Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phàm Trần

Chương 6: Mới Hay Tôn Giả Cưỡi Heo- Ma Môn Vỡ Mật Quyết Theo Nghe Lời

« Chương TrướcChương Tiếp »
Gió mát trời thanh, Phàm trần đang ngồi bên ngôi nhà nhỏ! Miệng niệm thì thầm mật tự cao thâm "Trong trời đất. Bậc Thiêng Liêng cũng từng trải thân người. Sống kiếp vui cười. Khóc sầu đau hận. Thuở chưa đắc đạo. Cũng trải ái tình. Cũng thuận nhân luân. Cũng đầy tội lỗi. Thấu, Xuyên, Dẫn, Kết".

Không giống như tiểu thuyết hư cấu. Hễ một bậc tu hành giả tỏ ngộ huyền âm trời đất thì xuất hiện dị tượng. Những câu kinh thâm diệu trong miệng Phàm Trần niệm có tác dụng thu nhϊếp thân tâm điệu thấp tu hành bình bình an tĩnh. Trư tinh đang ngồi kế bên nghe Phàm Trần niệm mà mồ hôi hắn chảy lộp bộp. Đến con heo còn chảy mồ hôi thì phải hiểu lực đạo xuất ra từ Phàm Trần kinh dị cỡ nào!

Một ngày này Huyền Cố Phó Môn Chủ tìm Phàm Trần để bẩm báo tình hình môn phái. Phàm Trần lắng nghe sự vụ trong môn xong, bổ sung chỉnh sửa một số sao cho hợp lý.

Trường Minh Độc Thiên Môn mới tồn tại hơn năm mươi năm vẫn còn thiếu xót. Phàm Trần đề nghị Huyền Cố phân chia bổn môn có tam bang , tứ sự. Tam bang gồm tả bang, hữu bang, và liệt vị chư bang hay gọi là trung bang. Tứ sự có thể hiểu là bốn vị chấp sự lần lượt là Thổ chấp sự, Thủy chấp sự, Phong chấp sự và Hoả chấp sự . Tam bang là ba vị Trưởng Lão cầm đầu phía sau ba trưởng lão mỗi vị một ngàn môn nhân. Bốn vị chấp sự chuyên trong coi sự vụ trong ngoài.

Phân phó giải thích rõ xong cho Huyền Cố thì đã đến giờ cơm trưa. Không đợi hắn mở lời. Phàm Trần mời hắn ngồi lại dùng cơm. Chính tay Phàm Trần xuống bếp làm cơm. Đoạn này làm hắn nhớ lại khi đọc bộ võng du Đường tăng đáng xuyên tây du, lúc Huyền Trang pháp sư ngộ đạo vẫn xuống bếp nấu ăn phục vụ đại chúng thể hiện tâm bình đẳng. Mà Phàm Trần đâu phải tăng nhân. Hắn vẫn quan niệm vật dưỡng nhân có chỉ dùng nấy!

Chỉ đơn giản cơm trưa cùng cải luộc trứng luộc, một bữa hết sức thanh đạm là Huyền Cố cảm động vì sự thân thiết của vị Tân nhiệm môn chủ!

Một buổi chiều tà! Khi đang ngồi uống trà bên ngôi nhà mộc mạc! Phàm Trần miệng hớp nước tâm trì niệm " Ma Ha Bát Nhã Ba La mật đa tâm kinh..." Khoảng được nữa canh giờ hắn quyết định đi du ngoạn, việc này lúc sáng hắn có nói qua cho Huyền Cố.



Trong môn phái cũng không có việc gì thế là Phàm Trần khăn gối cưỡi heo lên đường. Trư tinh chở hắn đi từ Trường Minh Độc Thiên Môn hậu sơn về phía tây ba trăm dặm, mất năm ngày đường! Địa phương này Phàm Trần không biết tên, chỉ thấy nơi này nồng nặc âm tà, hắn cũng không quan trọng, vấn đề là bây giờ đói, chỗ này thấy giống như có người, vào xin cơm rồi tính tiếp

Đi đến trước một trụ đá hắn nhìn thấy trên bia đá khắc " Lệ Quỷ Môn". Đi thẳng vào trong có đoàn người đang đi ra ăn mặt kỳ dị lại u ám . Phàm Trần lên tiếng. Đạo hữu! Ta đường xa đến địa phương này không biết có thể xin chút cơm nước. Đoàn người nhìn hắn với một con mắt muốn rớt ra ngoài. Có tiếng xì xào! Một tên mặt đen nói! Làm thế nào mà tên nhân loại này vào đây được, bên ngoài cửa đá có phong ấn do hộ pháp để lại! Quái lạ! Một tên cao to trên đầu có sừng chửi rủa xối xả! Con bà ngươi chốn này không có cơm chỉ có thịt tươi mà thịt người ngươi có ăn không! Nghe thấy giọng điệu không niềm nở! Phàm Trần buồn bã trong lòng! Hắn thầm trách! Đi xa mỏi chân xin có chút cơm không cho thì thôi chửi bới chi nặng lời đau lòng xót dạ! Phàm Trần ngồi xuống miệng cố niệm kinh! Đơn giản vì hắn quá đói! Mà đói thì chỉ niệm kinh cho đỡ đói" Nam mô khai kinh kệ phật mẫu chuẩn đề thần chú- khể thủ quy y tô tất đế- đầu diện đảnh lễ thất câu chi- ngã kim xưng tán đại chuẩn đề- duy nguyện từ bi thùy gia hộ- nam mô tát đa nẫm tam miêu tam bồ đề câu chi nẫm đát điệt tha- án chiếc lệ chủ lệ chuẩn đề ta bà ha" hắn đọc mới một lần nghe đâu mặt đất rung chuyển mở mắt ra thấy mọi người trước mắt nằm ngã lăn sùi bọt mép!

Tên mới chửi vừa rồi mặt mày tái mét vội hỏi: xin hỏi đại danh tiền bối đến nơi này có việc chi? Phàm Trần chán nản cũng cố gắng trả lời! Ta đói đi ngang qua xin cơm! Tên cao to mếu muốn khóc! Hắn thành thật trả lời! Dạ thưa tiền bối chốn này là quỷ môn không có cơm canh của nhân tộc! Lúc này Phàm Trần mới tá hoả! Hắn bắt đầu cảm thấy bị hố

Vốn đi dạo xem phong cảnh hữu tình bỗng đâu lạc vào động quỷ! Từ xa có tiếng thét chói tai! Là ai dám ra tay với Lệ Quỷ Môn. Giáo chủ Khô Liên Y ta quyết liều chết! Từ xa Phàm Trần nhìn thấy một nữ tử có sắc người quỷ dị, có thể nói là nét đẹp đậm đà yêu dị ! Nữ tử kia thì nhìn phía trước thấy một tên nhân loại nhỏ bé cưỡi một con heo! Đúng là quái dị! Nữ tử tay cầm hai thanh đao lưỡi liềm xông ra định lấy đầu phàm trần, nhưng khi vừa tới gần liền bị phàm trần dùng bế khẩu thiền chế trụ. Hết sức bình dân không xa hoa không cầu kỳ! Chỉ một chiêu bế khẩu thiền liền chế định giáo chủ ma môn

Hắn trình bày rõ cho mọi người trước mặt hắn đến xin cơm, không có cơm thì có rau củ trái cây ăn cũng được! Khô Liên Y sau một màn hốt hoảng liền sai thuộc hạ đem rượu thịt thiết đãi cao nhân tiền bối

Vốn trong Lệ Quỷ Môn thứ có thể cho nhân loại ăn là thịt linh thú! Đích thân phàm trần tự nấu nướng tự ăn! Qua một hồi no đủ! Khô liên Y tỏ ý thuần phục! Phàm Trần mới vì Lệ Quỷ Môn giảng đạo ba ngày. Lệ Quỷ môn vì cảm kích sự lý linh thiêng huyền diệu mà sai chúng quỷ khắc lên cổng đá một thanh niên cưỡi heo! Để ghi nhớ Phàm Trần tiền bối đã đến đây! Không giông dài lâu xa! Phàm Trần đem thiện thiên nữ chú! Một bài mật chú ở hiện đại đọc cho lệ quỷ môn nghe và cho chúng quỷ học thuộc mang lại lợi ích dài lâu cho lệ quỷ môn!
« Chương TrướcChương Tiếp »