Quốc. Mà Quảng Nam Đạo Nhân này là đệ tử của đệ tử của Phàm trần. Hắn phải gọi phàm trần bằng Sư Ông.

Phải kể rõ nguồn gốc, thì hồi những năm phàm trần đi chu du thiên hạ, có nhận một tên đồ đệ. Đồ đệ này vốn là một con quỷ tên gọi Côи ŧɧịt̠ Nùng Khan. Quỷ Côи ŧɧịt̠ Nùng Khan xuất thân ở đất Đại Ngãi, Thành Sắc Trong. Thành Sắc Trong vốn là địa phận của các cổ tộc xa xưa lâu đời trên thế giới này.

Quỷ Côи ŧɧịt̠ Nùng Khan thân hình xấu xí, ốm tông ốm teo, ghẻ lở đầy thân. Quỷ này tánh tình hẹp hòi ích kỷ, suốt ngày ham mê cờ bạc đỏ đen. Nhưng Quỷ Côи ŧɧịt̠ Nùng Khan lại biết lắng nghe phàm trần truyền dạy về chân lý tối thượng của Giác Giả Vương Minh.

Nó nhớ rành học thuộc. Rồi thông qua sự tài lanh tài lẹt của quỷ Côи ŧɧịt̠ Nùng Khan. Nó đã đi vào nhân đạo chiêu dụ rất nhiều thành phần nghĩa sĩ tri thức thời đại đó.

Một trong những người được quỷ Côи ŧɧịt̠ Nùng Khan nhận làm đồ đệ đó chính là Quảng Nam Đạo Nhân. Quỷ Côи ŧɧịt̠ Nùng Khan lại dẫn Quảng Nam Đạo Nhân ra mắt diện kiến Sư Ông là phàm trần tại Cửu Long Thành.

Vốn phàm trần thấy Quảng Nam Đạo Nhân căn tánh sâu dày, nên mới truyền thụ vô lượng thâm sâu giáo nghĩa. Quảng Nam Đạo Nhân rất được phàm trần coi trọng vì đức hạnh nhân từ, tâm tánh hiền lương, luôn một lòng giúp người độ vật.

Nhà Quảng Nam Đạo Nhân rất nghèo. Hắn có ba huynh đệ trong gia tộc họ Nguyễn. Hắn là huynh trưởng tên gọi Nguyễn Văn Việt. Hắn đam mê cúng bái, trừ tà giải hạn. Em trai hắn thì mở một quầy bán lợn nướng trên Đường Trần Phú. Phàm trần mỗi lần ghé tệ xá liền uống say cùng huynh đệ hắn mấy ngày đêm.

Em út của Nguyễn Văn Việt lại là một thư sinh chăm lo đèn sách. Nhà hắn có truyền thống bán bánh. Nên Quảng Nam Đạo Nhân suốt ngày phụ giúp thân mẫu gói bánh, giao bánh cho các chợ quê, chợ bản.

Cuộc sống dù rất nghèo khó, nhưng không dập tắt được ý chí đạo đạo bên trong Thầy Cúng Nguyễn Văn Việt. Hắn có thê tử, và hai nhi tử một nam một nữ còn rất bé. Những năm hắn khó khăn, phàm trần có ghé Nguyễn Gia chơi. Rồi trông nhi tử giúp hắn.

Phàm trần lúc đó sáng thì dâng nhang Tiên Tổ Nguyễn Gia, tụng kinh. Rồi rảnh rang lại làm vυ" em giữ trẻ. Phải nói phàm trần rất dị. Nhưng hắn vui. Vì hắn hiểu nhân sinh thế đạo, lúc này lúc khác.

Hôm nay phàm trần dùng thần niệm gọi Quảng Nam Đạo Nhân. Quảng Nam Đạo Nhân bảo, Sư hãy ra con lộ Hoàng Quốc Việt. Con sẽ cưỡi thần thú đến đón Sư hồi Nguyễn Phủ.

Phàm trần đi ra con lộ Hoàng Quốc Việt. Thì Quảng Nam Đạo Nhân từ xa cưỡi thánh thú Bạch Kỳ Lân uy phong lẫm liệt. Phàm trần rất bất ngờ, vì năm xưa gặp hắn. Hắn nghèo rớt mồng tơi. Sau khi lên thánh thú ngồi.

Quảng Nam Đạo Nhân mới thưa rõ sự tình. Hắn đã không ngừng chí thú làm ăn. Vì cuộc sống, và hắn đã vượt qua tất cả. Hắn xây dựng Nguyễn Gia khang trang thành Nguyễn Phủ đồ sộ nguy nga. Hắn lại mua từ bọn thương buôn quý tộc một con thánh thú Bạch Kỳ Lân để tiện bề chu du độ chúng.

Không biết qua bao lâu. Phàm trần cưỡi Bạch Kỳ Lân cùng Quảng Nam Đạo Nhân về đến Nguyễn Phủ. Bước vào một căn đạo quan bên trong Nguyễn Phủ.

Phàm trần dâng hương bái lạy Tổ Tiên Nguyễn Gia. Dâng hương lên trên các ban thờ, các linh dị thần xứ Tây Vực, mà Quảng Nam Đạo Nhân đã cung phụng nhiều năm. Vốn Quảng Nam Đạo Nhân rất yêu thích huyền môn Tây Vực. Nên trong Nguyễn Phủ chỉ toàn trưng bày thờ cúng hình ảnh linh tượng các linh dị thần Tây Vực.

Quảng Nam Đạo Nhân mang trà tiếp đãi Sư Ông phàm trần. Lại sai nương tử mang rượu thịt tiếp đãi nồng hậu. Hiền đệ của Quảng Nam Đạo Nhân chặt một đĩa thịt lợn nướng mang lên cúng kính cho phàm trần.

Phàm trần cùng Quảng Nam Đạo Nhân trò truyện đến khuya thì Quảng Nam Đạo Nhân xin phép đi nghĩ.

Lúc này đã bước vào giờ tý tức 11 giờ khuya. Phàm trần ngồi tại đạo quán điện thờ Nguyễn Gia. Hắn châm Diệp Dược Linh đốt liên tục. Bỗng trong thần niệm nghe tiếng gọi của Gạo Nếp tiểu nhi. Gạo Nếp cùng Phương Trượng và bé Thảo Mai khi về đến động phủ không thấy phàm trần đâu, liền than thở trong tâm rồi dẫn động linh khí thiên địa tìm kiếm dấu vết phàm trần.

Phàm trần câu thông ý chí thiên địa kết nối tâm thức với ba hài nữ. Phàm trần mới nói với bé Gạo Nếp. Vi Sư ghé tệ xá đồ nhi. Mà không có chén bát, thôi Vi Sư đi, chỗ khác vui hơn.

Bé Gạo Nếp khóc nói. Sư Tôn không thương đồ nhi. Chưa gì định bỏ đồ nhi. Phàm trần cười khanh khách rồi nói. Phận sự ta đã xong. Còn lại đường các con tự bước. Bèo nước tương phùng, luyến lưu chi để thêm đau xót.

Vốn dĩ nhân sinh là giấc mộng.

Bận lòng chi thế sự ngày mai.

Đường ta đi dâʍ ɖu͙© gái trai

Mượn giả tạm làm nên đại hải.

Thảo Mai cô nương thì hỏi bao giờ Sư Tôn trở lại. Phàm trần đáp.

Một đời một kiếp sắc với không.

Thế sự bềnh bồng chổng với mông.

Sư Tôn hóa phép an định tánh.

Các trò cố gắng khỏi chờ trông.

Phương Trượng cô nương thì hồn nhiên hỏi. Thầy đi đâu thế, cho con theo với. Phàm trần cười đáp trong tâm thức.

Đi ăn cỗ lớn phương xa.

Có nào thịt béo, nào là gà to.

Lại có gái đẹp thơm tho.

Không chơi với đứa phì phò ngủ heo.

Sau khi trêu ghẹo ba hài nữ xong. Lúc này đêm đã thanh vắng. Phàm trần mới truyền thần niệm tâm linh, gọi các thủ hộ linh trong cõi vô hình triệu tập nào là Cùng Hung Cực Ác Tôn Giả, Bàng Môn Tả Đạo Tôn Giả, Dạ Sát Tướng Thần, Ngũ Ác Tướng Quân Sát, Gϊếŧ, Diệt, Tru, Trừ. Vạn Ác Tôn Giả, Vạn Da^ʍ Tôn Giả. Thủ Hộ Linh Huyết Thù. Tất cả nghe theo lệnh phàm trần lục soát trong ngoài Nguyễn Phủ, áp giải tà thần quỷ vật ẩn nấp bên trong đem ra trước sân chém sạch.

Tất cả những kẻ bị gϊếŧ gồm có 18 tà thần, 27 yêu ma, 108 ác linh ẩn nấp. Tất cả đều đạo hạnh tứ cảnh trở lên. Do khi Quảng Nam Đạo Nhân sùng mộ linh dị thần Tây Vực. Đã vô tình tạo cơ hội cho bọn yêu ma xứ Tây Vực ẩn nấp bên trong những bức tượng xâm nhập Nguyễn Phủ.

Phàm trần không hề trách đồ tôn của mình. Bởi nhân đạo ai sinh ra cũng có quyền sống, quyền tự do, và quyền mưu cầu hạnh phúc. Quảng Nam Đạo Nhân không yêu thích phù thuật cổ đại. Dù phàm trần nhiệt tâm chỉ dạy.



Ngày đó ở Nguyễn Gia, phàm trần đã đề phòng yêu ma xâm lấn đất đai thổ trạch Nguyễn Gia. Hắn đã họa ra bốn đạo linh phù Thần Cách Song Đôi dán ở điện thờ bên trong Nguyễn Gia để ngăn ngừa ngoại ma xâm lấn.

Nhưng khi phàm trần rời Nguyễn Gia. Quảng Nam Đạo Nhân sửa chữa điện thờ thành Đạo Quán to rộng, rồi lại gỡ hết các phù văn do phàm trần trấn nhϊếp xuống cất hết. Kết quả vạn tà xâm nhập khiến tình thế rối ben.

Cũng may là Quảng Nam Đạo Nhân thân mang chân mệnh. Vốn là một hiền nhân hồi cổ đại đầu thai trở lại nhân đạo. Nên trên thân Quảng Nam Đạo Nhân có phúc khí. Tà ma bất nhiễm. Chính vì vậy hắn càng ngày ăn nên làm ra. Mà không hề hay biết Đạo Quán bên trong Nguyễn Phủ, ma tà xâm chiếm rất đông.

Tổ Tiên Nguyễn Gia bên trong thế giới vô hình, bị tà ma đánh cho, phải bỏ chạy về đất Bãi Sậy cầu cứu phàm trần. Phàm trần mới xuất hiện mà gϊếŧ sạch.

Sau khi dọn dẹp tất cả bọn yêu tà quấy phá Nguyễn Phủ. Phàm trần mời thỉnh Tiên Tổ Nguyễn Gia ngự lên bảo điện. Lại làm phép cho mời ngũ vị tiên đồng từ thượng giới ngự xuống bản điện của Nguyễn Phủ để hàng ngày trấn giữ bên trong đạo quán.

Xong xuôi mọi việc cũng gần bước vào giờ sửu. Lúc này phàm trần định nghĩ ngơi thì có thần niệm mang khí tức cổ xưa truyền vào đầu. Không ai khác chính là Bá Xà Sát Nghiệp. Tức Ông Rắn Già là Hộ Giáo Nhân của Phú Tàng Đảo Quốc.

Phàm trần rất ngạc nhiên. Vì bấy lâu nay không thấy Bá Xà Sát Nghiệp tìm đến. Lần này tìm đến ắt có việc kinh thiên động địa.

Phàm trần mới tĩnh tâm ngưng thần dùng ý chí đại đạo bên trong tâm thức tiếp xúc thần niệm hỏi thăm. Chẳng hay Ông Rắn Già tìm phàm mỗ có việc chi.

Bá Xà Sát Nghiệp mới gấp rút nói dồn. Lão Phàm cho ta hỏi. Giờ ta đã động tình với Quyền Thiên Bà Nữ. Hôm nay ta hẹn nàng đi dạo. Hiện tại đang ở cùng trên đường vắng. Giờ theo ý Lão Phàm. Ta định xông lên đánh liều lấy củi đập sò dồn dập. Lão phàm thấy thế nào? .Lão phàm nói nhanh để ta còn hành động.

Phàm trần mới trả lời. Đập thì đập được nhưng sò đi luôn. Ông Rắn mới hỏi. Lão phàm nói vậy là sao. Nói rõ để Rắn ta còn biết hành động để tránh đêm dài lắm mộng.

Phàm trần mới nói. Ông đợi tui một chút. Để tui đi hỏi ý kiến chính chủ. Chứ giờ tui nói được. Ông đè hϊếp Bả. Bả kiện lên Thiên Đế. Thánh Chủ 36 tầng trời, cùng Điện Chủ 72 cổ điện sát phạt, sao tui gánh nổi tội này cùng ông.

Bá Xà Sát Nghiệp tức giận nói. Chả lẽ lão phàm ngươi nói là được, rồi nàng phải nghe theo ý ngươi, thật đáng nực cười. Còn cái bọn tiên thần kia. Trong mắt Bá Xà ta chỉ như heo chó. Chả có gì quan trọng. Quan trọng là nàng đồng ý gật đầu. Thì dù cho chiến hết tiên thần. Bá Xà Sát Nghiệp ta không hề sợ hãi. Nguyện vì nàng mà hủy thiên diệt địa, tạo lập lại từ thuở ban đầu.

Phàm trần mới nói. Ông bớt nói điên. Tui là phàm nhân ngu nguội, ăn chưa no, lo chưa tới. Mà Quyền Thiên Thánh Mẫu là Thánh Chủ của Thập Tam Tạo Hóa Cung. Lệnh Bà vốn hồng trần bất nhiễm. Tâm đã dứt tình đoạn dục. Nghe đâu Lệnh Bà theo học Sư Tôn là Minh Niệm Đạo Nhân. Vị Minh Niệm này chủ trương trường chay tiệc dục, thanh tịnh nhàn an.

Nay để tôi bẩm tấu, dò thưa, dạ thỉnh, hỏi xem Bà có chịu ban sò cho Ông Rắn không. Bởi phàm làm việc gì, cũng phải hỏi ý kiến chính chủ. Không là một mai trở mặt. Họ kiện cáo là mình bát nháo liền.

Ông Rắn nghe mới thấy chí phải, mới kêu phàm trần coi dò hỏi cho nhanh. Phàm trần cười thầm, mới dùng thần niệm truyền vào không gian tìm kiếm khí tức Quyền Thiên Bà Nữ.

Bà Nữ lúc này đang cưỡi trên lưng Hắc Kỳ Lân đi dạo bên bờ sông cùng Bá Xà Yêu Tướng. Vốn thần thú Hắc Kỳ Lân là do ngày trước phàm trần vì cảm mộ ân đức của Quyền Thiên Bà Nữ gia hộ cho hắn cơm no áo ấm, mà sắm sanh phụng cúng Đức Bà. Bởi tích sau mới có thơ rằng.

"Bà Thường Cưỡi Hắc Kỳ Lân.

Đêm thanh dạo mát trong trần hạ chơi".

"Bà thời áo lụa lả lơi.

Nhũ công lộ diện Rắn thời mê man".

Sau một lúc phàm trần tìm thấy khí tức của Quyền Thiên Thánh Chủ bên trong trời đất. Lúc này Lệnh Bà đang ở nơi cách xa phàm trần. Nghe đâu là Thành Gia Định. Kế bên Lệnh Bà còn có khí tức của một yêu xà thượng cổ. Không ai khác chính là Bá Xà Sát Nghiệp.

Thời tiết ở Thành Gia Định lúc này mưa bay lất phất. Khung cảnh hữu tình. Đứng bên cầu ai mà không hứng. Phàm trần mới dùng ý chí đại đạo của bậc tu hành giả thưa hỏi Thánh Mẫu.

Khởi bẩm Lệnh Bà Chúa Nữ Quyền Thiên.

Chuyện là phàm mỗ tục trần. Có lời thưa thỉnh ân cần tâu xin. Bà cười dùng ánh chân linh. Hỏi rằng ngươi muốn tâu xin chuyện gì. Ta đang dạo mát trần ni. Bên cầu mưa bụi ưu bi thế trần. Cùng Ông Hộ Giáo Chân Nhân. Bá Xà Yêu Tướng dương trần mời đi.

Phàm cười tỏ lệ nhu mì. Bạch Bà con có lời ni tấu truyền. Chuyện rằng có Rắn gieo duyên. Thấy Bà sự khổ hàn huyên tỏ lòng. Mới ngại ngần chuyện đυ.c chuyện trong. Bão lòng dấy khởi mới mong tỏ bày.

Bà Nữ mới nói chuyện rất hài. Ông Rắn có chuyện sau không tỏ bày cùng ta. Lại sai phàm dã nói qua. Cũng thiệt kỳ lạ à nha đó người.

Phàm trần thưa dạ biếng lười. Chuyện này phải hỏi ý người Bà đây. Phàm dân vốn thiệt tính thầy. Nói lời ngay thật Ông này kính tin. Ổng mới sai mổ vấn linh. Trình lên Bà duyệt thỉnh kinh ăn liền.

Thánh Mẫu đang lúc ưu phiền. Mới hỏi có chuyện nói liền ta nghe. Phàm trần mấp mé kiêng dè. Hồi lâu mới nói kè kè bên tai.

Dạ thưa Quyền Nữ Cao Ngai. Ngự tầng tạo hóa ngày ngày linh thanh. Phép Bà phô diễn liệt oanh. Sò lông, sò lụa có anh đợi hoài. Chuyện là Ông Rắn hỏi ngay. Đang lúc cây củi nó dai cứng còng.

Quý Bà đạo hải linh thông. Sò mang đại đạo tánh nồng chí chơn. Ông Rắn muốn Bà ban ơn. Dùng Sò chở đạo oán hờn tiêu tan. Củi Ông vốn đặng một quan. Cột đình to khϊếp dọng vang thiên hà. Sò Bà mà mượt linh nha. Đem Sò thụt Củi thiệt là linh thanh.

Ông Rắn hỏi ý Bà nhanh. Để Ổng còn biết khỏi hành dục thân. Ông Rắn vốn thiệt đức nhân. Bà cho Ổng giã trong trần vui tai. Sẵn phàm xem thử coi hay. Để mà học hỏi ngày sau giảng truyền.

Bà Nữ ngẫm nghĩ một hồi liền. Mới nói. Sò Ta ngươi quản thật là to gan. Sò ta ta tự biết an. Dù cho giã Củi phàm gian im mồm.

Phàm trần cười mới nói. Dạ thưa Bà. Bởi rằng thằng nhỏ hiếu kỳ. Hiếm khi có dịp xem thì tận răng. Đang lúc Ông Rắn Ổng hăng. Bà mà thiện chí liền hằng lên luôn.

Bà Nữ tỏ vẻ ưu buồn. Mới than trần hạ ở truồng được chi. Như ta tu tĩnh mọi khi. Mới là chân lý huyền vi trong đời.

Quyền Thiên Bà Nữ nói. Ngươi về nói lại Rắn Ông. Muốn chơi thì giã ta không sợ gì. Ta người chí thánh nghiêm nghì. Thiệt căn đã đoạn trần thì tịnh an. Mang thân xá© ŧᏂịŧ hồng nhan. Nhưng tâm đại đạo tỏ lan trần miền.

Phàm trần lạy tạ lui liền. Quay qua tìm Rắn truyền liền niệm linh. Nói rằng Bà Nữ hết mình. Rắn ơi vác Củi thình lình đập mau. Làm thân trí tráng anh hào. Quyết lòng vác Củi đập vào Sò Linh. Tánh thời huệ huệ linh linh. Củi, Sò hiệp nhất chân linh rạng ngời.

Rắn nghe khoái chí mèn ơi. Phàm trần thì ngóng xem lời thật không. Lát sau Ông Rắn khóc ròng. Mới than thở với Trần Ông gạt người.

Bà Nữ đâu phải dạng vừa. Bả nói như vậy Bả thừa biết thân. Dứt lời Bả vứt hồng trần. Cưỡi con nghiệt thú thượng nhân bay về. Bỏ Ông Rắn khổ não nề. Bà về phong bế cung trời Bà tu.

Bà thời phép diễn lu bu. Cắt đi thiên đạo Rắn ngu người liền. Bà chặn tất cả đường liên. Đường lạc bà cắt hết miền gọi nhau. Từ rày Ông Rắn khổ đau. Bởi một ý niệm tào lao Bà từ. Mặt Ông rắn khổ thừ lừ. Bà chặn pháp tắc lạc liên không đường.

Phàm trần khuyên giải tỏ tường. Đức Bà cao cả lòng thương bỏ lìa. Dục tình Bà bỏ lại kia. Con Sò chí tịnh Bà dìa thượng cung.

Rắn Ông thôi chớ bớt khùng. Ráng ăn chay lạc học chung Đạo Bà. Hàng ngày dâʍ ɖu͙© lìa xa. Cho cây Củi tịnh Di Đà hồng ân. Sò, Củi mềm dịu nguyên chân. Vốn em vốn chị mới lần tâm linh. Củi mềm đắc đạo oai linh. Không còn giã dọng mới tình đại bi. Nếu Ông liều chặt Củi đi. Quyết làm em, chị, Bà thì vẻ vui.

Ông Rắn nghe lý bốc mùi. Lòng đành im lặng bùi ngùi bỏ đi. Nói sao cho được sầu bi. Chí trai cây Củi bỏ thì đành sao.Thương nàng mắt ngọc thanh cao. Chỉ mong Sò, Củi làm sao hợp cùng. Đó là đại đạo nhìn chung. Chứ mà chặt Củi chắc khùng quanh năm.

Phàm trần vui vẻ cười da^ʍ. Thiệt là thú vị cái mầm ưu bi.

Lúc này đã bước vào đầu giờ dần. Phàm trần dâng hương bên trong đạo quán Nguyễn Phủ xong lập tức đi nghĩ ngơi. Kết thúc một ngày đường xa mỏi mệt.