Mưa! Mưa buồn trên phố vắng! Mưa rơi biết về đâu! Ôi mưa ngâu! Làm sầu chết mẹ! Ôi! Mưa buồn con chuồn chuồn đéo thèm bay! Phàm trần đang ngồi trong miếu thổ công ngắm mưa rơi, miệng thì hát nghêu ngao. Chợt hắn nhìn từ phía xa thấy đất đá sụp lún, một con cự xà to lớn hãi hùng đang phi thân như siêu nhân về phía miếu thổ công. Phàm trần thất kinh hồn vía.
Trời ơi! Tận thế sao, lão phàm ta còn đang tuổi thiếu nhi, ăn no ngủ kỹ, sao lại có quái vật tới, bớ làng nước ơi.
Tưởng như sắp tiêu đời. Thì lúc này cự xà biến hóa lại thành nhân loại. Phàm trần nhìn kỹ thì ra là Bá Xà Sát Nghiệp. Con yêu rắn ngày đó ở đất Phú Tàng. Làm phàm mỗ hết hồn. Phàm trần quay vào trong miếu ngồi trước bàn pha nước.
Yêu xà trong thân hình nhân loại bình phàm bước vào ngồi xuống nói. Bổn Tọa là Bá Xà Sát Nghiệp Hộ Giáo Nhân của Phú Tàng Đảo Quốc, lần này đến đây để hỏi ngươi một vài việc. Chuyện là ta vốn trước kia không ở quốc độ này, mà đến từ một Cổ Quốc rất xa, có nói ngươi cũng không hiểu.
Nghe nói thiên hạ ba tộc đồn rằng ngươi tinh thông bách sự, lại được Thượng Cổ Đại Năng chỉ điểm.
Lần này Bổn Tọa tới là muốn biết về năm vị đại năng, khi ta vừa đặt chân đến vùng đất này, còn mờ mịt hoang vu hỗn độn. Nhân tộc chưa phát triển như bây giờ, nên ta muốn biết lai lịch của năm đại năng đó. Tại sao trong thời kỳ này họ lại vắng mặt. Họ là ai? Cũng như họ đã truyền đạt gì cho bọn nhân tộc các ngươi?.
Phàm trần lễ phép đáp. Khởi Bẩm Đại Thánh. Quả thật Tiểu Nhân có biết về những vị mà Đại Thánh nói. Tiểu Nhân xin lấy hết những gì mình hiểu biết nói ra, mong Đại Thánh vui lòng là được.
Bá Xà ngồi bình thản nghe Bại Hoại Thiên Sư trước mặt nói. Phàm trần bắt đầu kể:
Trời đất hỗn mang, mịt mù vô lượng, một mãnh hồng mông, xa xăm tăm tối. Tương truyền Vũ Trụ này do Đức Hồng Hoang Cổ Đế khai sáng, trãi qua triệu vạn ức năm lại đến thời Hỗn Nguyên Giáo Tổ trị vì. Lại trãi tiếp triệu vạn ức năm lúc này xuất hiện Ngũ Đại Giác Giả cai trị tinh cầu. Lần lượt là Cúc Cá Săn Đá, Gô Ga Na Ma Ná, Ca Sa Pa, Gô Ta Ma, Mê Tri Da.
Ngũ Đại Hành Giả thuở đó đại diện cho năm đại cổ phái, cùng nhau dẫn dắt giáo hóa nhân luân. Các Ông lần lượt giáng phàm truyền cho nhân loại thuật pháp trừ hung đuổi ác, cũng như cách tự bảo vệ bản thân. Hạ giới thuở đó xuất hiện đại phái gọi là Mô Ức Phật Đà Lục. Một thời kỳ hưng thịnh huy hoàng tiếp diễn mấy trăm vạn năm dâu bể.
Cái gì cũng vậy. Có sinh phải có diệt. Có khởi đầu phải có kết thúc. Đến một giai đoạn giáo pháp được một vị Hiền Giả tục danh gọi là Tồ. Bà được xem là vị Giáo Tổ cuối cùng của hệ phái Mô Ức Phật Đà Lục. Bà mang hai dòng máu từ hai Cổ Quốc là Xiễm Liềm Diên Cổ Quốc và Tủ Phà Lu Cổ Quốc. Chính vì thế mà giáo pháp đương đại chịu ảnh hưởng văn hóa từ hai Cổ Quốc hòa hợp.
Ví như trên khăn phép Giáo Tổ cấp cho môn đồ phải viết trong hình vuông, mà hình vuông này đại diện cho văn hóa ấn triện của Tủ Phà Lu Cổ Quốc, còn cổ tự viết trên khăn phép sử dụng văn tự của Xiễm Liềm Diên Cổ Quốc.
Giáo pháp do Đức Giáo Tổ Bà Tồ chịu ảnh hưởng của văn hóa bản địa sắc tộc. Hễ hệ phái Mô Ức Phật Đà Lục truyền đến vùng đất nào, thì sử dụng âm binh quỷ tướng của vùng đất đó.
Có thời kỳ Cổ Phái được xưng tên là Đạo Pháp Năm Ông Cổ Phật. Đạo Pháp lại được truyền vào Ma Vực. Thế là các Pháp Sư Thầy Tế của Ma Vực lại sử dụng âm binh, quỷ tướng Ngũ Hành Hạ Giới Tộc để sai khiến làm việc. Mà do trong Ma Tộc, cửu tộc lại quy kính Đức Bà Quyền Thiên Bà Nữ. Cho nên các Pháp sư thầy tế lại thỉnh Bà sau khi thỉnh 5 đức Đại Giả. Rồi lại thỉnh âm binh quỷ tướng của Ngũ Hành Hạ Giới Tộc.
Hành giả thọ pháp Năm Ông sẽ trì niệm cổ ngữ "Nam Mô Ca Sa Bà Tá". Hành giả lại được Pháp Sư Thầy Tế dùng thanh kim loại dài năm tấc đâm lên da thịt xăm các cổ tự xưa, thứ mà bọn thầy tế tin rằng thông qua nó có thể câu thông với năm vị đại giả.
Một đoạn bí văn mà Tiểu Nhân may mắn được Tiên Thần đọc cho nghe trong mộng về giáo pháp Năm Ông như sau:
CHÚ PHÉP:
-Ế bế tế số pắc à quá rả à rà hăng sám má sám bích thố qui chia chà ra.
-Nam sàm bó to sọc cà tục cà quí tủa mắc thò ro.
-Khô rit sà thơn na tha ra thê sách sà thơn.
-Na ra thê sách tha thê qua qui ma nức.
Buổi ban đầu do trần hạ hỗn mang tà quỷ sinh sôi, độc vật vô số, năm vị Giác Giả mới truyền bùa hộ thân. Mà Mô Ức Phật Đà Lục Cổ Phái xưa coi trọng bùa hộ thân bảo an tính mệnh.
Nhưng dần dần đạo pháp thất truyền, vạn năm dâu bể đổi thay, những thứ chân chính cao cả tốt đẹp, dần bị mài mòn do các thầy tế lợi dụng đạo mà chiếm gạo nuôi thân.
Cũng do con người quá đặt nặng đồng tiền, mà dần dần giáo pháp suy vi, tam sao thất bổn. Kẻ thì dùng phù trị bệnh. Người thì dùng chú đuổi tà. Mỗi người một kiểu, không ai giống ai. Dần dần gây ra sự phát sinh tranh cãi, mâu thuẫn nội bộ trầm trọng.
Tiểu Nhân may mắn. Trong một đêm nằm ngủ, được năm vị Giác Giả báo mộng truyền đạt bí pháp vô thượng. Năm vị Giác Giả nói rằng thời kỳ này, các pháp xưa không còn phù hợp, nay chúng ta giao sứ mệnh cao cả cho Ông.
Hãy truyền đạt lời của chúng ta vào nhân đạo. Để thế nhân nếu tin tưởng đọc tụng, hầu mang lại lợi ích vô lượng vô biên hà sa chí tánh. Giải được mọi nguy nan, trừ được mọi tai ách.
Ngũ vị Đại Giả giảng rõ trong mộng như sau:
Về đời sau này nơi trần hạ, như bằng ai tin tưởng lời bọn ta truyền đạt, thì phải thành tâm tắm gội sạch sẽ. Quỳ trước thiên đạo thề rằng không được tín tà mê loạn. Cả cuộc đời phải nói không với bùa phép xin xăm bói quẻ. Rồi thành tâm hàng ngày lúc rảnh rang đọc tụng bí pháp chúng ta truyền. Khi mãn báo thân này sẽ đồng quy an lạc.
Nhớ kỹ rằng Giáo Pháp Năm Ông Cổ Phật không tín tà, không dụng binh khiển tướng, thời kỳ xưa vì nhân hóa còn u mê, nên chúng ta mới truyền cho tục xăm mình, tục phết vàng để bảo vệ tánh linh. Nay Thiên Đạo đổi xoay, chúng ta đã ẩn mình trong hỗn độn.
Thời kỳ này do Đức Bàn Dương Tử Lão Tổ cùng Thần Tôn Cửu Kiếp cai trị. Nên nhân đạo hãy thề trước thiên đạo, xác quyết lòng tin nơi Năm Ông Cổ Phật. Rồi một đời đọc tụng thánh kinh bí điển.
Do Ông Phàm Trần truyền dạy, cả đời tu hành giả sẽ được an ổn. Đến khi tọa hóa, hành giả sẽ bất sinh bất diệt, bất lão bất tử, tu hành giả sẽ bước vào cõi giới mà Năm Đức Đại Giả đã thiết lập để chờ truyền nhân đến.
Bá Xà lên tiếng nói: Vậy bí pháp kia đâu, mau giao ra đây cho Bản Tọa. Phàm trần bắt đầu đọc rõ rành bí pháp cho Bá Xà nghe:
Trước đọc tụng bí pháp tu hành giả cần tắm gội sạch sẽ, sau chuẩn bị bàn cúng là 5 bát nước trắng, 5 cây nhang, 5 ngọn đèn, 5 lá trầu. Hành giả quỳ trước bàn cúng xưng họ tên tuổi quê quán Quốc độ cư ngụ.
Nguyện trung thành với giáo pháp thiêng liêng. Từ nay bỏ tà tín. Nói không với mê tín dị đoan, như bỏ tục xăm mình, không được sử dụng bất cứ bùa phép tông môn tông phái nào.
Lại không được tin vào tà thuyết ông lên bà xuống, ông dựa bà nhập. Chỉ một đời thanh tịnh cháo rau. Đọc tụng bí điển 5 Ông ban truyền thời kỳ này trong tĩnh mịch đến chết.
DIỄN KỆ CA NGÂM MÔ ỨC PHẬT ĐÀ LỤC
Cá- Cổ-Phàn- Xiền- Hý- Tá- Mây (7 lần)
Thượng truyền có Đức Năm Ông
Giáng đàn lập Đạo khai thông dân lành
Thuở xưa Cao Miên phụng hành
Qua nhiều trắc trở nay về Thành Nam
Kể ra chẳng để luận đàm
Khuyên trong thiện tín quyết làm chữ tu
Nhắc xưa triệu kiếp thiên thu
A Tăng Kỳ kiếp sĩ phu lâm phàm
Lập ra cổ giáo mật hàm
Nay xin kể rõ để làm đường tu
Chữ rằng nhiều kiếp dân ngu
Chỉ ham quyền phép chữ tu bỏ lìa
Mấy ai cố gắng trao tria
Ơn trên thấy vậy cho bìa huyền môn
Thuở trời đất không môn chưa tỏ
Đức Năm Ông thấy rõ dương trần
Quyết lòng dìu dắt dạy dân
Nhiều kỳ lên xuống nhưng dân mê lầm
Chỉ lo quyền phép kiếm tầm
Cổ Phật thấy vậy quang lâm chỉ truyền
Biết dân ưa chuộng phép quyền
Mới sai Thánh Giả xuống liền dạy cho
Thời kỳ xưa có vàng kho
Cao Miên thuở trước đất to lại giàu
Mới dụng phép ban vào thân thể
Dùng trúc tre rạch để vào tâm
Tục xưa rằng có phép xăm
Các châu các quận kiếm tầm thích mê
Dùng vàng thoa bột làm bề
Cho linh cho nghiệm dẫn về thiền môn
Nhắc ra nhiều kiếp bồn chồn
Thọ quyền vô số căn khôn mấy người
Thật ra chẳng có biếng lười
Bởi nơi phần số ghẹo cười trách ai
Trãi qua cách trở trần ai
Tam sao thất bổn thương rày chúng dân
Cổ Phật thấy vậy thương trần
Nay thời mạt kiếp dạy dân giáo truyền
Bởi xưa vạn kiếp chỉ quyền
Là phần sức mạnh dân hiền thích mê
Nay thời truyền giáo dân quê
Giáng đàn viết để đem về An Nam
Giáo này mấy kẻ thích ham
Chỉ vài câu chữ để làm vui tai
Đọc qua chắc nghĩ nói dai
Nào đâu biết được Như Lai ẩn tàng
Mô Ức Phật Đà Lục giải nan
Ban truyền cho kẻ bình an tại lòng
Chớ trách Trời Phật chẳng bằng công
Pháp giàu chọn kẻ giàu không bỏ nghèo
Biết thời thế nó gieo neo
Năm Ông Cổ Phật quyết lẻo lái dân
Phần đầu diễn kệ ca ngân
Mượn thân Nam Bộ viết trần xem coi
Tiếp đến kinh kệ rạch ròi
Chánh nhân đọc tụng liền soi tỏ tường
Mô Ức Phật chỉ cho đường
Đà Lục tạo tác tỏ tường nhiều phen
Dặn đời chớ có đua chen
Bí truyền cổ giáo thấp hèn cũng an
Mô Ức Phật Đà Lục Vô Lượng Từ Bi ( niệm 21 lần)
KHAI KINH BÍ ĐIỂN MÔ ỨC PHẬT ĐÀ LỤC ( CỔ PHÁI)
Chữ rằng Cổ Phái xa xưa
Năm Phật giáng hạ đò đưa dân lành
Ngày nay bí điển ban rành
Có Năm Ông Phật sẵn dành hồng ân
Cúc Cá Săn Đá Phật dạo trần
Bao phen trãi kiếp chân thân độ đời
Ông là Thầy của người Trời
Nhất kỳ phổ độ Ông thời xuống đây
Gô Ga Na Ma Ná Phật cũng là Thầy
Muôn xưa ức thuở dẹp bầy sói lang
Ông xưa đem phép quyền ban
Mong ai dụng được điển ngàn giúp dân
Bởi chăng phép dụng trần thân
Làm dân điên đảo cân phân đo lường
Ca Sa Pa Phật tỏ tường
Ngài là tịnh hạnh con đường diệu thâm
Bí điển Ngài giữ trong tâm
Đã năm triệu kiếp xa xăm chưa truyền
Nay thời căn bổn hạp duyên
Sẽ chọn ra kẻ trần miền truyền ban
Gô Ta Ma Thích Ca giáng đàn
Lập đạo thuở trước an nhàn ngày nay
Liên Hoa kinh thấu tỏ Như Lai
Phật vô ức kiếp mấy ai tỏ tường
Phật là ánh sáng con đường
Phật là chân lý tình thương nhiệm mầu
Mê Tri Da Phật dạt dào
Nụ cười sản khoái cho bao dân hiền
Mấy ai thấu tỏ Phật duyên
Hóa thân nhiều kiếp độ yên dương trần
Năm Ông vốn thiệt Phật nguyên chân
Hiện thân xuống thế xuống trần nhiều phen
Chúng con mang kiếp trần hèn
Lạy xin sám hối đua chen bỏ chừa
Mô Ức Phật Đà Lục dẫn đưa
Khai tâm khai trí nguyện chừa bỏ mê
Cổ Phật dặn rõ lối lề
Tu trong minh chánh nếp nề ổn an
Nhìn người xét lại tâm cang
Hạ mình làm nhỏ bình an vạn phần
Xét mê lầm tự tu thân
Thánh hiệu niệm niệm ức nguyên nhân xa lìa
Cổ Phật thống nhất đường dìa
Bằng câu thánh hiệu gọi kia phàm trần
Nam ấy chỉ đàng độ nguyên nhân
Mô kia biết bến để dừng chân
Ca Sa Bà Tá vô lượng ức
Phật Bồ Tát đạo quyết dạy dân
Dặn rành bí điển để tu chân
Chớ chép chớ biên giảng truyền rần
Bởi xưa quyền đã ham phổ biến
Nên ngày mạt lụi khổ mê dân
Nay giáo bí truyền Phật thánh ân
Ắc Rắc Hăng kia thị giả trần
Là Đấng từ bi thay Năm Phật
Đem điển vào tâm để tu thân
Nếu có phụng thờ nhớ nguyên chân
Tôn thờ Lục Tổ nhắc nhở phần
Ngài nhiều tên gọi trong ức thuở
Dẫn nhập quyền xưa sáng rạng trần
Nay Giáo phụng thờ bởi lý do
Năm Phật thuở này sẽ nhắc cho
Gìn tâm minh chánh ẩn tu thân
Bớt nghe thế sự xả bỏ lần
Bớt nói nghiệp sầu vơi tinh tấn
Bớt nhìn tâm sáng độ an thân
Ma Ha Gam ấy Phật Lục ân
Cũng gọi Ắc Rắc Hăng chung bổn phần
Nguyện Ngài bảo hộ thay Năm Phật
Giáo hóa con đi nẻo phàm nhân
Con biết một đời con mỏi mê
Cống cao ngã mạn khắp mọi bề
Con biết tâm con xưa mục rỗng
Thích ác bỏ lìa thiện ủ ê
Nay con trọn đạo giữ lối lề
Hằng in Năm Phật bỏ tâm mê
Tôn thờ Lục Tổ dù biếng trễ
Năm Phật từ bi dắt con về
Lý đạo tỏ bày ở trong kinh
Đặt mình đối cảnh gặp tâm linh
Cửa tàng sẽ mở khai diệu thức
Chữ phàm ẩn điển bậc oai linh
Mô Ức Phật Đà Lục Vô Lượng Từ Bi ( 21 lần)
NAM MÔ CÚC CÁ SĂN ĐÁ ( 5L)
NAM MÔ GÔ GA NA MA NÁ( 5L)
NAM MÔ CA SA PA (5L)
NAM MÔ GÔ TA MA( 5L)
NAM MÔ MÊ TRY DA(5L)
NAM MÔ CA SA BÀ TÁ ( 36 L)
Hành giả sao khi đọc tụng xong, mới bắt ấn kiếm chỉ, nín thở, họa vào bát nước trên bàn cúng các chữ N , S, M, U, V . Hành giả uống bát nước để tâm minh trí sáng, thanh tịnh lo tu. Năm văn tự này do Năm Đức Đại Giả chọn ra để ban pháp thời kỳ này làm minh tự trấn tà xua quỷ.
Bá Xà nghe xong im lặng hồi lâu không nói gì rồi đứng dậy rời đi. Lúc này mưa vẫn như trút nước. Phàm trần tìm một góc nằm ngủ, gác lại mọi thế sự hồng trần.